Chương 9: Tổng tài và tiểu bạch thỏ (8)
Cô và anh thấy Thành Nam ra ngoài rồi thì cùng anh ta ra khỏi bệnh viện. Đi đến bãi đỗ xe thì Thành Nam lên tiếng hỏi:
– Chúng ta sẽ đi đâu?!!
– Đi lên phường.
Cô không mặn không nhạt đáp, mắt vẫn nhìn về phía chiếc xe của mình mà nắm tay anh bước đi.
Anh ta nghe xong thì cũng hiểu đi đến đấy làm gì, để đón Liên Bạch về chứ làm gì. Bảo vệ đưa cô ta ra ngoài rồi thì phải đưa lên phường để cô ta nhận tội của mình mà phạt theo luật pháp chứ.
______________________
Đoạn đường từ bệnh viện đến phường công an khoảng 2 km. Ngồi trên xe Lamborghini của mình, anh đang lái xe thì bỗng quay sang cô nghiêm trọng nói:
– Hình như Liên Bạch được trọng sinh.
Cô ngồi ở ghế lái phụ chống cằm nhìn cảnh những ngôi nhà lướt qua:
– Ồ…
Dù trả lời bình thường như thế nhưng trong lòng cô thì đang bất ngờ vì nữ chính lại trọng sinh.
Anh nghe ra câu trả lời không rõ ràng thì cũng không nói gì nhiều, vẫn chuyên tâm lái xe.
_______________________
Đến phường công an, anh và cô cùng với Thành Nam bước xuống từ hai chiếc xe hơi trong ánh mắt ngưỡng mộ của vài chiến sĩ công an gác cổng.
Thành Nam chẳng quan tâm gì nhiều, quan trọng nhất bây giờ vẫn là Bạch Bạch của anh ta nên anh ta vừa xuống xe của mình là bỏ hết hình tượng lạnh lùng soái ca mà chạy thẳng vào phường.
Đoàn Huy và Hoàng My nhìn theo hướng anh ta chạy mà thầm khinh bỉ. Nhìn một lúc thì hai người cũng đi vào phường, vào đến nơi thì thấy cảnh tượng là Liên Bạch ở trong phòng tra hỏi đang có vẻ mặt sợ sệt không biết chuyện gì xảy ra nhìn Thành Nam bị mấy chiến sĩ công an giữ lại không cho anh ta xông vào.
Anh và cô thấy thế thì càng khinh bỉ Thành Nam và Liên Bạch hơn nữa.
Anh bước đến chỗ Thành Nam đang cuống cuồng la hét, chống đối các chiến sĩ công an để được vào, cười cười rồi vỗ vai anh ta:
– Cẩn thận cô ta ở lại hết đời!!
Nghe thấy thế thì bỗng nhiên Thành Nam dừng mọi hoạt động lại, nhìn về phía Đoàn Huy đang nở nụ cười nhìn mình.
Mọi người ở đấy trừ Anh và cô thì đều bất ngờ mà nhìn anh chàng đang nở nụ cười như thiên sứ đó, ai mà không hiểu ý anh nói là “Cẩn thận cô ta ở tù chung thân”, nhưng thương tích mà Liên Bạch gây ra đâu đến mức phải chung thân nên ai cũng nghĩ là anh nói linh tinh cho có.
Thành Nam nghe vậy thì liền sợ hãi lùi lại vì anh biết hai người này thật sự là ai. Một Nhị tiểu thư Minh gia đứng đầu và một Đại thiếu gia Mạc gia đứng hai thì muốn làm gì mà không được.
Các chiến sĩ công an nhìn thái độ và hành động của Thành Nam thì cũng tự nhiên biết anh chàng thiên sứ kia quyền cao chức trọng như thế nào.
Thấy đã đỡ ồn ào hơn thì cô mới bước đến. Nghe tiếng bước chân ngày càng gần, anh liền biết cô đang đi đến chỗ mình, nụ cười càng tươi hơn mà xoay người lại.
Mọi người xung quanh bị cuốn theo nụ cười của anh mà cũng xoay người lại thì thấy một cô gái mặc đồ đôi với anh đang đi đến phía anh.
Hoàng My đến bên cạnh anh, nhìn Thành Nam đang hết chỗ để lùi mà dựa vào tường cúi đầu rồi cô quay sang nhìn Liên Bạch ở trong phòng tra hỏi đang nhìn cô với ánh mắt căm phẫn.
Cô giơ tay cao qua đầu như kiểu chào Liên Bạch, áo cũng vì thế mà xốc lên, lộ ra eo nhỏ trắng nõn và lỗ rốn xinh. Anh thấy thế thì liền khụy gối xuống ôm eo cô rồi phồng má, trừng mắt với các chiến sĩ công an ở đấy.
Mọi người bị hành động dễ thương của anh làm cho không khỏi ngây người.