Chương 394: Cô Thạch quả thật rất hào phóng
“Chuyện này!” Thấy bằng chứng rõ ràng, khán giả lại bị chấn động.
Bất kể là người nhà họ Thạch hay là những tên chân chó kia, tất cả đều đều á khẩu không nói thành lời, ngây ra như phỗng!
Sau sự im lặng qua đi, không biết ai là người đầu tiên hét lên, những người xem cũng thốt ra những câu cảm thán!
“Trời ơi, hắn thật sự có hai tỷ!”
“Tập đoàn Lâm Thị, hoàn toàn vươn lên!”
“Những gì xảy ra tối nay giống như một giấc mơ đối với tôi!” “Trời ơi! Hai tỷ nói quẹt liền quẹt? Rốt cuộc hắn giàu cỡ nào?” “Diệp Huyền, quá lợi hại rồi!”
Ngay cả những nhà giàu có như Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu cũng bất ngờ, trợn mắt hốc mồm.
Không ai không khiếp sợ với tài lực của Diệp Huyền! “Anh Diệp Huyền, anh thật sự có hai tỷ!”
“Ôi trời, tài lực của anh hùng hậu như vậy?”
Trương Vấn Thanh và Lâm Thanh Nham mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy yên lòng!
Những lo lắng trước đó về Diệp Huyền lúc này đã biến thành kích động và vui mừng!
Họ không quan tâm đến việc đang ở trước mặt mọi người, hưng phấn ôm lấy Diệp Huyền!
Đôi mắt đỏ hoe, tiếng cười vang vọng như tiếng chuông bạc bên tai! “Anh xin lỗi vì đã khiến hai em lo lắng cho anh như vậy!”
Diệp Huyền ôm eo thon của hai người đẹp, ánh mắt dịu dàng, nụ cười rạng rỡ: “Đến đây, anh sẽ giúp hai em đeo chiếc vòng cổ này!”
Người chủ trì lập tức đưa hai chiếc vòng cổ trị giá hai tỷ cho Diệp Huyền: “Anh Diệp, chiếc vòng cổ này đã được khử trùng sẵn sàng.”
Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn chiếc vòng cổ óng ánh đắt tiền, trong lòng vừa hưng phấn vừa xúc động:
“Diệp Huyền, chiếc vòng cổ này có phải quá quý giá rồi không? Anh thực sự muốn tặng nó cho chúng em à?”
“Cái này là anh cố ý đấu giá cho hai em mài”
Giọng nói của Diệp Huyền dịu dàng, khuôn mặt tràn đầy yêu thương, trước mặt mọi người, hän đích thân đeo chiếc vòng cổ này cho hai người đẹp!
Hai người đẹp vốn đã tuyệt mỹ vô song, sau khi đeo Venus chúc phúc”, họ lại càng thêm sang trọng lộng lẫy, dung nhan tuyệt lệ, như thần tiên hạ phàm!
“Thật đẹp…” “Trời ạ, giá như tôi có thể đeo nó…”
Những người phụ nữ ở hội trường không khỏi ghen tị khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đeo vòng cổ trên người.
“Chúng ta thực sự đã đeo chiếc vòng cổ này…”
Cảm nhận được trang sức đang tỏa sáng rực rỡ trên cơ thể mình, đôi mắt đẹp của hai người đẹp đều đỏ lên, như thể đang ở trong một giấc mơ tuyệt đẹp!
Hai người nhìn nhau, đôi mắt đẹp ẩn chứa tình ý dạt dào cùng vẻ ngượng ngùng, nhanh chóng hôn lên má Diệp Huyền:
“Anh yêu, cảm ơn anh…” Tiếng âm nhạc chậm rãi, hội trường vang lên tiếng võ tay như sấm! “Tên nhóc này thật sự rất trâu bò!”
Diệp Huyền có tài chính dồi dào, hai người đẹp giống như tiên nữ hạ phàm, một trái một phải ôm Diệp Huyền, quả thực khiến người ta đố ky!
“Kẻ ăn bám thì có tư cách gì!” Đám người theo phe nhà họ Thạch vừa tức giận vừa ghen tị!
Mặc dù Thạch Thắng Nam không ghen tị với Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh, nhưng cô ta cũng để ý đến chiếc vòng cổ bị Diệp Huyền đoạt mất:
“Tên này cướp đi món quà sinh nhật mà chúng ta chuẩn bị cho nhân vật lớn kia, hại kế hoạch của nhà họ Thạch chúng ta rối tung lên, thật đáng hận!”
Diệp Huyền không để ý đến cô ta, ai bảo vừa rồi cô ta hung hấn và thô lỗ như vậy?
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, nói: “Thạch Thắng Nam, cô phải nhớ vụ cá cược giữa cô và tôi, phiền mấy người quyên góp năm trăm triệu đi!”
Mọi người ở hiện trường không hẹn mà cùng nhìn về phía nhà họ Thạch, hai vợ chồng ông trùm bất động sản Giang Kim Bưu cũng cười rạng rỡ:
“Cô Thạch quả thật rất hào phóng, một lần quyên góp tận năm trăm triệu nhat”
Vừa rồi, Giang Kim Bưu đã để Thạch Thắng Nam hung hăng, doạ người đến mức không thở nổi, nhưng bây giờ vì quan hệ của Diệp Huyền, xem như xả được cơn giận!
Thạch Thắng Nam và Thạch Trấn trầm xuống, khuôn mặt của họ giống như than đen, cực kỳ khó coil
Mặc dù nhà họ Thạch giàu có nhưng năm trăm triệu cũng không phải là số tiền nhỏ!
Họ đánh cược với Diệp Huyền chuyển năm trăm triệu tiền quyên góp, cho. nên mọi người sẽ chỉ tính số tiền này trên người Diệp Huyền và Tập đoàn Lâm Thị, không liên quan gì đến nhà họ Thạch!
Nhà họ Thạch lần này thật sự là mất cả chì lẫn chài!
“Sao nào? Chẳng lế là muốn quyt nợ?”
Diệp Huyền cười, liếc nhìn đám người ở hiện trường: “Không phải các người nói đừng lãng phí thời gian của mọi người sao? Mọi người đang chờ đấy, nhanh lên đi nào!”