Chương 25 - Phác họa chân dung kẻ sát nhân
Tại đồn cảnh sát.
Đội trưởng Minh đan hai tay nghiêm mặt nhìn cô
gái phía trước, trên tấm bảng trắng chi chít đầy chữ cùng ảnh chụp, mọi
người trong phòng cũng giống như anh ánh mắt họ không hề che giấu suy
tư. Hoàng là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ im lặng, anh nói:
–
Đây chính là chân dung hung thủ mà cô nói. Có thể giải thích một chút
không? Tại sao cô lại khẳng định hắn là kẻ chúng ta muốn tìm.
Có
người lên tiếng những người khác cũng nhanh chóng nói ra thắc mắc của
mình, Hân mặc một thân trang phục công sở, dáng vẻ đĩnh đạc trưởng
thành, gương mặt nghiêm túc không nhìn ra dáng vẻ dịu dàng mấy ngày
trước. Hoàng nhìn cô nhớ lại quãng thời gian trước kia, trong giây lát
thoáng thất thần. Giọng nói bình tĩnh mà trong trẻo của cô gái truyền
tới:
– Không thành vấn đề. Nếu mọi người có chỗ nào thắc mắc tôi sẵn lòng giải đáp. Chúng ta nhất định bắt được hung thủ.
Lời nói của Hân quả nhiên nhận được sự đồng tình của mấy viên cảnh sát, đối với những cảnh sát như họ chuyên ngành tâm lí của cô vẫn còn tương đối
xa lạ, một người nói:
– Theo như phác họa của cô, hung thủ là nam giới độ tuổi từ 25 đến 30, thân thể khoẻ mạnh, chiều cao từ 1m75 đến
1m85, sinh sống trong khu vực huyện S, ngoại ô thành phố. Chuyện này tôi có thể hiểu là dựa trên nhưng dấu vết trên thi thể nạn nhân để lại,
nhưng còn chuyện suy đoán về thân thế của hung thủ thì sao? Dựa vào đâu
mà cô khẳng định hắn sinh trưởng trong gia đình đơn thân, sống với mẹ?
Viên cảnh sát vừa dứt lời, mấy đôi mắt trong phòng cũng ngay lật tức nhìn chằm chằm Hân, cô bình tĩnh giải thích:
– Đối tượng nạn nhân mà hung thủ hướng đến 100% là nữ giới, điều này
chứng tỏ hắn có khát khao đối với giới nữ nhưng là người có nhiều khuyết điểm và tự ti dẫn đến ngoài đời có thể hắn không có được sự nhìn nhận
của họ, hắn cho rằng không người phụ nữ nào có thể chấp nhận hắn chính
vì vậy nảy sinh ảo tưởng đối với nạn nhân. Ngoài ra, nói về bối cảnh gia đình cũng rất quan trọng, nó ảnh hưởng trực tiếp đến tâm lí hành vi của con người, thủ pháp gây án của hắn trên thi thể nạn nhân cho thấy dục
vọng kiểm soát tuyệt đối của hắn. Điều này có thể hình thành bởi sự ảnh
hưởng từ người mẹ hoặc họ hàng là nữ giới có tính kiểm soát mạnh khiến
hắn nảy sinh tâm lí báo thù tàn bạo đối với người phụ nữ khác. Nếu là
một gia đình bình thường sự ảnh hưởng của người mẹ đối với con trai sẽ
không lớn đến vậy, cho nên hắn có thể sinh trưởng trong gia đình đơn
thân, người mẹ đối với hắn vô cùng không tốt, thậm chí ngược đãi và xa
lánh.
– Tôi vẫn không rõ, ảo tưởng của hung thủ đối với nạn nhân là gì? Là tình yêu hay là báo thù?
Hoàng vừa nói vừa nhìn thẳng Hân, ánh mắt anh sâu thẳm không nhìn ra vui
buồn, trong phòng họp bao nhiêu người nhưng trong mắt anh chỉ có duy
nhất thân ảnh mảnh mai phía trước. Không khí yên lặng, Hân nhìn anh,
khoé môi hơi nhếch lên căng cứng, ánh mắt cô hơi hướng xuống rồi lại
nhìn lên, bỗng cô cười nhẹ, nói:
– Cả hai.
Hân trả lời trên môi mơ hồ còn ngậm ý cười nhàn nhạt:
– Ảo tưởng của hắn là tình yêu cũng là báo thù. Như tôi đã nói hắn cho
rằng sẽ không có một người phụ nữ nào chấp nhận hắn chính vì vậy hắn
sinh ra ảo tưởng về tình yêu đối với nạn nhân, ảnh hưởng của người mẹ
khiến hắn mong muốn kiểm soát tuyệt đối với các cô ấy chính vì thế nảy
sinh hành vi sát hại. Tuy nhiên theo như báo cáo pháp y, hung thủ thường gây mê nạn nhân trước khi ra tay siết cổ, các hành vi phân thân cũng
diễn ra sau khi nạn nhân đã tắt thở, điều này chứng minh hắn ta không có ý định ngược đãi hoặc làm đau các cô ấy, thậm chí còn giảm bớt đau đớn
cho nạn nhân. Đây là biểu hiện của tình yêu.
– Còn báo thù?
– Địa điểm vứt xác. Đây chính là biểu hiện báo thù rõ ràng nhất. Địa điểm vứt xác tại bãi lầy ven sông, bãi rác, công trường bỏ hoang. Đây đều là những nơi bẩn thỉu và thường không hay có người lui tới hoặc nếu có thì cũng thường là những thành phần bất hảo, đây chính là thái độ của hung
thủ đối với nạn nhân. Thái độ coi thường, trong mắt hắn các cô ấy thuộc
về những nơi như vậy.
Lời Hân vừa dứt không gian lại một lần nữa
rơi vào im lặng. Trong phòng họp không ai nói với ai câu nào, bọn họ
dường như còn đang tiêu hóa những lời cô mới nói. Đội trưởng Minh nhìn
mọi người một lượt rồi lại nhìn cô gái thẳng lưng đứng cạnh bảng trắng,
trong mắt âm thầm tán thưởng. Đội trưởng Minh trầm giọng hỏi:
– Còn có ai cho ý kiến gì đối với phác họa của đồng chí Hân nữa không?
– Đội trưởng, phác họa tâm lí này có phải hơi phiến diện không. Chúng ta
không có bằng chứng gì cả chỉ dựa vào suy đoán của đồng chí cố vấn làm
sao có thể chứ?
Hoàng đột nhiên lên tiếng khiến cho mọi người
không khỏi ngạc nhiên, mặc dù trong lòng mỗi người cũng đều có nghi ngờ
đối với phương phác của Hân nhưng những lập luận của cô không phải không có lí. Hân đưa mặt nhìn Hoàng, chỉ thấy hai đầu lông mày anh nhíu lại,
gương mặt căng ra, ánh mắt anh lạnh nhạt nhưng Hân có thể nhìn ra được
một tia căng thẳng cùng bướng bỉnh, cô đột nhiên cảm thấy có chút muốn
cười. Hân còn chưa kịp phản bác thì đội trưởng Minh đã lên tiếng trước,
ông nhìn Hoàng không hài lòng nói:
– Đồng chí Hoàng, đồng chí cảm thấy việc phác họa chân dung tội phạm của đồng chỉ Hân là không đúng sao?
– Đội trưởng, cũng không phải không đúng nhưng em cảm thấy chuyện này
không đáng tin. Nếu có thể chỉ dựa vào suy đoán đơn thuần vậy còn cần
bằng chứng làm gì chứ?
Hoàng nghiêm túc nói, đội trưởng Minh cười nhạt trả lời:
– FBI dùng phương phác họa chân dung tội phạm đã bắt được hàng trăm thậm
chí hàng nghìn tội phạm trong đó có không ít tội phạm giết người liên
hoàn đặc biệt nguy hiểm, vậy mà cậu nói không đáng tin.
– Đội trưởng..
– Đương nhiên chúng ta không thể dựa hoàn toàn bằng phương pháp này để
tìm ra tội phạm mà dùng nó để thu hẹp phạm vi điều tra. Cậu nghĩ đồng
chí Hân vì sao được điều về đội?
Đội trưởng Minh nghiêm giọng
hỏi, Hoàng há miệng nhìn anh, trong mắt toàn là bối rối, anh dường như
muốn nói nhưng tuyệt nhiên không thốt nên lời. Đội trưởng Minh tiếp tục:
– Đây là vụ án đặc biệt nghiêm trọng. Hung thủ không chỉ tàn ác mà còn vô cùng thông minh và cẩn thận, trong mấy tháng qua chúng ta vẫn chưa thu
thập được bằng chứng nào mang tính đột phá. Từng phút giây chúng ta lãng phí chính là đang đẩy nhân dân vào nguy hiểm, vậy cho nên thay vì ngồi
đây nghi ngờ nhau, tôi thật hy vọng mọi người có thể đổng tâm hiệp lực
phá án. Không còn thời gian, Nam, Lương, hai cậu phối hợp với đồng chí
Hân sàng lọc toàn bộ những đối tượng phù hợp với phác họa này để điều
tra. Nếu mọi người không còn ý kiến, vậy tan họp.
Mọi người hiển
nhiên đối với mệnh lệnh của đội trưởng Minh hoàn toàn không có ý kiến mà lần lượt rời khỏi phòng. Hoàng yên lặng ngồi trên ghế, anh có chút đăm
chiêu, Hân nhìn anh trong mắt toàn là bất đắc dĩ, cô từ từ lại gần người đàn ông, rồi lại từ trên cao hướng mắt xuống, cô nói:
– Em biết
anh đối với chuyên ngành của em có định kiến nhưng anh không thể phủ
nhận nó hoàn toàn. Hoàng, hy vọng một ngày anh có thể thay đổi suy nghĩ
của mình.
– Anh không phủ nhận nó.
Hoàng nhàn nhạt nói,
Hân nhìn thẳng vào mắt anh không trả lời, không khí có chút gượng gạo.
Cuối cùng Hân chỉ thở dài trong im lặng rồi rời khỏi, Hoàng nhìn theo
bóng lưng cô, ánh mắt trầm xuống.