Chương 21 - Gặp Mai
Buổi chiều đầu đông không khí hơi se lạnh, Mai ngồi một mình bên trong
quán cà phê lẳng lặng nhìn mọi người qua lại trên đường, điện thoại trên bàn rung nhẹ, màn hình vụt sáng, cô cúi đầu, ngón tay thon nhỏ nhẹ
nhàng trượt trên màn hình. Lứt qua nội dung tin nhắn, cô gái nở nụ cười
vui vẻ, cúi đầu lách cách trả lời tin nhắn.
Ở một nơi khác, Nam
mặc trên người bộ quần áo lao động lấm lem, một tay cầm điện thoại nửa
ôm nửa dựa vào cây xẻng, ánh mắt nhìn icon vui vẻ trong màn hình cười
đến hoa xuân đầy mặt. Anh ngửa đầu nhìn căn nhà đang trong quá trình
hoàn thiện ý cười trong mắt càng đậm, từ trong đôi mắt của người đàn ông trẻ sự vui vẻ cùng hy vọng giống như thủy triều tràn ra, người thợ hồ
gần đấy nhịn không được mà buông lời trêu ghẹo:
– Nam lại nhắn tin với bạn gái đấy à. Tình cảm thế, đợi xây nhà xong cưới vợ hả?
Tiếng nói của người thợ hồ không nhỏ không chỉ Nam mà những người xunh quanh
cũng nghe rõ, tiếng cười nói cùng trêu đùa thiện ý tràn ngập, Nam cười
cười cất điện thoại vào túi quần rồi tiếp tục trộn hỗn hợp xi măng lớn
giọng nói:
– Các anh cứ đùa em, xây nhà xong còn phải chuẩn bị
cho em gái học đại học tiền đâu mà lấy vợ. Mà người yêu còn chưa phải,
cưới xin gì.
– Haha vậy là còn chưa tán được người ta, chú mày kém thế, phải tấn công mạnh mẽ lên mới có vợ chứ.
Người thợ hồ trung tuổi nét mặt nhuốm màu năm tháng cười lớn khoác tay nói,
Nam nghe ông ấy nói chỉ cười không trả lời, nhớ đến gương mặt xinh đẹp
thanh thuần của cô gái trong lòng, cô từ đầu đến chân đều tốt đẹp giống
như công chúa nhỏ, anh hiện tại không xứng với cô. Nam trong lòng thở
dài nhưng vẫn nhen nhóm hy vọng, cô hiện tại còn đang học đại học, chỉ
cần cố gắng anh tin qua mấy năm bản thân có thể xứng đáng với cô.
Buổi chiều Mai hẹn gặp Nam trước cổng trường đại học M, hôm nay là sinh nhật Nam cô muốn tặng anh một món quà vậy nên mới có cuộc hẹn này. Nam vốn
chẳng quan tâm lắm đến ngày này nhưng khi nhận tin nhắn của Mai vẫn nhịn không được đối với chuyện này có chút mong chờ. 5 giờ chiều tại cổng
trường đại học M tấp nập sinh viên qua lại, Nam mặc áo sơ mi trắng cùng
quần âu đen trên chân là đôi giày thể thao trắng mới tinh mới mua cách
đây không lâu, gương mặt anh tuấn trẻ tuổi mang theo nụ cười nhẹ, ngoại
hình của anh tuy không quá nổi bật nhưng mang đến cảm giác gẫn gũi khiến không ít cô gái nhìn anh thêm vài lần. Hôm nay là lần đầu tiên Mai hẹn
gặp anh, trong lòng Nam khó tránh khỏi cảm giác hồi hộp, anh cúi đầu cẩn thận chỉnh lại mái tóc qua gương chiếu hậu của chiếc xe máy cũ, vì ngày đặc biệt này mà sáng sớm Nam đã mang chiếc wave của mình đi sơn sửa
lại, thân xe sơn trắng tinh, bóng loáng nhìn qua quả thật không nhìn ra
là chiếc xe cũ mua lại tại cửa hàng xe cũ.
Mai ôm theo tài liệu cùng với một hộp quà đơn giản xuất hiện trước cổng
trường, giây phút cô vừa xuất hiện Nam liền nhận ra người anh lật tức nở một nụ cười vui vẻ, gương mặt người đàn ông như sáng bừng đôi mắt một
mí híp lại, khóe môi ngậm ý cười, khác hẳn với anh dân phòng cứng ngắc
và hiền lành đêm hôm nào, chiếc áo trắng khiến anh giống như những nam
sinh khác trẻ trung và đầy sức sống. Anh bước càng ngày càng gần Mai
dường như có thể nghe thấy tiếng trái tim thiếu nữ trong lồng ngực đang
rung lên từng hồi, vành tai dưới mái tóc đen láy âm thầm ửng đỏ. Nam
dừng lại trước mặt cô khoảng hai bước chân, nhìn cô gái xinh đẹp mặc váy hoa nhí phối cùng áo cadigan len màu sữa, mái tóc đen dài hơi xoăn nhẹ
thả trước ngực, gương mặt nhỏ nhắn trắng như sứ, môi hồng căng bóng, cô
ngước mắt nhìn anh, giây phút ấy Nam chắc chắn tình cảm của bản thân đối với cô ngày càng mãnh liệt, minh chứng là trái tim đập như trống bỏi
trong lồng ngực người đàn ông. Anh có chút ngại ngùng nói:
– Em tan học rồi sao?
Lời vừa thoát khỏi môi Nam liền lúng túng cảm thấy bản thân đã hỏi một câu
ngớ ngẩn, Mai nhìn anh cười nhẹ, mắt hạnh cong cong cười đáp:
– Không phải, em trốn tiết.
– À, anh..
Nam nghe cô nói bất ngờ, lại nhìn thấy trong ánh mắt của cô gái có ý cười
đùa giỡn cũng bật cười, không khí ngại ngùng vì câu đùa giỡn của Mai mà
nhẹ nhàng hơn hẳn. Mai nhìn anh cười hỏi:
– Anh đợi em lâu chưa?
– À, anh mới đến thôi.
Nam đối mặt với nụ cười của cô hai má bất giác đỏ lên, Mai nhìn gương mặt
ngại ngùng của người đàn ông cảm thấy vô cùng mới lạ, cô gái trẻ vẫn là
lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của bạn khác phái nên vô cùng vui vẻ, tiếng cười lảnh lót tựa như sương mai. Mai chìa hộp quà trước mặt anh:
– Chúc anh sinh nhật vui vẻ.
– Cảm ơn em.
Giọng nói của anh hơi nhỏ mang theo một cảm xúc không tên, Nam nhìn chằm chằm hộp quà màu xanh trên tay cô gái chậm rãi đưa tay nhận lấy. Hai người
đứng đối diện nhau, trong giây phút ấy cảnh vật xung quanh giống như
không tồn tại, trong mắt anh chỉ có duy nhất nụ cười của cô gái trẻ.
– Ồ, Nam đấy à!
Một giọng nam giới bất ngờ xen ngang, đôi nam nữ vội vàng thoát khỏi bầu
không khí ngọt ngào nhìn sang, chỉ thấy người đàn ông mặc trên người bộ
đồng phục bảo vệ, dáng người cao lớn tựa như con gấu khổng lồ đang đi
tưới, trên mặt hắn là nụ cười thân thiện có chút giả tạo. Nam nhìn người đàn ông đang đi đến, gương mặt thoáng qua vẻ bất ngờ cười nói:
– Anh Sơn, hôm nay anh đi làm à?
– Ừ, này tôi làm ca ngày. Chú đến đây gặp bạn đấy à?
Sơn vừa nói vừa đưa mắt nhìn Mai đang đứng bên cạnh chăm chú quan sát hai
người, là một cô gái nhỏ mềm mại, hắn ta thầm nghĩ, nụ cười hướng đến
Mai càng rực rỡ một cách kì lạ. Mai theo phép lịch sự cười lại với người đàn ông xa lạ, cô cất tiếng:
– Chào anh.
– Sinh viên năm nhất hả? Mới tan lớp sao?
– Vâng, em học khoa mĩ thuật.
– Ồ, sinh viên mĩ thuật rất xinh đẹp.
Sơn cười nói, lời khen của hắn khiến nụ cười của Mai càng thêm tươi tắn,
ánh nhìn đối với hắn cũng càng thêm phần thiện cảm. Nam thoáng nhíu nhẹ
hai đầu lông mày nhưng vẫn mỉm cười giới thiệu hai người họ với nhau:
– Đây là bạn em, tên Mai. Còn đây là ông anh cùng anh cùng đội dân phòng
xã với anh, anh ấy hiện đang là bảo vệ trường em, tên Sơn.
– Chào anh Sơn, rất vui vì được làm quen với anh, em là Mai.
– Chào em.
Giọng Sơn hơi trầm, hắn đưa tay ra trước tỏ ý muốn bắt tay với Mai, cô hào
phóng cười, bàn tay nhỏ bé khẽ chạm tay với hắn sau đó lật tức buông
tay, chỉ trong một khoảng khắc nhưng cảm giác mềm mại nơi lòng bàn tay
khiến Sơn mê mẩn, nụ cười nơi đáy mắt càng sâu. Sơn luôn che giấu rất
tốt cảm xúc của bản thân, hắn nhìn đôi nam nữ trước mắt trong lòng âm
thầm đánh giá, sinh viên trong trường đã về gần hết, trước cổng trường
gần như chỉ còn có ba người họ đứng, Sơn khoác tay với Nam cười nói:
– Hôm nay là sinh nhật chú đúng không? Định hẹn chú đi ăn nhưng xem ra hôm nay không được rồi.
Sơn vừa nói vừa liếc qua hai người một cách ẩn ý, đôi trai gái thoáng cái trở nên ngại ngùng Nam ho nhẹ một tiếng rồi nói:
– Mai anh được nghỉ không, hai anh em đi uống bia.
– Ha, thế hẹn ngày mai nhé.
– Vậy em đi trước đây, anh làm việc đi nhé.
– Ừ.
Chiếc xe máy chầm chậm lăn bánh, Sơn nhìn theo bóng dáng của hai người dần
xa, trong mắt hắn chỉ thấy tà váy của cô gái, gió đông nhè nhẹ thôi, làn váy trắng tinh khiết nhẹ nhàng tung bay tựa như cánh bướm xinh đẹp, bên dưới là cẳng chân trắng nõn của cô gái, ánh mắt Sơn thoáng mơ màng, nụ
cười trên môi có chút biến dạng.