Chương 16: Minh Hôn (1)
Căn bản thứ này không được phép dùng trên người sống, như thế sẽ kéo đi mất đi một phần hồn vía, người sống sẽ chẳng khác gì kẻ điên hết, lục đạo luân hồi cấm sử dụng âm duyên kết trên người sống.
Minh hôn trước đây rất hay diễn ra ở Trung Quốc, hiện vẫn còn diễn ra ở các vùng thôn làng xa xăm dù đã bị cấm, các vụ trộm mộ vẫn liên tục xảy ra, mục đích chính là để phục vụ cho Minh Hôn.
Bố mẹ sợ con cái họ đường hoàng tuyền đi đường một mình sẽ cô đơn, nên sẽ có người mua xác nam hoặc nữ mới chết để tổ chức minh hôn cho con cái, khiến họ có một gia đình dù đã chết. Họ còn cho rằng minh hôn là một cuộc hôn nhân vĩnh cữu vì cả hai đều đã chết sẽ chẳng có lí do gì để li hôn như người sống.
Chỉ là chuyện này sao đột nhiên lại rơi lên trên đầu Ngu Thư Hân, hơn hết nàng vẫn là người sống, tục minh hôn này là bị cấm, kẻ vận dụng âm dương kết kéo hồn chẳng khác nào đang dùng tà thuật hết.
Ở một nơi nào đó, kẻ vận dụng âm dương kết nhìn hình nhân cháy lớn, hơn nữa tơ âm dương cũng bị đốt trụi, hắn còn bị phản phệ bị thương.
” Làm sao rồi? Có bắt được người chưa?” Ba người bên cạnh gấp gáp hỏi.
Y lau máu trên môi, lắc đầu ” Bên kia có người có linh lực cao đã phá bỏ trận pháp của ta, người thoát rồi”.
” Cái gì? Là kẻ chết tiệt nào dám phá hư chuyện tốt của con trai tôi? Đáng chết” nam nhân bên cạnh nghiến răng chửi thề mấy tiếng.
Lão đạo sĩ mặc áo bào vàng nhíu mày nói ” Người đó có linh lực mạnh, không phải người tầm thường, xem ra người mà các người muốn cưới cho con trai, không đơn giản đâu”.
” Tôi không cần biết, trước khi con tôi chết nó chỉ có một nguyện vọng là được cưới cô gái ấy, nên bằng mọi giá phải hoàn thành được nguyện vọng của nó” nam nhân kia lại quát ” Bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề”.
” Tôi sẽ nghĩ cách, các người về trước đi đã” Y nói, ba người kia nhìn nhau cũng đành, xong liền rời đi.
Y ngồi xuống ghế nhìn về phía đàn tế bùa chú các thứ bị văng tứ tung nhíu mày, trong giới này người có linh lực cao hơn y chẳng có mấy người, không khó để tra, chỉ là sao đột nhiên lại có thầy pháp xen vào chuyện riêng như thế này, hơn nữa còn rất đúng lúc, nếu không phải ở bên cạnh làm sao có thể nhanh chóng hóa giải như thế được.
Triệu Tiểu Đường ngồi ở phòng khách hắc xì một cái, tên điên nào đang chửi cô đúng không? Cô cũng không về lại sở cảnh sát, ở lại quan sát thêm tình hình của Ngu Thư Hân, đến gần chiều thì nàng mới hạ sốt, mờ mịt tỉnh dậy.
” Tiểu Đường?” Ngu Thư Hân thấy cô ngồi ở bàn cạnh giường liền lên tiếng hỏi.
Triệu Tiểu Đường xoay ghế nhìn nàng hỏi ” Chị ổn hơn chưa?”.
” Có chút đau đầu, sao em lại đến đây?” Ngu Thư Hân hỏi lại.
Triệu Tiểu Đường đáp ” Tiểu quỷ chạy đến tìm em bảo chị xảy ra chuyện rồi, nên em mới đến, nhóc đó mở cửa cho em vào”.
” Không hiểu sao, buổi tối chị đã thấy kì lạ trong người, sáng ra liền mờ hồ rồi mất ý thức” Ngu Thư Hân xoa xoa ấn đường nói.
Triệu Tiểu Đường đưa đến cho nàng một cốc nước nói ” Chị có từng phụ tình ai không vậy?”.
” Chị là độc thân hoàng kim từ trong bụng mẹ, tình đầu còn chưa có thì làm gì phụ tình ai được?” Ngu Thư Hân khó hiểu nói, nàng đã bao giờ yêu đương đâu mà biết.
Triệu Tiểu Đường nói cho nàng nghe ” Buổi sáng em đến, thấy chị đang bị quấn một sợi chỉ đỏ, là âm duyên kết, thường dùng cho Minh hôn, tuy nhiên lục đạo luân hồi cấm dùng âm duyên kết trên người sống. Người còn sống được buộc vào âm duyên kết sẽ mất đi năm phần hồn vía, sẽ trở nên nửa điên nửa dại.
Năm phần bị mất kia sẽ được đưa đến bên cạnh người đã mất để tổ chức Minh hôn, cùng y xuống hoàng tuyền làm một đôi vợ chồng ma. Năm phần đó cũng sẽ không thể quay về thân xác sau khi thủ tục Minh hôn kết thúc. Có nghĩa là lục đạo luân hồi xảy ra thì người bị mất năm phần hồn phách sẽ luôn trong trạng thái nửa điên nửa dại không thể cứu vãn được”.
” Sao đột nhiên lại….” Ngu Thư Hân cau mày nói.
Triệu Tiểu Đường lắc đầu ” Dù sao thì chị cũng phải cảm ơn người đã cho chị sợi dây chuyền, là nó đã níu giữ lại hồn phách của chị, bởi vì hai nguồn sức mạnh tranh chấp linh hồn nên cơ thể chị mới không chịu nổi mà phát sốt ngất xỉu”.
” May thật” Ngu Thư Hân sờ đến sợi dây chuyền lầm bầm nói.
Triệu Tiểu Đường bảo ” Dù sao hôm nay chúng ta đều nghỉ, để em về nhà mang đồ đến, chị như thế này chẳng yên tâm chút nào, dù sợi dây chuyền giữ được hồn phách của chị nhưng cứ kéo đẩy như thế đối với thân thể chị cũng không tốt”.
” Ừm, em thuê người mang đồ đến đi, phòng đối diện chính là phòng của em” Ngu Thư Hân gật đầu nói, đầu óc nàng vẫn còn ong ong, nàng muốn nghỉ ngơi thêm.
Triệu Tiểu Đường gật đầu, ra ban công kết ấn mở ra một kết giới bao lấy toàn bộ căn nhà. Lúc này cô mình thấy một con hạc giấy do thám tiến đến liền nhíu mày, Triệu Tiểu Đường lấy ra một viên đạn nhỏ màu đen, ném về phía con hạc giấy kia, viên đạn trong chạm vào con hạc giấy liền phừng phực bốc cháy thành tro. Triệu Tiểu Đường hừ lạnh, xem ra kẻ kia vẫn chưa có ý định bỏ cuộc nhỉ.
Cô gọi người đến chở đồ sang, dọn dẹp nhanh như một cơn lốc.
Lúc cô sắp xếp vali xong thì Ngu Thư Hân vẫn còn ngủ, bị hành xác cả một đêm đúng là cực khổ, không mệt mới là lạ đấy.
Triệu Tiểu Đường loay hoay đến gần tối mới sắp xếp xong đống đồ đạc của mình. Cô mở một chiếc hộp màu đỏ nhung ra, bên trong có một vòng tay làm bằng chỉ đỏ, trên vòng tay có một mặt ngọc trắng tinh, sáng bóng.
Cô nhìn thấy Ngu Thư Hân đã ra ngoài uống nước liền nói ” Chị đến đây, đeo cái này vào”.
” Gì vậy?” Ngu Thư Hân hỏi cô.
Triệu Tiểu Đường giúp nàng đeo lên tay trái, lại nói ” Đây là đồng tâm kết, âm duyên kết sẽ không có tác dụng nếu linh hồn chị đã được ký gửi cho một ấn chú khác” xong cô lại đưa cái còn lại cho nàng nói ” Đây là cái còn lại, đồng tâm kết được dùng cho hai người yêu nhau sâu đậm, vì nó sẽ khiến cả hai đồng sinh cộng tử còn có tâm linh tương thông, nên sau này khi chị gặp được người thích hợp chị có thể đưa cho họ, hoặc không”.
” Thôi đi, không ai muốn chết cùng nhau đâu, em giữ giúp chị đi, sau này nếu thật sự gặp được người muốn cùng chị đồng sinh cộng tử, chị sẽ đến lấy nó” Ngu Thư Hân nói.
Triệu Tiểu Đường gật đầu ” Được rồi, vậy tạm thời em giữ nó cho chị”.
” Đáng chết, hạc giấy thám thính bị hủy rồi, lại còn xuất hiện một cái kết giới cứng rắn” lão đạo sĩ nghiến răng nói, ném nát cốc nước trong tay ” Là kẻ nào, kẻ nào lại xen vào chuyện người khác như thế?”.
Y ngồi xuống ghế, đập mạnh tay lên bàn, xem ra hôm sau y phải đi một chuyến đến Hội quán Linh Hồn hỏi thăm thử hành tung gần đây của một vài vị mới được.
Triệu Tiểu Đường lại mang Ngu Thư Hân đến Quebec gặp lão Giản. Lão Giản ý vị thâm tường nhìn cô bị cô trừng mắt nên cười to không trêu chọc nữa.
” Âm duyên kết? Đã lâu không thấy người sử dụng” Giản Hà nói.
Triệu Tiểu Đường gật đầu ” Đúng vậy, chỉ là đột nhiên lại xuất hiện kẻ dùng âm duyên kết, còn động tay chân trên người sống, hắn là đang trái luật”.
” Chú sẽ giúp con tra thử xem, gần đây có kẻ nào nhận các vụ Minh hôn hay không? Hắn như thế cần phải chịu kỷ luật, nếu không cái giới này sẽ loạn mất” Giản Hà nhíu mày nói ” Hay là con đến Hội quán Linh Hồn một chuyến đi, thứ nhất là quan sát, thứ hai ở đó đang có đấu giá, giúp chú mua vài thứ”.
Triệu Tiểu Đường bất ngờ ” Nhanh thật, Hội quán Linh Hồn đã đến ngày mở cửa lại rồi sao?”.
” Ừa, nên con đến đó xem thử, dù sao con từng chạm vào dây tơ hồng và phá hạc giấy do thám, con sẽ nhận ra khí tức từ thuật pháp của kẻ đó thôi” Giản Hà gật đầu nói.
Triệu Tiểu Đường gật đầu ” Để con đến đó một chuyến xem sao”.