Chương 2208
CHƯƠNG 2208
Người Hạ Vũ bám nhất là Hạ Nhiên, lúc này không nhìn thấy Hạ Nhiên sẽ gào khóc không ngừng, vừa khóc vừa làm loạn, gào lên muốn tìm Nhiên Nhiên.
Bác sĩ hết cách, thế nên chỉ đành gọi điện thoại cho Hạ Nhiên.
Nhận được điện thoại, cô không hề định ở lại, cầm chiếc túi trên bàn định rời đi.
Lục Đông Thăng nhanh tay nhanh mắt bắt lấy tay của Hạ Nhiên, nói: “Câu chuyện giữa chúng ta còn chưa nói xong.”
“Hôm khác nói sau đi, Hạ Vũ có chuyện, bác sĩ đang tìm em.”
Đẩy tay anh ta ra, giơ tay vẫy một chiếc taxi, ngồi vào, rời đi.
Mẹ Lục Đông Thăng nhìn chằm chằm theo cô: “Nhìn thấy chưa? Chỉ cần con quyết định kết hôn với cô ta, sau này Hạ Vũ chính là trách nhiệm của con, con chắc chắn muốn sống cùng với bình tiêu dầu chứ? Nhân cơ hội bây giờ còn chưa kết hôn, mau dứt khoát đi, nói thôi là thôi!”
Không nói thêm nữa, Lục Đông Thăng đứng dậy, đi về phòng, tỏ ý không muốn nói về vấn đề này nữa.
Trở về bệnh viện, Hạ Vũ nước mắt nước mũi tèm nhem, nhìn thấy Hạ Nhiên, mở rộng cánh tay chạy đến, ôm chầm lấy cô.
Nhẫn nại, Hạ Nhiên nhẹ nhàng dỗ, không lâu sau, Hạ Vũ cuối cùng cũng ngủ, cô thở phào nhẹ nhõm.
Chi phí phẫu thuật đương nhiên chưa có, tạm thời không nói đến phí phẫu thuật, nói đến phí điều trị, nằm viện, cũng đã là một con số không nhỏ, không phải sao?
Rốt cuộc cô lấy được nhiều tiền như vậy từ đâu đây?
Còn phải đi làm, làm hai nghề đương nhiên là không thể, ngoài ra, cách lấy tiền nhanh nhất là gì?
Chỉ có một vấn đề, mà suýt nữa làm não Hạ Nhiên muốn bùng nổ, tuy rằng nói là vấn đề đơn giản, nhưng cũng quả thực không đơn giản.
Trên đường từ bệnh viện về nhà, cô từ từ bước về phía trước, ánh mắt nhìn khắp nơi, vô tình phát hiện một quảng cáo dán trên cột điện.
Có một biển quảng cáo tìm người mẫu, trả phí theo giờ, một giờ 150.000.
Cô nhớ kỹ số điện thoại trên quảng cáo, sau đó gọi điện thoại cho người dán quảng cáo, hai người hẹn nhau buổi tối gặp ở quán bar.
Khoảng thời gian gần đấy, Thẩm Trạch Hy vẫn luôn ở quán bar, không phải tụ tập bạn bè thì cũng là xã giao, vẫn luôn rất bận rộn.
Hôm nay, anh đứng nghỉ ngơi bên ngoài quán bar, hít thở không khí trong lành sau đó xoay người đi vào trong quán, chợt nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn rất quen thuộc, anh nhìn kỹ lại, đây không phải người phụ nữ kia ư?
Tại sao cô lại xuất hiện ở đây?
Nhưng trông có vẻ như cô đang tìm ai đó, không ngừng đưa mắt nhìn quanh, trong tay còn đang cầm điện thoại.
Đối với Thẩm Trạch Hy, cô và cậu không có một chút quan hệ nào cả, không, phải là nửa chút cũng không có, nếu bắt buộc phải nói là có quan hệ thì cũng là nghiệt duyên!
Anh cũng không định để ý tới Hạ Nhiên mà đi thẳng về phía trước.
Lúc sắp bước vào phòng VIP, Thẩm Trạch Hy thấy một người đàn ông đầu trọc đi ra từ trong phòng đối diện, cười với người phụ nữ kia.
Người đàn ông đầu trọc này trong rất quen, Thẩm Trạch Hy nhìn chằm chằm gã một lúc lâu, tìm kiếm xem mình từng nhìn thấy khuôn mặt này ở đâu?