Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
- Trang Chủ
- Cứu Giúp Nữ Chính Tôi Bất Ngờ Kiếm Được Người Yêu
- Chương 31: Sự Mất Tích Của Lý Tang
Vừa đến cổng trường, Lâm An đã thấy nhóm Lam Ly và Lam Quân, dường như tất cả những người cô quen đều học trường này, ngay cả cậu bạn Phạm Đức Duy cũng học ở đây, tất cả mọi thứ đều trùng hợp như được ông trời sắp đặt vậy, nhưng dù sao đây cũng là chuyện tốt nên cô cũng không dị nghị gì.
Thấy Vũ Khôi Nguyên đã dừng xe, Lâm An lập tức nói với anh một tiếng rồi mở cửa chạy đến chỗ Lam Ly bởi anh còn phải đi đỗ xe nữa.
“Sao ở đây chỉ có mỗi năm người vậy? Không phải bình thường đông lắm sao?” Lâm An chợt thấy số lượng người không đúng chút nào.
“Cậu tưởng hôm nay là ngày tụ tập đi chơi của cả nhóm hay gì hả? Đương nhiên làm gì có chuyện tất cả mọi người đều đỗ vào một trường chứ.” Phạm Đức Duy cười lớn khiến Lâm An muốn đấm một phát vào mặt cậu ta.
Thấy vậy Lưu Ý Hoa lại ngứa miệng muốn đôi co với cậu bạn nên liền bật lại.
“Chỉ là cậu ấy quên chút thôi không phải sao? Mắc gì phải cười lớn vậy chứ. Cậu biết điệu cười của cậu kinh khủng lắm không, y như mấy tên trốn trại vậy.”
Vậy mà lần này Lam Ly cũng tham gia vào cuộc đôi co của hai người lúc nào cũng ầm ĩ với nhau kia, dĩ nhiên cô tham gia là để bênh bé yêu Lâm An nhà cô rồi.
“Haha, Lưu Ý Hoa nói chuẩn lắm, cậu cẩn thận có ngày bị bắt vô trại thật đấy Đức Duy ạ.”
Nhìn thấy cậu bạn Phạm Đức Duy bị bắt nạt đến mức không nói được lời nào, Lâm An cũng có chút thông cảm, nhưng chỉ là một chút thôi vì giờ đây cô đã thấy anh người yêu đẹp trai của mình đi tới rồi.
“Xin giới thiệu với mọi người, đây là người yêu của tớ. Anh ấy tên là Vũ Khôi Nguyên.” Lâm An chạy tới kéo Vũ Khôi Nguyên đến làm quen.
“Chào mọi người, hy vọng được làm quen.” Vũ Khôi Nguyên gật đầu chào.
Quả nhiên Lam Ly là người đầu tiên lên tiếng, cô nàng giả vờ khóc sướt mướt làm Lâm An nổi da gà.
“Huhu, không ngờ mới đó mà bé yêu của tớ đã có người yêu rồi. Thật đau lòng quá đi.”
“Đừng có diễn nữa, chúng ta đi vào thôi.” Lam Quân cắt ngang cảnh diễn sâu của em gái mình rồi bỏ đi trước.
Đột nhiên Vũ Khôi Nguyên bảo với bọn họ rằng hôm nay anh cũng nằm trong nhóm tình nguyện viên hướng dẫn sinh viên mới nên anh sẽ phụ trách giới thiệu về trường cho nhóm bọn cô luôn, đương nhiên Lâm An mừng còn không kịp.
Vì cả nhóm quá nổi bật nên hoàn toàn không để ý những ánh mắt tò mò xung quanh, dù sao họ cũng đã quen rồi, nhưng sự thật lần này chủ đề bàn tán của những người xung quanh lại không phải về họ mà là về người khác.
“Đó không phải là nam thần của trường mình sao? Sao anh ấy lại đi với nhóm khác vậy? Vừa rồi mình còn nhìn thấy cô gái kia bước xuống từ xe của anh ấy nữa đó.”
“Là ai thì chúng ta cũng mặc kệ thôi, chúng ta không có cửa với tới nam thần đâu, nhìn cô gái kia cũng xinh thật, là tớ thì tớ cũng chọn cô ấy là người yêu.”
“Nhóm người đi cùng cùng với cô ấy cũng toàn trai xinh gái đẹp, đúng là người đẹp toàn đi theo đàn mà.”
…—————-…
Trong lúc Lâm An đang vui vẻ tham quan trường học thì Lý Tang giờ đây đang phải đối mặt với áp lực từ cha của mình.
“Anh nói đi, anh vẫn không chịu từ bỏ việc theo đuổi con nhóc gia thế bình thường kia đúng không?” Lý Đông gõ chiếc gậy chống xuống dưới đất.
“Cha dựa vào đâu mà quyết định hạnh phúc của con hả? Cha nhốt con hơn một tuần vẫn chưa đủ sao? Con thích em ấy là quyền của con. Cha đừng có can thiệp vào.” Lý Tang gằn giọng.
Thấy thằng con mình vẫn tiếp tục ương bướng không chịu quay đầu, Lý Đông quyết định uốn nắn lại thằng con trai của mình tới cùng.
“Người đâu! Mau đưa cậu hai về Đức, nếu nó giãy giụa thì lập tức đánh ngất.”
Trước khi rơi vào hôn mê, Lý Tang thầm nghĩ: “Có lẽ tôi sẽ không gặp được em trong một khoảng thời gian rồi.”
Mà Lâm An – người vốn không để Lý Tang trong lòng cũng không nhận ra sự mất tích của anh, một người đã không được để trong lòng thì dù mất tích một tháng hay một năm thì cũng sẽ mãi mãi không được nhớ tới.
Trùng hợp là ngay lúc này cũng có một người đang bay đến Đức, điếu này cũng chẳng có gì là lạ khi mà khoảng thời gian nhập học đã sắp đến.
Không khí vui tươi của chốn học đường đang dần quay trở lại sau những tháng hè, tuy nhiên cái nóng vẫn chưa biến mất khiến vô số người than thở, ngay cả nhóm Lâm An bây giờ cũng như vậy, cả nhóm ngồi bệt xuống bậc thang ở khu dạy học uống nước lạnh vừa mới mua.
Từng tiếng ve ra rả kêu lên bên tai họ dường như chào đón những tân sinh viên năm nhất, dù đang mệt mỏi nhưng những niềm vui cùng ước mơ và hoài bão vẫn hiện lên trong mắt của các cô cậu sinh viên trẻ ấy, thật mong những ước mơ của cả nhóm sẽ thành hiện thực.