Chương 556 Lý Quân cũng chỉ có một lựa chọn, đó là giết.
- Trang Chủ
- Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
- Chương 556 Lý Quân cũng chỉ có một lựa chọn, đó là giết.
Nghe được lời Lý Quân, biểu cảm trên mặt ông lão nhất thời trở nên khó coi.
Ông lão chưa từng thấy người nào kiêu ngạo cuồng vọng như vậy.
Tứ trưởng lão chính là người nắm giữ quyền lực cực lớn ở Chiến bộ Trung Vực, một câu nói của Tứ trưởng lão có thể khiến cả Long quốc dậy sóng, dưới trướng cũng có vô số cường giả.
Người như Trịnh Văn Cung, ở dưới trướng của Tứ trưởng lão cũng chỉ xếp hạng năm mươi mà thôi.
Đắc tội với Tứ trưởng lão, thì cả Long quốc cũng không có chỗ cho Lý Quân dung thân.
“Lý Quân, xem ra cậu còn chưa hiểu mình đã trêu chọc phải sự tồn tại khủng bố đến mức nào, tôi đang cứu cậu đấy.” Ông lão tức giận nói.
“Không cần.” Lý Quân hừ lạnh một tiếng, trên người bùng phát khí thế vô cùng bá đạo: “Bất kể ông là ai, hãy nhớ kỹ! Kẻ địch của tôi, đều là người chết.”
Giọng nói vừa dứt, chân khí dưới chân anh gầm lên, Lý Quân đột nhiên giẫm xuống, máu tươi bắn tung tóe.
“Rắc.”
Đầu của Trịnh Văn Cung bị giẫm nát bét, chết ngay tại chỗ.
Ông lão trừng mắt nhìn Lý Quân, trong mắt lóe lên vẻ tức giận.
Ông ta đã có ý tốt muốn cứu Lý Quân vậy mà đối phương lại tự tiện hành động như vậy.
“Lý Quân, cậu có biết mình đã gây ra đại họa hay không?”
Ông lão nói lớn, tức giận đến nỗi râu cũng dựng đứng lên.
Nhưng trên mặt Lý Quân lại vô cùng bình tĩnh.
“Hắn muốn giết tôi, bị tôi giết lại, có gì không đúng sao?”
Ông lão lắc đầu: “Cậu giết hắn không sai, nhưng còn nhiều cách giải quyết vấn đề hơn, hắn dựa vào Tứ trưởng lão ở Chiến bộ Trung Vực, đắc tội với Chiến Bộ Trung Vực, cậu căn bản không có đường sống.”
“Một khi tin tức Trịnh Văn Cung chết truyền đến tai Tứ trưởng lão, Tứ trưởng lão chắc chắn sẽ phái cao thủ đến, cậu cho rằng mình có thể chống đỡ được sao?”
Nghe được lời này, Lý Quân chỉ cười khẩy một tiếng, trong mắt mang theo khí thế vô song, như thể anh đang ngự trị trên muôn loài chúng sinh: “Tứ trưởng lão đến thì tôi giết Tứ trưởng lão, Chiến bộ Trung Vực muốn đối địch với tôi thì cùng lắm tôi san bằng cả Chiến Bộ Trung Vực thôi!”
“Cậu!”
Ông lão tức giận đến nỗi trợn cả mắt.
Đây là loại người gì, cuồng vọng đến mức này, lại còn lớn tiếng tuyên bố muốn san bằng Chiến bộ Trung Vực.
“Lý Quân, cậu có biết tự tin quá mức chính là tự phụ, người tự phụ thường không có kết cục tốt đẹp.”
Ông lão còn muốn nói gì đó.
Lý Quân chỉ nhìn ông ta với ánh mắt thờ ơ.
“Tự tin hay tự phụ, thời gian sẽ chứng minh.”
Anh không nghĩ đến chuyện làm kẻ thù với Chiến bộ Trung Vực, nhưng nếu phải lựa chọn giữa khuất phục và đối đầu, anh sẽ chọn đối đầu.
Trên đời không có ai xứng đáng để anh cúi đầu, có lẽ như ông lão đã nói, Chiến bộ Trung Vực quả thực là một con quái vật khổng lồ, ngay cả với thực lực hiện tại của anh, cũng chưa chắc có thể chống lại được.
Nhưng khi tu luyện Thương Long Quyết, Lý Quân càng nhận ra một điểm, đó chính là lòng kiêu hãnh của anh không cho phép ông ta cúi đầu, nếu không Thương Long Quyết sau này muốn tiến bộ sẽ khó khăn hơn nhiều, đó là một loại khí phách, sự tự tin kiêu ngạo của rồng, đứng trên đỉnh cao chúng sinh.
Chỉ có loại khí phách này mới khiến Thương Long Quyết tiến bộ nhanh chóng.
Vì vậy dù là Chiến bộ Trung Vực hay Tứ trưởng lão, bất kể phía trước có kẻ địch mạnh đến đâu, Lý Quân cũng chỉ có một lựa chọn, đó là giết.
Lúc này, trên người Lý Quân bùng phát ý chí mạnh mẽ, như thể có một con rồng thực sự sắp thức tỉnh.
Không biết vì sao, trong lòng ông lão lại dâng lên một cảm giác nhỏ bé.
Ông ta thậm chí còn cảm thấy trước mặt Lý Quân, mình như một con kiến.