Chương 20: Tg1, kết thúc của kẻ có tội
Chỉ có điều, Mặc Quân không ngờ Mặc Chính Thần lại giải quyết nó nhanh gọn trong một nốt nhạc.
Hắn ra hiệu cho trợ lí phía sau mang một xấp giấy tờ lớn tới, sau đó nói với cảnh sát.
“Các anh xem mớ tài liệu kia đi, sau đó đối chứng với chữ kí trong file của Mặc Quân, đối chứng rõ ràng một chút, cả con dấu bị làm giả kia nữa, tôi muốn xem cháu trai của tôi làm giả không đến nơi đến chốn tới mức nào?”
Mặc Quân ngớ ra, không thể tin được mà lao tới lật tung xấp tài liệu.
Rõ ràng mẹ gã nói đã làm mọi chuyện rất cặn kẽ rồi mà, sao có thể có chuyện không sát chữ kí và con dấu được kia chứ.
Sau khi kiểm tra một lượt, Mặc Quân mới thoáng thở phào nhẹ nhõm rồi nói.
“Có phải chú ba đang kéo dài thời gian không? Chữ kí mà cháu xem đều khớp.”
“Tôi nhớ cậu nói những gì mà tôi chiếm đoạt đều dựa vào ngân hàng tư nhân mà tôi mở đúng không?”
“Đúng vậy!” Mặc Quân đáp một cách chắc nịch.
Sau đó trợ lí của Mặc Chính Thần liền mang một bản hợp đồng tới cho tất cả mọi người cùng xem. Ở đây, mọi người đều nhìn thấy, ngân hàng tư nhân mà Mặc Quân tố cáo Mặc Chính Thần thông qua đây để chiếm đoạt, lại đứng dưới danh nghĩa của mẹ hắn, bà Mặc.
Mặc Quân ngạc nhiên đến mức mặt mũi cũng trắng bệch.
“Sao? Sao lại như vậy?”
Tình thế đột nhiên bị lật ngược, sau đấy, mớ file mà Mặc Quân mang tới có một lỗ hổng lớn, một bản báo cáo trên đó được kí tên của Mặc Chính Thần, nhưng trên mớ hợp đồng trong tay của Mặc thị giữ lại kí tên của Mặc Quân.
Người nào người nấy đều sửng sốt.
Cùng lúc đó, đám phóng viên do Mặc Quân mời đến đột ngột tràn vào trong phòng họp, người nào người nấy đều muốn phỏng vấn tin tức hot nhất.
“Mặc chủ tịch, nghe nói anh dính phải vụ án thương mại cực lớn này hay không?”
“Mặc thiếu gia, cậu nói hôm nay sẽ thay trời hành đạo, trả lại công bằng cho người dân, ý của cậu là sao?”
Vẻ mặt của Mặc Quân lúc này cực kì xấu, gã ta không nghĩ mẹ gã lại có thể làm ra mớ bằng chứng rách nát đến mức này.
Nhưng không sao, gã vẫn còn một con đòn hiểm nữa.
“Việc này có thể là hiểu lầm, nhưng chú ba, chú giải thích sao về việc cưỡng ép thiếu nữ nhà lành mang thai, không những vậy còn cố ý giết người diệt khẩu nhưng không thành, nếu như không phải cháu tình cờ đi ngang qua thì mọi chuyện sẽ bị ép đến lúc nào?”
Tin tức này khiến cho tất cả những người có mặt ở đây đều ồ lên, nhìn Mặc tổng nào giống người cặn bã như vậy.
Mặc Quân vừa nói xong đã ra hiệu cho người đi vào. Một cô gái theo chỉ dẫn của Mặc Quân xông vào, trên tay còn ôm một đứa bé gái khoảng 2 tuổi, trông có vẻ giống Mặc Chính Thần lắm.
Mạch Ly nghiêng đầu nhìn Mặc Chính Thần, đương nhiên cô nhận ra đây là một cái bẫy do nhân vật chính vạch ra cho nam phản diên, cô vỗ vỗ lên vai hắn, ra hiệu yên tâm, cô lúc nào cũng tin tưởng hắn.
[Mức độ hoàn thành nhiệm vụ đạt 98%]
Nghe tới đây, Mạch Ly không ngờ nam phản diện lại dễ công lược như thế, nghĩ đến quá khứ thiếu tình thương của hắn, cô cực kì cảm động, nhất định là do hắn đã quá thảm, nên một ánh mắt tin tưởng của người khác cũng khiến cho Mặc Chính Thần cảm động đến phát khóc.
“Mặc Chính Thần, đây là con gái anh, vậy mà anh lại muốn giết hai mẹ con chúng tôi sao?” Cô gái kia vừa vào cửa đã khóc lóc thảm thiết, ôm con gái muốn nhào đến chỗ Mặc Chính Thần, chỉ có điều…
“Mặc Quân cho cô bao nhiêu tiền?”
“Gì?” Cô gái kia ngớ ra, nhìn Mặc Quân đang lườm mình đăm đăm, sau đó lại nhìn Mặc Chính Thần đang ngồi xe lăn, nhất quyết không khai.
“Anh nói vậy là sao? Anh là người đã cưỡng ép tôi năm đó.”
“Mặc Quân cho cô bao nhiêu? Tôi cho gấp năm, không những vậy, tôi còn giúp cô tống cổ kẻ đã cưỡng ép cô mang thai phải vào tù.”
Nghe tới đây, cô gái đang ngồi trên nền đất đột nhiên nước mắt lưng tròng, một thời gian sau, cô ta mới thút thít nói.
“Tôi không cần tiền, tôi chỉ muốn kẻ xấu phải trả giá mà thôi.”
Vốn còn nghĩ sẽ nghe thấy mấy lời buộc tội Mặc Chính Thần nữa, nào ngờ cô gái vừa tới lại chỉ thẳng vào mặt Mặc Quân mà mắng.
“Chính gã, Mặc Quân mới cưỡng ép tôi mang thai khi tôi mới 17 tuổi, thậm chí gã còn uy hiếp tôi, nói tôi nếu không chịu thuận theo kế hoạch của gã thì sẽ khiến cho tôi và con sống không bằng chết ở trên mảnh đất này… huhu…”
Mạch Ly ngạc nhiên, kế hoạch của nhân vật chính cứ thế mà bị phá vỡ sao?
Mặc Quân không ngờ lúc này mọi mũi dùi lại hướng về phía mình, hắn ra chối đây đẩy, nhưng cô gái kia lại có chuẩn bị mà tới, cô ta vậy mà dám tung ra hết tất cả mới video năm đó Mặc Quân hà hiếp mình một cách thậm tệ.
Mặc Quân ngơ ra đó, không nghĩ tới tình thế lại bị lật ngược nhanh như thế.
Tiếp theo sau, người tới còn làm cho Mặc Quân phải ngạc nhiên hơn. cha gã, Mặc Hòa Vinh ngồi xe lăn đẩy tới, trên tay Mặc Hòa Vinh là một xấp giấy tờ rất giày.
“Các đồng chí cảnh sát mau bắt lấy nó đi, nó không chỉ cưỡng ép người ta mang thai khi chưa đủ tuổi, còn làm ra nhiều chuyện thương thiên hại lí nữa đấy. File trên màn hình kia đều là vết tích của nó, nó mới là người đã chiếm đoạt tài sản rồi đổ tội cho em trai tôi, số tiền nó chiếm được, tôi đã sớm giao nộp cho cục cảnh sát bên kia rồi. Không chỉ có vậy, nó còn dám cấu kết giết người, chuyện năm xưa cha tôi bị tai nạn xe rồi mất cũng là do nó và mẹ nó gây ra. Tôi có đầy đủ bằng chứng ở đây.”
“Cha!” Mặc Quân không nghĩ tới cha gã vốn còn đang nằm viện trong trạng thái gần đất xa trời, vậy mà có thể xuất hiện ở đây trong hoàn cảnh này.
“Tao không có đứa con trai như mày, càng sẽ không cho phép mày dám làm ô nhục nhà họ Mặc của tao!”
Chuyện năm xưa của cha họ, người từng cầm đầu nhà họ Mặc xưa bị đứa con này và vợ của ông xuống tay, ông và Mặc Chính Thần đã tìm ra bằng chứng, vốn muốn đưa nó cho cảnh sát, nhưng nào ngờ hôm nay Mặc Quân lại tự mình mang cảnh sát tới cửa để tìm bọn họ, quả nhiên là thằng con trai tốt của ông. Đồng thời, ông cũng cần xác nhận lại một việc.
“Sao mày dám xuống tay với cả ông nội mày hả?”
Mặc Quân tức đến mức hai mắt đỏ bừng.
“Xuống tay với cả ông nội thì sao, tôi thậm chí còn cấu kết với mẹ tôi để lên kế hoạch giết ông kia kìa, ông nghĩ mẹ tôi tốt bụng đưa thuốc bổ cho ông mỗi ngày sao? Đó đều là thuốc độc, nếu như uống thường xuyên, ông nhất định sẽ chết!”
Mặc Quân đúng là tức tới hồ đồ rồi, gã vậy mà lại dám khai cả chuyện mẹ gã ra.
Chỉ có điều trong giây phút mọi người ngạc nhiên, Mặc Quân đột nhiên lao tới, cầm con dao không biết lục từ đâu ra, mục tiêu của gã là Mạch Ly!
“Bốp!”
Tiếng động vang vọng khiến cho ai nghe thấy cũng phải lạnh sống lưng, thế nhưng người bị đánh đến văng ra ngoài, người đập vào bàn gỗ đến mức gãy xương lại là Mặc Quân.
Càng làm cho người ta nhạc nhiên hơn chính là, người vốn phải ngồi xe lăn như Mặc Chính Thần nay lại đứng dậy một cách rất nhẹ nhàng, thậm chí còn có thể một cước đá văng Mặc Quân ra xa.
Mặc Quân bị đá tới hộc máu, nhìn Mặc Chính Thần, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Chú giả bệnh?”