Chương 1099 Vừa rồi anh trông thấy Lăng Tiêu
- Trang Chủ
- Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Nam Thư (full)
- Chương 1099 Vừa rồi anh trông thấy Lăng Tiêu
Mộ Tư liếc nhìn anh ta rồi đưa mắt nhìn ra đường phố phồn hoa bên ngoài cửa sổ: “Tôi không cho thứ cô ấy muốn được.”
Bạch Băng rất phẫn nộ: “Còn chưa hết hi vọng sao, Thịnh Hoàn Hoàn đã không còn yêu anh nữa.”
Mộ Tư cười cười: “Vậy sao, không sao cả, tôi có thể chờ.”
Mặc dù anh ta không biết cô sẽ không trở về, nhưng anh ta có thể chờ.
…
Kim Thần xem hết cuộc thi thì rời đi với bạn bè, bởi vì vết thương ở chân nên anh ta hành động bất tiện, biết Thịnh Hoàn Hoàn tham gia cuộc thi thách đấu nên mới đến xem phong thái của cô, không ngờ sư nương của mình lại ưu tú như thế.
Sau khi lên xe, Kim Thần gửi tin nhắn cho Lăng Tiêu: “Sư nương thực sự là… Đặc biệt nhất từ trước đến nay.”
Sau khi gửi tin nhắn ra ngoài thì Kim Thần không nhận được câu trả lời của Lăng Tiêu.
Thịnh Hoàn Hoàn thay quần áo đi ra thì trông thấy mấy người bạn tốt đứng bên ngoài đợi mình.
Lăng Kha nói: “Có phải chúng ta nên ăn mừng một chầu không?”
Nam Tầm gật đầu đồng ý, đáy mắt lại hiện ra một tia lo lắng.
Cô ấy nhớ Diệp Sâm nói rằng nếu Thịnh Hoàn Hoàn thả lỏng, không có chuyện gì làm thì mới đáng sợ, cho nên cô ấy không muốn để cô ở một mình.
Nhưng Cố Bắc Thành lại đè đầu Lăng Kha xuống rồi kéo ra sau lưng: “Hoàn Hoàn cần nghỉ ngơi, mọi người để cô ấy yên lặng một chút đi!”
Không để ý tới Lăng Kha phản kháng, Cố Bắc Thành nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Anh đưa em trở về!”
Thịnh Hoàn Hoàn khẽ gật đầu rồi cười nói với Lăng Kha và Nam Tầm: “Hôm nay tớ hơi mệt, hôm nào chúng ta họp mặt sao.”
Lăng Kha không biết gì chỉ có thể tiếc nuối gật đầu: “Được!”
Nam Tầm thấy trong mắt Cố Bắc Thành cũng có vẻ lo lắng nên không khỏi suy đoán anh ta có biết chuyện giữa Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh không.
Nhưng chuyện này không thể hỏi công khai, dù sao càng ít người biết càng tốt, tựa như Thịnh Hoàn Hoàn không nói cho cô ấy, cô ấy cũng không dám nói cho Lăng Kha!
“Chị Nam Tầm, vậy chúng ta…”
“Chị đi cùng Hoàn Hoàn, em tự về đi.”
Lăng Kha: “…”
Rõ ràng là đi cùng, vì sao cô lại bị bỏ lại chứ?
Làm sao bây giờ, hình như cô bị họ cô lập rồi!
Bên ngoài đài truyền hình có rất nhiều phóng viên muốn phỏng vấn Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn không nhận phỏng vấn nên ngồi trong xe không bước xuống.
Sau khi chạy xe ra khỏi đài truyền hình, trong xe an tĩnh lại.
Cố Bắc Thành nói: “Vừa rồi anh trông thấy Lăng Tiêu.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhắm mắt lại, không muốn nói về hắn.
Trong xe lại yên lặng lại, Nam Tầm thò tay qua thì phát hiện tay Thịnh Hoàn Hoàn rất lạnh: “Hoàn Hoàn, em lạnh không?”
Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, trở tay nắm tay Nam Tầm rồi đột nhiên nói một câu: “Chị Nam Tầm, em muốn đi Melbourne chung với chị.”
Nam Tầm nhướng mày: “Được, khi không thi đấu thì chúng ta đi dạo phố mua sắm, tóm lại chơi chán rồi trở lại.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Được.”
Cố Bắc Thành nghe xong thì lộ vẻ tiếc nuối mà nói: “Em còn phải đi làm.”
Nam Tầm nói: “Cố lên Bắc Thành, em nhất định không thua kém anh mình.”