Chương 246 - Game 2 - Không muốn làm tình địch của anh
- Trang Chủ
- Chửng Cứu Bá Đạo Tổng Tài - Huyết Hắc Dương (full)
- Chương 246 - Game 2 - Không muốn làm tình địch của anh
Chương 246: Game 2 – Không Muốn Làm Tình Địch Của Anh
____________
Nhìn chằm chằm vào người đàn ông nằm bên cạnh, làm sao y có thể đồng ý được?
Cho dù y có đồng ý thì Khước Nhiên Triết cũng sẽ không để y đi một mình, thậm chí còn đi theo phía sau.
Khước Nhiên Triết chỉ mỉm cười với Phượng Tử và hôn lên cổ y với ngụ ý rõ ràng.
Ôn Tần Khê nuốt nước bọt, cơ thể nóng lên khi được đôi môi mềm mại của Khước Nhiên Triết chạm vào.
Ôn Tần Khê trừng mắt nhìn người đàn ông này, nghĩ thầm: “Bớt đi”, vừa rời đầu khỏi người đàn ông phù phiếm này.
Khước Nhiên Triết ngừng trêu chọc và ra hiệu cho Phượng Tử tiếp tục gọi.
Y ngay lập tức trở nên ngoan ngoãn một chút, tạo ấn tượng về một người phục tùng.
“Không thể, con sẽ mang theo bốn người nữa. Gửi tọa độ cho đứa con cưng của cha, hai ngày nữa con sẽ gặp cha.” nằm cạnh hắn lại bắt đầu gây rắc rối.
Khước Nhiên Triết nắm lấy tay Phượng Tử không chú ý và với tốc độ ốc sên, nuốt chửng ngón giữa của Phượng Tử.
Hắn thật táo bạo, thậm chí còn liếm ngón tay của Phượng Tử vài lần.
Ôn Tần Khê thậm chí còn không nghe thấy Phượng Vũ trả lời, ném điện thoại sang một bên, lao thẳng vào Khước Nhiên Triết.
Khước Nhiên Triết liếm ngón tay của mình là một sự khiêu khích trực tiếp, cảm giác ngứa ran lan từ điểm tiếp xúc đến phần còn lại của cơ thể.
‘Cái này là cái gì? Phim khiêu dâ.m của thập niên 90 à…. Háo hức muốn làm tình vậy sao, Ôn Tần Khê nghĩ một cách dâ.m đã.ng cắn môi dưới khiến người đàn ông bên dưới phát điên.
Hai người giằng co trên giường, Ôn Tần Khê ngồi trên người Khước Nhiên Triết, muốn ghìm hai tay của tướng quân lên trên đầu mình.
Nhưng vì Khước Nhiên Triết có lợi thế về sức mạnh nên hắn dễ dàng lật đổ Phượng Tử khi đảo ngược vai trò của họ.
Đó thực sự là một cảnh đỏ mặt có thể khiến bất kỳ fujoshi nào cũng phải hét lên.
“Alo… A Tử!” gọi Phượng Vũ qua chiếc điện thoại đã bị ném sang một bên.
Khước Nhiên Triết thấy giọng nói của Phượng Vũ khó chịu nên trực tiếp cúp máy và quay lại việc đang làm trước đó.
Chốt lại người yêu có hành vi sai trái của mình.
“Bé cưng,” Khước Nhiên Triết nói một cách tự nhiên nhất, khiến hắn thậm chí còn ngạc nhiên.
Cái tên cưng nựng đó tự nhiên thốt ra khiến hắn nghĩ rằng mình đã từng gọi Phượng Tử như thế này trước đây.
Tim hắn gần như nhảy ra khỏi lồng ngực vì hài lòng khi nói ra từ này.
Ôn Tần Khê tựa hồ rất thích chinh phục Khước Nhiên Triết, nó mang lại cho y cảm giác vô cùng thỏa mãn.
Y cảm thấy hạnh phúc nhất khi cuối cùng cũng được vị CEO này quấn quanh ngón tay út của mình.
Ôn Tần Khê cười toe toét như một chú hề trong bữa tiệc sinh nhật của một đứa trẻ, máu dồn lên mặt khi cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của Khước Nhiên Triết.
Bởi vì lắc lư quá nhiều nên y vô tình xuyên qua lớp vải cọ xát vào cậu bé của Khước Nhiên Triết.
Đôi mắt của Khước Nhiên Triết tối sầm lại khi hắn nói: “Đừng cử động”, bằng một giọng khàn khàn có thể mê hoặc ngay cả nàng tiên cá.
Ôn Tần Khê ngừng động tác, hỏi: “Hoặc cái gì?” Khóe môi của Khước Nhiên Triết nhếch lên thành một nụ cười như sói, hắn cúi xuống hôn lên đôi môi mà hắn đã khao khát suốt đêm nay.
Hắn gần như có thể nhìn thấy mình mút và cắn vào đôi môi xinh đẹp đó nhưng thật không may, có người lại không muốn thấy hắn hạnh phúc.
Ngay khi môi họ sắp chạm vào nhau, một tiếng gõ đột ngột đã xua tan bầu không khí gợi cảm.
Khước Nhiên Triết ban đầu gạt đi và nhất quyết tiếp tục.
Cậu bé của hắn đã dựng lều trong quần nên hắn vẫn kiên trì.
Nhưng người ở phía bên kia cánh cửa vẫn không bỏ cuộc.
Trên thực tế, tiếng gõ cửa của họ càng trở nên hung hãn hơn, thu hút sự chú ý của những vị khách khác.
“Mẹ kiếp!” Ôn Tần Khê vừa chửi vừa đẩy Khước Nhiên Triết ra khỏi cơ thể mình.
Rõ ràng là người ở cửa sẽ không bỏ cuộc trừ khi cánh cửa đó được mở ra.
Y biết đó không phải là Phượng Tạ Lăng vì tiếng gõ cửa của đứa trẻ rất nhẹ và Airen sẽ báo trước cho y biết nếu Phượng Tạ Lăng đến.
Khước Nhiên Triết không khỏi thắc mắc rằng hắn đã xúc phạm ai trên trái đất này.
Hắn chỉ muốn ăn thịt người yêu của mình nhưng có người cứ xen vào.
Hắn nằm dài trên giường xoa xoa trán cố gắng làm dịu trái tim đang đập loạn của mình.
Ôn Tần Khê kiểm tra lỗ nhìn trộm thì thấy chính là Nữ Trầm.
Y lập tức đi tới bên giường, vén chăn lên lấy điện thoại của cô, vừa nói: “Là Nữ Trầm”, rồi đi ra cửa.
Nghe đến cái tên Nữ Trầm, cậu bé từng nhiệt tình của Khước Nhiên Triết lập tức bình tĩnh lại, ngồi thẳng dậy.
Ôn Tần Khê mở một khe nhỏ trên cửa, đưa tay định đưa điện thoại, nhưng Nữ Trầm đến đây không phải chỉ vì việc đó.
Cô đẩy cửa và lao vào người Phượng Tử nhưng khi cơ thể họ sắp chạm vào nhau, Khước Nhiên Triết từ đâu xuất hiện và đẩy Phượng Tử ra khỏi đường đi.
Tốc độ của hắn nhanh đến mức Ôn Tần Khê kết luận rằng Khước Nhiên Triết không phải là người thú mà là một người máy, nửa người nửa máy.
Nhưng y không thể tiếp tục đặt câu hỏi về sinh lý của Khước Nhiên Triết khi nhìn thấy người phụ nữ ôm Khước Nhiên Triết.
Vừa rồi, Khước Nhiên Triết đủ nhanh để ngăn Nữ Trầm ôm lấy mình nhưng không đủ nhanh để tránh đường.
***
Khước Nhiên Triết là một nam thần với kỹ năng ngự thuật đàn ông có thể biến những người đàn ông thẳng thắn nhất thành song sinh.
Còn một người phụ nữ đơn giản thì sao?
‘Chết tiệt!’ Ôn Tần Khê chửi rủa kéo Nữ Trầm đi.
Làm sao cô có thể tùy tiện đặt tay vào thứ không thuộc về mình?
Khước Nhiên Triết muốn đẩy cô ra nhưng Phượng Tử đột nhiên kéo họ ra và đứng giữa họ chặn tầm nhìn của Nữ Trầm.
Trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng, tay ngứa ngáy muốn ôm lấy vòng eo rắn chắc của Phượng Tử.
Siết chặt nắm đấm, hắn chân thành hy vọng Phượng Tử sẽ thoát khỏi cô càng sớm càng tốt.
Có vẻ như họ cùng quan điểm, Ôn Tần Khê cũng có cùng suy nghĩ nên nói: “Đây, chú của cô sẽ gửi tọa độ địa điểm gặp mặt cho cô. Hai ngày nữa sẽ rời đi,” với giọng điệu khinh thường.
Nhưng tất nhiên, Nữ Trầm sẽ không quan tâm, đặc biệt là khi cô đã chờ đợi cả đời để gặp được Phượng Tử.
Giả vờ không biết, cô hỏi, “Tại sao lại là hai ngày. Em đang nghĩ chúng ta có thể rời đi vào ngày mai.”
Cả hai không ở cùng một trang vì mỗi người đều có lý do của mình.
Nữ Trầm muốn Phượng Tử hoàn toàn là của riêng mình và cách duy nhất để đạt được điều đó là lôi kéo Phượng Vũ tham gia.
Mặt khác, Ôn Tần Khê hy vọng cuối cùng cũng có thể chấm dứt đợt khô hạn này, được nghỉ ngơi và y cần thêm một ngày để hồi phục.
Biết rõ thể chất của Khước Nhiên Triết, có lẽ nửa ngày y cũng không nhấc nổi một ngón tay.
“Lý do cá nhân.” Ôn Tần Khê đáp, định đóng cửa lại, nhưng Nữ Trầm lại chặn chân cô lại trước cửa.
“Tử ca, chúng ta uống một tách cà phê ở tầng dưới nhé. Em có chuyện muốn nói với anh, trước khi anh từ chối… không thể đợi đến ngày mai.”
Ôn Tần Khê có cảm tình với Nữ Trầm nhưng đã quá muộn đối với nữ thần vì trái tim y đã thuộc về người khác.
Hơn nữa, Khước Nhiên Triết có thể sẽ chết vì ghen tị nếu y chú ý đến cô dù có vô tội đến đâu.
Y định từ chối lời đề nghị của cô thì Khước Nhiên Triết đã làm điều bất ngờ chứng minh mối quan hệ giữa họ là loại gì.
Một số người thích trẻ mới biết đi học tốt hơn thông qua hình ảnh minh họa hơn là từ ngữ.
Hắn đã làm điều mà hắn đã kiềm chế bản thân suốt thời gian qua.
Cánh tay mạnh mẽ của hắn vòng qua eo Phượng Tử, kéo y về phía sau cho đến khi cơ thể họ ép vào nhau và nói: “Chúng tôi có việc của người lớn phải giải quyết nên em ấy không thể đi với cô,” với khuôn mặt vùi một phần vào cổ Phượng Tử.