Chương 5: Tóc
Chỉ là vẫn còn một vấn đề tôi không tài nào giải thích được, rốt cuộc tại sao nữ quỷ kia phải chờ đợi tới thời điểm đầu tháng này mới ra tay, chẳng lẽ khoảng thời gian đó có bí mật gì sao? Hay là còn một nguyên nhân nào khác nữa.
Tôi định hỏi thêm một vài chuyện, thì bỗng ở bên ngoài cửa có tiếng người truyền vào “Pháp sư, ngài đã thức dậy chưa?”
Đó là giọng bà Lý – mẹ của Lý Phi.
“Tôi đã thức dậy rồi, bà có thể vào trong. Hơn nữa, con trai của bà cũng đã tỉnh”.
Lời của tôi vừa dứt, bà Lý liền “a” lên một tiếng đầy kinh hỉ, bà ta vội vội vàng vàng đẩy cửa bước vào, dáng vẻ có phần gấp gáp.
“Pháp sư, bữa sáng tôi đã chuẩn bị cho ngài, mời ngài lên nhà trước cùng dùng cơm với chồng tôi”.
Tôi nghĩ nên cho bà ta cùng với Lý Phi không gian riêng để mẹ con bọn họ trò chuyện cùng nhau, vì vậy tôi khẽ gật đầu, rồi chậm rãi bước ra bên ngoài.
Chỉ là thời điểm tôi di chuyển tới ngạch cửa, đột nhiên phát hiện ra vài sợi tóc nằm rải rác bên trên nền gạch men. Trông vừa xơ xác vừa dơ dáy.
Một dự cảm không hay len lỏi vào trong tâm trí, tôi ngay lập tức hướng tầm mắt ra khắp dãy hành lang lang, nhằm tìm kiếm thứ gì đã gây ra chuyện này.
Đúng lúc này, những sợi tóc bỗng dưng động đậy.
“Pháp sư, cứu… Cứu tôi”.
Giọng của Lý Phi ở bên trong phòng vang lên, thanh âm tràn ngập vẻ sợ hãi tới tột độ.
Theo phản ứng tự nhiên, tôi quay đầu nhìn sang, liền trông thấy bà Lý đang ra sức bóp cổ Lý Phi. Anh ta do cơ thể vẫn còn yếu, thành thử ra không thể chống cự được.
“Lý Phi, Lý Phi”.
Tôi bất ngờ kêu tên anh ta hai lần, rồi nhanh chóng chạy về phía bọn họ.
Lúc tới nơi, tôi mới nhận ra, trên người của bà Lý có rất nhiều tóc, chúng bám víu lấy da thịt, điều triển bà ta, khiến cho đôi mắt bà ta trở nên vô hồn, bộ dạng y hệt một cái xác chết biết cử động.
“Pháp sư, cứu tôi… Làm ơn… cứu tôi với”.
Lý Phi vừa lấy hơi lên, vừa nhìn về hướng tôi cầu xin cứu mạng.
Tôi chỉ gật đầu mà không đáp lại, bởi vì tình hình hiện tại vô cùng cấp bách, nói nhiều sẽ rất mất thời gian.
“Vận tậm hội tụ, dùng máu điểm trán, trừ tà diệt ma, thanh tẩy tóc quỷ”.
Niệm chú xong, tôi vội vàng cắn đầu ngón cái cho chảy máu, rồi điểm lên trán của bà Lý.
“A”.
Bà Lý kêu gào trong đau đớn, những sợi tóc trên người của bà ta từ từ bị đốt cháy không còn một sợi nào.
Tiếp đó bà ta té xuống đất, ngất xỉu ngay.
Lý Phi thấy vậy, bộ dạng thập phần lo lắng, định bước xuống giường, coi thử mẹ mình có bị làm sao hay không.
Chỉ là anh ta còn chưa kịp hành động, tôi đã đưa tay ra ngăn cản, trầm giọng lên tiếng “Hiện tại âm khí trên người má của anh vẫn chưa tan hết, anh không nên tới gần, trách ảnh hưởng tới mạng sống”.
“Vậy má của tôi có bị làm sao không?”
“Anh cứ yên tâm đi, sau khi âm khí tan hết, bà ấy uống một chung trà do đích thân tôi pha, nhất định sẽ hồi phục…”.
“Dễ dàng hồi phục như vậy sao? Pháp sư?”
Trong lúc tôi đang cố gắng trấn an Lý Phi, thì bỗng dưng có một giọng nói khàn khàn vọng tới, nó vô tình cắt ngang lời nói của tôi.
Tôi quay sang hướng âm thanh phát ra, quát lớn “Nữ quỷ”.
Không có một tiếng hồi đáp, thay vào đó là gió lạnh cuồn cuộn thổi, hất tung cả cửa.
Những đợi tóc rơi rớt trên nền nhà lúc nãy bất chợt cử động, chúng nhanh chóng kết hợp với nhau, liên tục bay tới chỗ của tôi và Lý Phi.
Tôi một tay kéo Lý Phi về phía sau lưng mình, tay còn lại vung bùa niệm chú “Vận tâm hội tụ, dùng bùa trừ quỷ, hóa thành lửa đỏ, thiêu rụi tóc quỷ… Cấp cấp như luật lệnh”.
Niệm xong, tôi ném lá bùa vào đám tóc, bùa ngay lập tức bốc cháy, đốt hết tất cả thành tro bụi.
Trong khung cảnh hỗn chiến, có một sợi tóc nhuộm máu tươi không biết từ đâu bắn vào tôi. Cũng may, tôi kịp thời phản ứng lại, lập tức né tránh, khiến cho nó bắn trúng vách tường.
Không bỏ lỡ cơ hội tốt, tôi bèn cầm lấy sợi tóc, kéo mạnh một cái, rồi dùng máu tươi của bản thân điểm chú “Hỏa”.
Máu của tôi hóa thành lửa, thoáng cái lan tỏa khắp sợi tóc.
“Á…”
Tiếng của nữ quỷ gào thét thê thảm.
Tôi không dừng lại, tiếp tục lấy từ trong người ra một lá bùa, ấn ngay vào sợi tóc, trầm giọng niệm “Lửa thiêng, máu thánh tiêu trừ ma quỷ”.
Ngọn lửa vừa nãy như được tiếp thêm sức mạnh, liền bùng cháy dữ dội hơn.
“Tên pháp sư thúi”.
Nữ quỷ gằn giọng lên tiếng, âm khí ồ ạt tràn ngập không gian, gió lạnh ùn ùn kéo tới, thổi tung mọi thứ trong phòng lên.
Tôi cắn chặt môi, cố sức trấn thủ, chờ đợi chiêu tiếp theo của nữ quỷ.
Chỉ là không ngờ cô ta lại không có bất kì động tĩnh gì, gió lạnh và âm khí trong chốc lát bỗng tan mất vào hư không.
Tôi vội nhìn sang sợi tóc, liền nhận ra nó đã biến thành một vệt máu dài, nằm yên trên sàn nhà.