Chương 14 - H+
Bạch Ngôn nóng mắt và anh không thể nhịn được nữa. Anh hét lên làm đám vệ sĩ ai lấy cũng sợ anh muốn té luôn. Hạ Mộc thấy vậy cô có chút lo lắng cho cô bạn thân của mình nhưng Hiên Hiên mặc xác anh.
– Hiên Hiên… em muốn em giỏi lắm. Em dám coi tôi như chết rồi sao?
Bạch Ngôn đến tóm cổ áo cô và hằn từng chữ, mấy tên trai bao sợ quá mà né qua một bên.
Thư kí Hà điều vệ sĩ giải tán đám trai bao này ngay lập tức, anh nhìn cũng nhức mắt chứ không chỉ riêng gì Bạch Ngôn.
– Anh muốn làm gì? Này này … mấy anh đẹp trai của tôi.
– Em dám trước mặt tôi khen thằng khác sao?
Bạch Ngôn lửa giận bừng bừng, lần này anh sẽ phải thể hiện sức mặnb đàn ông nếu không thì anh không mang họ Bạch.
– Anh đồ khốn nạn. Sao lại đuổi mấy anh đẹp trai của tôi.
Bạch Ngôn không đôi co với cô nhiều, anh nhìn dòng chữ “Ngôn Đen yếu sinh lí” cô đây là đang bêu anh cưới vợ mà bất lực sao?
Thư kí Hà giải quyết đám trai bao xong thì nhìn dòng chữ cậu cười muốn vỡ bung nhìn sếp mình. Sếp vậy mà yếu đến thế làm vợ sếp tìm cả tận 100 tên trai bao.
– Sếp anh cần tăng lực không? Em mua giúp.
– Cậu muốn chết sao? Giải tán các tên kia xong rồi chứ? À còn nữa kia.
Anh hất cầm ý chỉ Hạ Mộc, thư kí hà hiểu ý anh lền tiến đến vác luôn Hạ Mộc đi.
– a… tên này bỏ bà xuống ngay.
– cô lần này nên cầu nguyện cho mình sống đi.
Hiên Hiên thấy bạn thân mình bị bắt đi thì vùng vẫy, muốn thoát khỏi tay của Bạch Ngôn nhưng e rằng thân mình cô cũng chẳng lo xong.
– Anh muốn gì?
– Thịt em xem em có thấy tôi yếu không?
– Anh yếu vậy tôi không chơi với anh.
Nghe cô nói đám vệ sĩ của anh cười lăn ra mà cố nhịn vì sợ anh nổi giận. Bạch Ngôn nghe miệng nhỏ cô phát ngôn câu nào là câu đó chọc tức anh, anh vác cô lên và vỗ mông ” chát, chát”
– Á… đau quá… anh bỏ tôi xuống.
– Đau thì em mới nhớ chồng em là ai?
– Tôi mới không thèm nhà anh ấy, á… anh muốn giết người à.
Hiên Hiên bị anh vứt xuống giường không thương tiếc làm lưng cô muốn gãy làm đôi luôn, còn chưa kịp phản ứng thì bị anh đè lên người cô và anh không tiếc thương mà xé chiếc váy cô ra.
– Anh muốn làm gì?
– Em ngố à. Biết rồi còn hỏi.
– Không… anh mau dừng lại đi.
– Tôi đâu ngu mà dừng lại, tôi chỉ muốn kiểm chứng xem có phải mình yếu không thôi.
Hiên Hiên lúc này thì sợ thực sự vì bị anh áp chế, anh bắt đầu hành động của mình. Anh hôn chiếc cổ trắng nõn của cô và tay anh bắt đầu cởi nốt những vướng víu trên người cô lúc này thì trên người Hiên Hiên không còn một vật bảo hộ nào.
Hiên Hiên xấu hổ lấy tay che đi những gì có thể che và cô cảm thấy cơ thể mình nóng dần lên. Anh bắt đầu thoát y của mình. Anh chẳng màn dạo đầu mà trực tiếp tách chân cô ra.
– Đừng… anh bình tĩnh lại đi.
– Muộn rồi.
Dứt lời anh bắt đầu đưa huynh đệ mình gần nơi thung lũng của cô, anh bắt đầu chà chà huynh đệ mình vào làm cô rùng mình. Mắt Hiên Hiên mở to mắt nhìn người đàn ông đang chuẩn bị cày cuốc trong cô.
– Đừng mà…
Bạch Ngôn anh không chờ đợi được nữa anh trực tiếp đâm vào trong thung lũng trặt hẹp kia.
– Á…. sao mà khít vậy.
-Á … đau quá… anh khốn nạn…
Đồng thời cả hai tiếng hét vang lên khắp phòng. Hiên Hiên như bị xé toạc làm cô rất đau, vật to lớn nóng bỏng của anh làm cô đau quá, tay cô cào cấu lưng anh đến rie máu nhưng Bạch Ngôn bị dục vọng che mất anh không biết đau là gì nữa
Bạch Ngôn nhịp nhàng đong đưa trong cô chờ cô quen cảm giác của anh đã rồi anh mới dám manh động thêm.
– Thả lỏng người đi đừng cứng Hiện Hiên. Anh nhăn mặt vì bản thân anh cũng thấy đau, cô cứ gồng người làm nơi đó của cô vốn đã khô hạn lại thêm hút của anh chặt quá anh rất khó chịu.
– Đau quá… anh rút ra được không?
– Em nghĩ có thằng nào đến bước này lại rút ra không? Thả lỏng sẽ bớt đau.
Bạch Ngôn thấy cô đau thì anh cũng xót, anh áp đôi môi mình để đánh lạc hướng cô, cô cũng không còn đẩy anh ra nữa và thay vào đó sự phối hợp với anh. Bạch Ngôn rất hài lòng với biểu hiện này của cô, anh bên trên thì hôn cô còn bên dưới anh nhịp nhành đong đưa. Thấy chút ít máu tơ dính trên vật của mình thì anh biết giờ cô đã là người của anh, anh cũng chỉ muốn cô là người của anh. Anh cấm tên nào dám gần vợ của anh vì tính chiếm hữu của anh cũng rất nhiều.
– Sướng quá… Hiên Hiên bên trong em tôi cảm thấy thật tuyệt vời.
– Á… mạnh quá… anh nhẹ thôi…
– Tôi đã chậm lắm rồi mà… ưm…
Ưm
Ư… á…
– Chúng ta đổi tư thế nhé.
Anh biết giờ Hiên Hiên đã thích ứng nên bên dưới của cô đã trơn mượt hơn rất nhiều rồi. Nước bên dưới cũng đã tuôn ra như suối điều này làm anh rất hưng phấn. Đôi mắt anh đầy dục vọng và tâm tình nhìn tấm thân trắng không tì vết của cô. Anh hôn hít từng thớ thịt của cô mà luyến tiếc.
– Tôi sẽ làm cho em sướng.
– Mau dừng lại đi, em mệt lắm.
– Chưa được một hiệp em đã kêu dừng rồi, tôi yếu lắm lên chỉ làm 10 hiệp một đêm thôi em yên tâm nhé. Xong tôi sẽ cho em nghỉ?
Hiên Hiên nghe từ 10 hiệp thì mở to mắt nhìn anh, cô nghĩ lần này cô thảm rồi vì chê anh yếu sinh lí.
– Cái gì mà 10 hiệp chứ? Anh đi mà tìm mấy em tiểu bạch thỏ ấy.
– Miệng vẫn gào được thì chưa mệt.
Anh lần nữa chạm đây của cô làm cô đau muốn chết. Dù gì cũng lần đầu của cô sao anh không thương cô chứ.
– Á… đừng mà ưm ưm… ưm…
– Em rên rỉ tôi rất thích đó. Rên to lên cho tôi
” Chát”
Bạch Ngôn chơi kiểu chó với cô và anh thuận tay tát mông cô làm chiếc mông cô trắng ngần mà đỏ ửng lên.
– Xin anh tha cho em… ưm… ưm…
– Tôi coa thoả mãn em chưa?
– Anh kỹ năng chán chết đi được.
– Vậy phiền vợ rèn thêm cho chồng rồi. Tôi nghĩ chắc đêm nay phải 12 hiệp mới rèn xong kĩ năng.
Bạch Ngôn vô sĩ nói với cô, cô thấy hối hận vì điều mình vừa nói rồi. Biết vậy cô không nói cho xong.