Chương 626: Thiếu
Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Bích Tầm Châu thuận lợi tấn giai, sau đó thời gian cách ngày Hồng Mông chi cảnh mở ra còn không nhiều lắm.
Sở Chước bọn họ cũng chuẩn bị rời đi Đông Đô Phong Vân Lâm Hải.
So sánh với phiền toái khi đến, thì khi rời khỏi Hồng Mông Cảnh lại rất đơn giản, chỉ cần cầm Hồng Mông lệnh có tích tinh huyết trong tay, sẽ tự nhiên xuất hiện một cái thông đạo không gian, người cầm Hồng Mông lệnh trong tay sẽ rời Hồng Mông, không cần lại tìm kiếm không gian thông đạo khác. Đây cũng là một cái phương tiện năm đó chư vị đại năng thiết kế Hồng Mông lệnh cho người tu luyện tiến vào Hồng Mông.
Ngay tại khi Sở Chước bọn họ chuẩn bị xuất phát, Đông Đô Phong Vân Lâm Hải lại có khách nhân tới.
Khách nhân là Huyền Thông tộc Huyền Vũ.
Tộc Huyền Vũ được công nhận là thần thú tính tình tốt nhất, đều giao hảo cùng các tộc khác, nhóm Bạch Hổ cho dù có khiêu thoát hoạt bát đi nữa, bọn họ cũng trấn được.
Khi Bạch Húc đưa Huyền Thông tới cung điện Sở Chước bọn họ cư trú, một đám người đều vô cùng kinh ngạc, Huyền Uyên cao hứng đến giống viên đạn pháo nhỏ, vọt tới trong lòng ngực Huyền Thông.
“Thúc, thúc là đến tiễn bọn con sao?”
Huyền Thông cười ha hả mà nói: “Ta giống như là Huyền Vũ sẽ làm loại chuyện này sao?”
Huyền Vũ không dễ dàng đưa tiễn, bởi vì mỗi lần đưa tiễn, sau đó Huyền Vũ liền sẽ tìm một chỗ làm ổ mấy trăm năm hơn một ngàn năm ngủ một giấc, lần sau gặp nhau không biết là khi nào, dần dà, nhóm Huyền Vũ cũng không thích loại chuyện ly biệt này.
“Vậy thúc tới làm gì?” Huyền Uyên không hiểu mà nhìn hắn.
Huyền Thông nói với Sở Chước: “Ta lần này là đi cùng mọi người về Đại Hoang giới.”
“Cái gì?” Mọi người lại là lắp bắp kinh hãi.
Huyền Thông ôm Tiểu Huyền Vũ, cười nói: “Ta còn chưa có đi qua Đại Hoang giới, muốn đi nhìn một cái, huống chi Huyền Uyên nhỏ như vậy, ta cũng không yên tâm.”
Huyền Uyên tuy rằng đã chuyển hóa thành Huyền Vũ, cũng được tộc Huyền Vũ tiếp nhận, nhưng nó rốt cuộc từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên với Sở Chước, tự nhiên sẽ không bỏ rơi chủ nhân lưu tại tộc Huyền Vũ.
Sở Chước yên lặng nhìn Huyền Thông, sau một lúc lâu mỉm cười nói: “Huyền Thông đại nhân chính là đã quyết định?”
“Đúng vậy.”
Vì thế Sở Chước chưa nói cái gì nữa, ngầm đồng ý Huyền Thông cùng nhau quay về Đại Hoang giới với bọn họ.
Vào ngày bọn họ rốt cuộc rời đi đó, cả tộc Bạch Hổ đều đưa tiễn.
Bạch Húc cùng Bạch Vận bỗng nhiên ở trong đó.
Bạch Vận thoạt nhìn rất không nỡ, trong không nỡ càng có rất nhiều lo lắng, nàng nói: “Tư Túc đại nhân, ngài nhất định phải bình an không có việc gì, đợi ngài Thần Hoàng Cảnh rồi, chờ mong ngài lại quay về Hồng Mông.”
Lần này từ biệt, chỉ đến khi Sở Chước tu luyện đến Thần Hoàng Cảnh, mới có thể lại tiến vào Hồng Mông.
Nhưng mà Sở Chước hiện tại đã là Hóa Thần Cảnh hậu kỳ, tấn giai Thần Hoàng Cảnh là chuyện sớm hay muộn.
Sở Chước cười một cái với nàng, nói: “Người yên tâm, ngày nào đó có rảnh, sẽ lại đến Hồng Mông thăm mọi người.”
Nghe được lời nàng nói, mấy con cọp con đều kêu ngao ô với nàng, bước bốn cái chân ngắn nhỏ lông xù xù nhào qua nàng.
Phong Chiếu duỗi tay, ngăn mấy con cọp con lại, nhất nhất ném cho trưởng bối thân nhân bọn nó, bá đạo cực kỳ.
Bạch Húc cảm thấy không nhìn nổi, đã bao tuổi rồi, còn tranh sủng cùng mấy con tiểu tể tử. Vì thế không để ý tới hắn, nói với Sở Chước: “Tư Túc đại nhân, Bạch Hiên cùng Bạch Táp liền giao cho mọi người, có chuyện gì, cứ việc phân phó bọn nó.”
Bạch Hiên cùng Bạch Táp bị điểm danh vui mừng lộ rõ trên nét mặt, tộc Bạch Hổ khác thì u oán mà nhìn tộc trưởng bọn họ.
Lúc trước tộc trưởng nói sẽ để tộc Bạch Hổ đi theo đến Đại Hoang giới, kỳ thật bọn họ đều muốn đi, nhưng hiển nhiên tộc trưởng chỉ cho phép hai người, số lượng liền giống nhau với Long tộc.
Bạch Hiên cùng Bạch Táp hiển nhiên sớm có chuẩn bị, vừa nghe đến tộc trưởng nói, đều không cần trở về thu thập hành lý, liền nhanh chóng đi đến chổ Sở Chước bọn họ bên kia, nói với người ta bên cạnh: “Về sau xin nhờ chiếu cố nhiều hơn.”
Mọi người hi hi ha ha mà phụ họa bọn họ, chiếu cố là nhất định rồi.
Nhóm Bạch Hổ khác hâm mộ ghen tị hận mà nhìn hai con này, bọn họ cũng thật muốn đi Đại Hoang giới với Tư Túc đại nhân, suy nghĩ cũng giống như đám nhóc con Long tộc mong muốn, nhìn xem có thể đi vớt cái vực chủ làm chơi hay không. [email protected]~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
Sở Chước thực mau liền cáo từ cùng tộc Bạch Hổ.
Hồng Mông trăm năm, thời gian tuy không dài, nhưng cũng phát sinh rất nhiều chuyện, nàng cảm tạ hết thảy sinh linh từng trợ giúp qua nàng, cho nàng thiện ý lớn nhất, trong đó tộc Bạch Hổ càng là dốc hết toàn lực cả tộc giữ gìn nàng, là bằng hữu nàng không nỡ rời xa nhất ở Hồng Mông.
Đám người Bạch Húc một đường đưa bọn họ đưa ra Đông Đô Phong Vân Lâm Hải, mới đứng ở bìa biển rừng nhìn bọn họ đi xa.
Sau đó không lâu, không trung nơi xa, ngưng tụ ra một cái thông đạo không gian trạng lốc xoáy, Hồng Mông lệnh nở rộ hồng quang chiếu rọi giao hòa.
Chỉ cần người thấy một màn như vậy đều hiểu rõ, Hồng Mông Cảnh mở ra thông đạo không gian, những người tu luyện cầm trong tay Hồng Mông lệnh sắp rời đi Hồng Mông.
Sở Chước bọn họ trước khi đến Hồng Mông, do Mục Xuân Sơn luyện chế không ít Hồng Mông lệnh, trừ bỏ chính bọn họ mang theo, cũng đặt nhiều một ít ở trong nhẫn trữ vật, hiện