Chương 10
Ta rất thích Gerd.
Rất thích..
Công chúa đang ngủ bên cạnh, là đã không hợp với quy tắc.. Nhưng nàng lại nói rằng nàng thích điều đó.
Trái tim của anh vì những lời nói mê của công chúa mà bất an loạn nhịp.
Thật khó để anh có thể đi vào giấc ngủ một cách bình tĩnh, cho dù đó là vì mùi hương của công chúa hay vì những lời nói mê sảng khi ngủ của người, đều làm cho kỵ sĩ không thể ngủ được, anh ở trên giường im lặng một lúc lâu, cho đến đêm khuya, mới dám lén lút nhẹ xoay người một cái, liếc mắt ngắm nhìn công chúa đang say giấc.
Công chúa lúc ngủ cũng thật là đáng yêu, khiến cho tâm tư của kỵ sĩ mềm nhũn một chút, mềm lòng đến mức có thể bỏ qua hành vi quá đáng của nàng. Nàng chính là công chúa, mà công chúa điện hạ thì làm chuyện gì cũng đúng.
Hơn nữa, nàng nói rằng, nàng thích Gerd.
Những lời này làm cho Gerd hình thành nên một loại cảm giác tự hào, cũng lại vừa mừng vừa lo lắng sợ hãi. Anh nhịn không được mà tự hỏi, công chúa nói thích, nghĩa là thích như thế nào? Là tình yêu của công chúa đối với kỵ sĩ, hay là..
Không, chỉ có thể là tình yêu của công chúa dành cho kỵ sĩ.
Gerd chậm rãi nằm xuống, anh nhìn chăm chú công chúa ở bên cạnh, nhắm mắt lại.
Sáng hôm sau, mặc dù anh tỉnh dậy trước công chúa, nhưng không dám mở mắt.
Bởi vì công chúa đang mặc váy ngủ.
Dưới lớp váy mỏng manh đó chẳng có thứ gì cả, thế nên trong lúc vô tình mở mắt, đã trông thấy một chú chim oanh xinh xắn có mỏ nhọn hồng nhạt, làm anh kinh hoảng một phen mà nhắm mắt lại. Cũng may công chúa còn chưa phát hiện, nàng khéo léo rời khỏi phòng của kỵ sĩ trong bộ váy ngủ, lặng lẽ về phòng của mình trước khi người hầu đến.
Gerd một mình nằm trên giường, đưa tay sờ sờ, vẫn còn lưu lại mùi hương của công chúa cùng với độ ấm trên giường, nhắc nhở rằng đây không phải là một giấc mơ.
Tối hôm qua công chúa đúng thật là đã tự hạ mình mà qua đêm ở nơi này, sáng sớm thì lặng lẽ rời đi.
Lại còn nói thích anh.
* * *
Kỵ sĩ đã được công chúa công nhận, cần phải đặc biệt hầu hạ chu đáo trong tháng tiếp theo.
Bao gồm cả việc công chúa đi tuần tra xung quanh thành, Gerd cũng là hàng đêm âm thầm tập luyện kiếm thuật, phòng ngừa những kẻ khả nghi muốn tiếp cận nàng.
Đương nhiên khi công chúa ra ngoài không chỉ có một mình Gerd. Còn có một đội kỵ sĩ khác, chính là những người đã cùng với Gerd tham gia ở đợt tuyển chọn lần trước, những người không được lựa chọn sẽ gia nhập đội cận vệ của công chúa, bảo vệ khi nàng ra ngoài.
Fernando, người đã xỉ nhục Gerd lần trước, lại là đội trưởng đội cận vệ này.
Khác với Gerd gia thế không nổi bật cho lắm, thậm chí có thể nói là quá khác biệt, Fernando xuất thân cao quý, kiếm thuật cũng chỉ đứng sau Gerd một bậc. So với Gerd trầm tĩnh ít nói thì Fernando lại tinh thông xã giao, chú trọng ngoại hình, cho dù là cùng mặc đồng phục kỵ sĩ như bao người khác, hắn cũng sẽ sửa soạn cho y phục thơm tho, ủi áo sơ mi và quần dài một cách tỉ mỉ.
Fernando chưa bao giờ có thể nghĩ rằng, với dáng người vượt quá tiêu chuẩn, cao lớn giống quái vật như Gerd lại có thể được lựa chọn, vì thế, lần này gặp lại, Fernando nhìn Gerd một cách kiêu ngạo rồi quay đi, khẽ hừ nhẹ một tiếng.
Gerd không quan tâm ánh nhìn của hắn, anh cung kính quỳ một gối xuống trước mặt công chúa, đem đôi giày đã làm xướt đôi chân quý giá của nàng cởi ra, thay cho nàng đôi dép thoải mái hơn.
Tiếp đó, công chúa tắm trong hồ nước với nhiều cánh hoa.
Loại chuyện này cần có thị nữ hầu hạ, nhưng công chúa lại nhỏ giọng nói với anh: “Gerd, ngươi có thể theo ta vào đó để giúp ta tắm rửa không? Nơi này thật xa lạ, ta rất sợ.”
Nghe nàng dùng giọng điệu nhẹ nhàng mà khẩn cầu như vậy, khiến cho trái tim của Gerd lộn xộn.
Nhưng vẫn là lý trí cùng với đạo đức khiến anh phải cự tuyệt: “Công chúa, người không cần sợ hãi, bên trong —“
Đột nhiên nàng rút chân ra khỏi lòng bàn tay anh.
Nàng đang không vui.
Lòng bàn tay Gerd bỗng chốc trống rỗng.
Gerd vẫn như cũ mà quỳ ở đó, cao lớn mà trầm mặc, giống như một chú chó bị chủ nhân ruồng bỏ vậy.
Công chúa dùng ngón chân xinh đẹp chỉ vào Fernando, ngữ khí vô cùng thân thiết: “Trên người ngươi thơm quá, người dùng nước hoa gì vậy?”
Gerd nghe được Fernando cung kính trả lời: “Công chúa, chỉ là mùi hương từ thân thể mà thôi.”
“Ừ”, công chúa nhỏ bé giật mình, “Thật sao? Ngươi có mùi thơm như một bó hoa hồng, thật tuyệt.”
Gerd cúi đầu, anh nghe được tiếng răng va vào nhau lập cập.
Thằng Fernando chết tiệt này.
Dám lừa gạt công chúa.
Cái gì mà mùi hương của cơ thể chứ, hắn chỉ là một tên nam nhân hôi hám mà thôi, công chúa, người không được tin những lời nói hoa mỹ đó —
“Vậy ngươi đi”, công chúa nói với Fernando với một giọng nói mềm mại, “Ngươi tên gì? Có muốn bảo vệ ta trong lúc ta tắm rửa không?”