Chương 55: 55 (Hết)
Mối quan hệ yêu xa của họ kéo dài ổn định ba năm.
Mùa hè năm thứ ba Thích Đình Tiên hoàn thành tín chỉ trước thời hạn về nước, thuê một căn hộ nhỏ một phòng ngủ một phòng khách gần đại học Kinh Châu. Thích Đình Tiên thành lập một cơ sở dạy trẻ em chơi bóng rổ, đồng thời vừa làm bán thời gian vừa chuẩn bị học cao học.
Úc Tri lựa chọn nghiên cứu sinh lên thẳng tiến sĩ, làm sinh viên nhỏ tuổi nhất dưới quyền sếp, bắt đầu những ngày chạy việc trong phòng thí nghiệm.
Khi Thích Đình Tiên không có lịch học sẽ đến phòng thí nghiệm thăm Úc Tri, phòng thí nghiệm đầy những dụng cụ sáng bóng đắt tiền và những chai lọ chỉ có nhìn thấy trong sách giáo khoa cấp 3. Khi đến Thích Đình Tiên không dám đi lung tung chỉ biết an vị một chỗ đọc sách nhưng hầu hết thời gian là ngắm Úc Tri đeo kính làm việc. Lúc đầu cậu thường chọn những lúc không có ai để đến, sau này thỉnh thoảng gặp một hai người đàn anh đàn chị của Úc Tri, Thích Đình Tiên còn lo sẽ ảnh hưởng đến đối phương nên không thường tới nữa, cuối cùng lại là đàn chị kéo lấy Úc Tri hỏi sao cậu đẹp trai kia không tới nữa.
Thế là cả phòng thí nghiệm đều biết Úc Tri có một anh bạn trai ngầu ngầu.
Sau này ngay cả sếp cũng biết, sếp là một nữ giáo sư hơn 50 tuổi, vừa làm cố vấn cho một công ty vừa làm cố vấn tiến sĩ cho một trường đại học, lễ tết còn hay kéo bọn sinh viên nghèo đi ăn cơm, còn bảo dẫn người nhà theo.
Chuyện của Úc Tri và Thích Đình Tiên cũng bị đàn anh nhân cơ hội này bóc ra, biểu cảm của sếp rất bình tĩnh, “Nam thì cũng phải ăn chứ.”
Nhưng đến khi thấy Thích Đình Tiên sếp còn nhìn cả hai người họ thêm vài lần rồi đánh giá, “Không ngờ bạn trai của tiểu Úc còn đẹp trai hơn tiểu Úc nữa.”
Đàn chị cười, “Đúng là phụ nữ 18 hay 81 gì cũng bị thu hút trước cái đẹp.”
Đàn anh cũng trêu đụng tay Úc Tri, “Anh thấy nam cũng bị thu hút đó chứ.”
Bây giờ mặt Úc Tri đã dày lắm rồi nên không những không khiêm tốn mà còn giơ tay trái đeo nhẫn lên cho mọi người xem.
Có đôi lúc Úc Tri rảnh cũng sẽ đi đón Thích Đình Tiên tan làm, cậu thường đến sớm ngồi ở rìa sân bóng nhìn Thích Đình Tiên bị một đám nhóc con vây quanh gọi “thầy” gọi “anh” bằng giọng bơ sữa, phụ huynh cũng thích Thích Đình Tiên vừa ưa nhìn vừa tốt tính, đôi lúc hết khóa còn được phụ huynh dúi trái cây cho.
Chỉ có một bạn nhỏ là được chị gái đưa đón, cô bé trông như là sinh viên đại học, hết giờ Úc Tri còn nghe cô hỏi Thích Đình Tiên có mở lớp bóng rổ cho người lớn không, Thích Đình Tiên lắc đầu cô gái mới thất vọng rời đi.
Hôm sau cô nàng vẫn chưa bỏ cuộc, nói rằng muốn mời anh Thích uống trà sữa.
Lúc này Úc Tri sắp bùng nổ tới nơi nhưng xung quanh toàn là cha mẹ hoặc ông bà của các bé nên cậu không thể làm rõ thân phận ngay được, đành phải tức giận nhìn Thích Đình Tiên từ chối.
Khi về nhà Úc Tri càng nghĩ càng ghen, nằm trên đùi Thích Đình Tiên vừa chơi game vừa nói, “Tớ còn chưa gọi cậu là anh bao giờ.”
“Cũng không phải tớ không cho cậu gọi.”
“Tớ không gọi người khác cũng không được gọi.” Úc Tri phân tâm thua game, thế là dựa sát đến trước mặt Thích Đình Tiên, “Cậu thấy cô ấy đẹp không?”
“Cậu ghen quá đấy nhé.” Thích Đình Tiên bóp véo tai cậu, “Nói cứ như cậu chưa được người khác tỏ tình vậy.”
“Mọi người xung quanh tớ đều biết cậu là bạn trai tớ.”
Thích Đình Tiên cười, Úc Tri gác cằm lên vai xem cậu làm bài, nghĩ tốt hơn hết nên đổi nhẫn sang ngón áp út càng sớm càng tốt.
Mùa hè năm thứ sáu Thích Đình Tiên tốt nghiệp cao học và ở lại Đại học Kinh Châu làm huấn luyện viên bóng rổ, mỗi năm đều phấn đấu cho CUBA. (Chinese University Basketball Association)
Cứ thế như trở về những ngày tập luyện và thi đấu hồi còn ở trường số 3, sự khác biệt duy nhất là từ học sinh trở thành huấn luyện viên. Thích Đình Tiên được trở lại sân bóng với hình thức thế này vẫn cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Úc Tri từ một đàn em rửa ống nghiệm trở thành phó nghiên cứu trẻ tuổi nhất trong phòng thí nghiệm. Có các đàn em mới vào nên cậu có nhiều thời gian hơn, hễ rảnh rỗi là chạy qua học viện thể thao tìm Thích Đình Tiên, thành công thể hiện sự hiện diện trước bọn sinh viên của người ấy.
Thế là sau này trên trang của đại học Kinh Châu có một bài đăng “Huấn luyện viên Thích đội bóng rổ và nhà nghiên cứu Úc của viện khoa học là một cặp” đứng sừng sững trên đó hơn nửa năm.
Úc Tri không lướt web trường nên hoàn toàn không biết gì về chuyện này, thậm chí lúc này cậu còn nghĩ cách lẻn đến bên khoa kỹ thuật tìm một người bạn học cách làm nhẫn trên đường đi làm, nhưng sau ba tuần vì đôi tay mình phế quá nên cậu đổi qua học làm hộp nhẫn.
Sau đó cậu dùng tiền thưởng từ dự án Long Đằng đầu tiên để mua chiếc nhẫn mà mình vừa nhìn đã thích khi cậu và Thích Đình Tiên đi ngang qua trung tâm thương mại.
Và tất nhiên sau đó, cả hai cùng nhìn nhẫn trên tay vừa than thở tiền cọc mua nhà phải hoãn lại mới dành dụm đủ, nhưng đó là chuyện sau này.
Vào ngày tốt nghiệp của Thích Đình Tiên, Úc Tri xin giáo viên hướng dẫn của mình nghỉ, mặc lại bộ đồng phục cử nhân mình cất từ hồi tốt nghiệp và chụp ảnh cùng Thích Đình Tiên tại khắp mọi nơi trong trường mà họ đã cùng đến vô số lần.
Cuối cùng, họ đứng hôn nhau bên hồ Chí Thiện nơi hoa sen nở rộ giống như các cặp đôi khác trong mùa tốt nghiệp.
Sau đó Úc Tri lấy hộp nhẫn ra.
Năm thứ bảy họ tiết kiệm đủ tiền đặt cọc mua nhà và đến một nhà thờ ở Mỹ để tổ chức hôn lễ dưới sự chứng kiến của mẹ Thích và em trai.
Vương Kiều Giảo cũng kết hôn với bạn trai thời đại học của mình vào năm đó, Úc Tri cũng giúp cô bé bận trước bận sau, còn chụp một bô ảnh ngớ ngẩn nhưng vui vẻ với Thích Đình Tiên trong studio Vương Kiều Giảo chụp hình cưới.
Bốn người ngầm hiểu giữ bí mật này với gia đình.
Thích Đình Tiên cũng tham dự đám cưới của Vương Kiều Giảo, cậu không ngồi ở bàn chính mà chỉ nhìn Úc Tri mặc bộ vest phẳng phiu đứng trên sân khấu phát biểu với tư cách là người nhà đàn gái.
Khi cô dâu chú rể trao nhân, hai người nhìn nhau từ xa mỉm cười và nâng ly chúc mừng.
Năm thứ tám khi nhà được bàn giao, Úc Tri và Thích Đình Tiên bận rộn trang trí nhà suốt kỳ nghỉ hè, trong khoảng thời gian đó còn cãi vã nhau về những vấn đề như màu sắc, nội thất vân vân.
Sau những trận cãi nhau đó họ lại cùng nhau nằm trên nền gạch trong căn phòng chưa lắp điều hòa cười đùa.
Mùa đông năm thứ tám, họ trả phòng cho thuê chuyển vào nhà mới.
Ngày dọn về có rất đông đồng nghiệp bạn bè đến làm ấm nhà, cả đám thanh niên trẻ tuổi ngồi bên nồi lẩu nóng hổi nói chuyện rôm rả, hỏi chuyện tình yêu của họ.
“Chúng tôi quen nhau đã được mười hai năm.” Cuối cùng họ nói.
Họ cùng nhau trải qua những tháng năm tuổi trẻ và sẽ cùng sánh bước tới tương lai dài lâu.
-Hết-