Chương 88
“Giang, anh nghĩ chúng ta có nên thử ném một vài con xác sống vào để test thử độ bền của con xác sống biến dị kia không?”
Duẫn Ngôn ra chủ kiến, cậu muốn xem xác sống kia có khả năng đến đâu. Chứ cái quyển sách từ điển xác sống kia đang trong quá trình đòi nạp tận 20 ngàn điểm hệ thống để nâng cấp lên bản Premium
Mỗi lần cậu giết mấy con xác sông cấp ba điểm hệ thống chỉ có 0,005. May mắn lắm thì được 0,1 điểm hệ thống thì đào đâu ra 20 ngàn điểm? Số tiền đó còn cần để cậu nâng cấp hệ thống ghẻ và tiến hoá cho khu an toàn của cậu.
Bây giờ thì con xác sống to như cái nhà kia đột nhiên xuất hiện, lỡ một ngày mà con quái nào cũng vài chục mét thì nhân loại coi như tuyệt chủng rồi. Chứ vùng vẫy tiếp làm quái gì cho đõ đau khổ.
Nên việc cấp bách bây giờ là ghi chép lại mọi thứ mà bản thân thấy vào sổ rồi phân tích chủng loại xác sống mới để về cung cấp thông tin cho anh em ở nhà có động lực xây dựng tường thành kiến cố hơn.
Bây giờ, vấn đề lương thực thực phẩm đã được giải quyết, vấn đề về nhân lực và sức mạnh thì bất cứ ai trong khu an toàn cũng đều đã được trang bị cho bản thân một thân võ thuật đủ để bảo vệ bản thân. Tổ đội nâng cấp hàng rào và vũ khí của khu an toàn cũng vừa được thiết lập và cái họ cần chính là các thông tin hoàn hảo để nâng cấp hàng rào của khu an toàn ngày càng vững trãi và tân tiến để vừa có thể đối chọi với các thế lực khác vừa có thể bảo đảm người dân trước thi triều.
“Được, cái này đơn giản”
Huỳnh Giang sau nhiều lần rời khỏi khu an toàn và đối mặt với thử thách đã lên được cấp bốn. Việc thao túng con người và cả xác sống đều đã trở thành bữa cơm tinh thần hằng ngày của anh ta.
Vài con xác sống cấp hai bị điều khiển lao nhanh tới nơi xác sống cấp năm nhầy nhụa kia cắn xé. Nhất cử nhất động của con xác sống kia đều bị cậu ghi chép cặn kẽ vào trong sổ tay. Huỳnh Giang ngồi cạnh vừa theo dõi cậu ghi chép vừa điều thêm một con xác sống cấp ba chạy nhanh tới nhập cuộc tấn công để cậu có thêm tư liệu.
Xác sống đều rất nhanh đều bị xác sống cấp 5 đó nuốt trọn. Tiếng xèo xèo của xác thịt khiến Duẫn Ngôn nhớ tới món Bánh Xèo Quảng Bình mà đã lâu chưa được thưởng thức.
“Đi thôi, vào trong khu an toàn thành phố F xem thế nào mà có thể chống trọi được với mấy loại quái vật thế này”
Mặc dù rất muốn chạy lại lấy mẫu độc của xác sống kia về để cho đội nghiên cứu thử thách bản thân. Nhưng nghĩ lại, đến việc nền đất còn bị ăn mòn thảm hại thế kia thì hắn vẫn cảm thấy cái mạng quý giá hơn rất nhiều.
Hơn nữa, bây giờ mọi thế đều đi lệch khỏi nguyên tác. Hệ thống thì ăn hại dăm ba bữa nửa tháng lại off năng cấp một lần khiến hắn có chút đắng lòng khi bản thân phải trải qua cửu tử nhất sinh thì con hệ thống mặt giặc đó lại không làm mà còn có ăn.
[Kí chủ, không được nói xấu hệ thống]
“Ta nói sai sao? Mày đã cấp hai mươi lăm rồi mà không có thêm được cái công năng nào ra hồn. Tiền nâng cấp thì cứ tăng dần đều, mày nghĩ xác sống dễ bắt đến thế à?”
Duẫn Ngôn cầm mặt con mèo kia lên rồi vẩy vẩy mạnh trước ánh mắt khó hiểu của Huỳnh Giang.
“Cậu tập thể dục à? Cảm thấy mỏi lưng sao? Lần sau để tới viết cho, hứa viết đẹp”
“…” Cho tôi xin, lần trước anh viết chứ chúng tôi đã phải mở cuộc họp lên ý kiến thành lập thêm một hội nhóm nghiên cứu chữ viết đấy.
Thấy bộ mặt thiếu điều ghi lên một câu “Không đáng tin” từ phía Duẫn Ngôn thì hắn chỉ có thể ngậm ngùi nuốt lại câu kia vào trong không dám nhiệt tình gánh thêm gánh nặng từ cậu.
[…]
Cả hai cải trang qua loa rồi dắt nhau đi khảo sát khu an toàn thành phố F. Sau khi thành phố mạnh nhất biến thành thiên đường xác sống thì nơi đây để không dẫm vào vết xe đồ kia đã tự nâng cấp thêm vô số những công nghệ mới để đối đầu và tiêu diệt xác sống.
Thành phố F hoa lệ đã trở thành thiên đường của dị năng giả, nơi mà những lồng chứa huấn luyện và thuốc tăng cường đầu tiên được ra đời.
“Tân tiến quá. Giá như có thể mua về nhỉ?”
Huỳnh Giang nhìn ngó xung quanh, cửa hàng đo chỉ số sức mạnh và buôn bán đủ loại máy móc và thuốc dành cho dị năng giả nhan nhản ở khắp nơi. Duẫn Ngôn cũng gật đầu đồng ý, so với nơi này thì khu an toàn bé nhỏ của cậu còn kém xa.
“Ê, chúng ta tìm cách gọi thêm người đến đây làm việc vơ vét thôi”
Duẫn Ngôn cười cười nói kên suy nghĩ xấu xa của mình. Khác với những cử chỉ quân tử sớm ăn sâu vào máu trước đây thì Huỳnh Giang gật đầu đồng ý. Thế giới thay đổi đã bào mòn đi những cái tốt đẹp nhất của con người, bây giờ thì việc nâng cấp khu an toàn và sức mạnh của những người mà hắn thân thiết vẫn hơn là mạng người của toàn dân như châm ngôn quân nhân trước đây. 𝑁hanh 𝑚à không có q𝐮ảng cáo, chờ gì 𝙩ì𝑚 ngaу ⩵ T𝙧𝗨𝑚𝙩 𝙧𝐮уện.V𝑁 ⩵
___________________Hết chương 88 ____________________