Chương 357 - Huyền Hoàng Nhất Khí Chân Chính (2)
Nhưng theo một luồng Huyền Hoàng Chi Khí của Phương Nguyên dội vào, tình hình đã đại biến…
Toàn bộ oán khí bị đè nén vạn năm đột nhiên một phát bùng nổ!
“Ngươi đang làm cái gì?”
Tượng bùn rống giận thành tiếng, tiếng rống đột nhiên vang lên, chấn triệt tứ phương.
Chỉ trong khoảnh khắc, dường như cả Ma Tức hồ đều đang rung chuyển lắc lư.
Nhưng cũng tại lúc này, giọng nói của Phương Nguyên lại càng lộ ra bá đạo mà tuyệt quyết: “Đương nhiên là đang tiếp thụ truyền thừa…”
“… Chẳng qua ta không thích truyền thừa của ngươi, nhưng bọn hắn còn có thể!”
Giọng nói của Phương Nguyên tiếng sau càng vang hơn tiếng trước, đến cuối cùng, hắn lại có thể mơ hồ phát ra một loại khí thế có thể lay động tượng bùn: “Ta lấy một đạo Huyền Hoàng Chi Khí tới đây, giúp các ngươi dung hợp lực lượng lại chung một chỗ. Nếu trong khô cốt của các ngươi còn có chút ý chí tồn tại, vậy các ngươi hãy truyền hết lực lượng của các ngươi cho ta đi. Ta sẽ mượn nhờ truyền thừa của các ngươi rút đi phần tĩnh của Ma Tức hồ, cũng giúp các ngươi được tự do!”
Oanh! Oanh! Oanh!
Ngay lúc Huyền Hoàng Chi Khí của Phương Nguyên bao phủ đám khô cốt này, dị biến nảy sinh.
Trên một bộ khô cốt trong đó, luồng oán khí mạnh mẽ tới kinh người bỗng nhiên bay lên, tan vào trong Huyền Hoàng Chi Khí của hắn. Sau đó nó khiến Huyền Hoàng Chi Khí của Phương Nguyên vốn đã có chút pha tạp, tại khoảnh khắc này lại càng trở nên pha tạp hơn, cũng càng mạnh mẽ hơn. Sức mạnh kia quả thực đã vượt xa cực hạn mà tu vi này của Phương Nguyên có thể có được, gần như có xu thế trùng thiên!
Ngay sau đó là những khô cốt khác!
Tất cả khô cốt đều tản mát ra khí tức kinh người!
Lúc đầu bọn chúng vốn đã có oán khí mạnh mẽ, nó nối liền trong cơ thể bọn chúng, đều có chút tàn dư ý chí chưa tan. Mà đây cũng là do tượng bùn cố ý lưu lại. Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể để bọn hắn đời đời kiếp kiếp cảm thụ được sỉ nhục vì phải quỳ trước mặt mình!
Đã qua vạn năm, bọn chúng không một khắc nào không muốn thoát khỏi sự trấn áp của tượng bùn, rời khỏi nơi này, cầu được tự do.
Nhưng suy cho cùng bọn chúng chỉ là vật chết, lực lượng của một người đều không bằng tượng bùn, phân tán ra lại càng không có khả năng giãy khỏi tượng bùn. Kể từ đó, bọn chúng chỉ có thể quỳ cùng nhau. Biến hóa duy nhất chính là oán khí càng ngày càng sâu, cả ngày gào khóc khó hiểu…
Nhưng hôm nay, Phương Nguyên lại cho bọn hắn một cơ hội!
Hắn dùng Huyền Hoàng Chi Khí của bản thân mình tập trung các loại oán khí rải rác chung quanh đến chung một chỗ!
Huyền Hoàng Chi Khí vốn có đặc điểm bao hàm toàn diện.
Nếu là pháp lực của người khác, sẽ chỉ khiến những oán khí này bạo phát ra, thất tinh tứ tán, phân biệt rõ ràng. Nhưng Huyền Hoàng nhất mạch của Phương Nguyên lại có thể dung hợp tất cả oán khí này lại cùng nhau, hóa thành một luồng lực lượng mạnh mẽ vô biên…
Sau đó thông qua lực lượng hội tụ ra được này, chân chính đánh vỡ trấn áp của tượng bùn.
“Ngươi… Là đang tìm chết…”
Vào khoảnh khắc này, tượng bùn thật sự cảm thấy phẫn nộ.
Theo lực lượng bạo hống không tiếng động, giữa thiên địa nhất thời ma vân cuồn cuộn, mắt trần có thể thấy, trên người hắn ta có một luồng khí cơ mạnh mẽ bay ra, gia trì cho Tiểu Viên sư huynh đang ở bên ngoài cốc. Sau đó chỉ nháy mắt, lực lượng của Tiểu Viên sư huynh đã tăng thêm vô số lần. Hiện tại nó cũng đã chẳng thèm quan tâm tới Tiểu Viên sư huynh có thể thừa nhận nổi hay không, nó muốn mượn bộ thể xác này để trấn áp Phương Nguyên!
Trước đó nó vẫn luôn chướng mắt Phương Nguyên, cho rằng Phương Nguyên chỉ là con kiến, nhưng hiện tại hiển nhiên nó đã thay đổi.
Con kiến hôi này đã có thể uy hiếp đến nó!
“Bá!”
Tại thời khắc này, toàn thân Tiểu Viên sư huynh xuất hiện vết rạn như đồ sứ rạn vỡ, tiên huyết phun ra, nhưng khí cơ trên người hắn ta lại đang tăng vọt. Hai tay vươn về phía trước một bước, lại có thể trực tiếp xé nát đại trận của chúng đệ tử tiên môn, chấn chúng đệ tử tiên môn đến mức chia năm xẻ bảy. Sau đó hắn mang theo một dòng huyết quang vọt thẳng vào trong sơn cốc, như một ma vân trấn về phía Phương Nguyên!
“Phương Nguyên… Phương Nguyên… Cuối cùng ngươi cũng phải chết trong tay ta…”
Lúc này Tiểu Viên sư huynh được ý chí của tượng bùn gia trì, nhưng thần trí vẫn là của hắn. Lúc này hắn cảm nhận được lực lượng vô tận, trong lòng có chút hưng phấn, vừa rống to vừa lao đến, song chưởng vung vẫy, dẫn động huyết sắc vô tận…
“Ta kế thừa lực lượng Tiên Vương, ngươi đã định trước sẽ không bằng ta…”
Hắn vừa gào thét vừa bay lên, thân hình tràn ngập trong hư không, cao cao tại thượng, một chưởng đánh xuống phía dưới.
“Thì ra… bao hàm toàn diện của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết chính là như vậy…”
“Thì ra con đường này không phải muốn lui về, mà phải tiến về phía trước, đi đến tận cùng…”
“Ta không biết ý của người đã sáng tạo ra môn huyền công này trước đây là thế nào…”
“Nhưng ta biết, nếu tiếp tục đi như vậy, ngay cả vị tổ sư gia sáng chế ra môn huyền công này cũng sẽ kém hơn ta…”
Mà tại lúc này, Phương Nguyên cũng vừa quay đầu lại, tự lẩm bẩm.
Thoạt nhìn hình dạng của hắn cũng không khá hơn Tiểu Viên sư huynh bao nhiêu, cũng là một thân tiên huyết. Mái tóc rối bời bay lượn, nhưng sắc mặt hắn lại bình tĩnh, thậm chí còn lộ ra cảm giác kinh hỉ như đã cảm ngộ được cái gì đó. Tại thời điểm này, hắn cũng xoay người qua, phía sau chỉ thấy âm phong đung đưa, dường như có mấy trăm oan hồn khác nhau đang dương nanh múa vuốt trên không trung, trợ uy cho hắn…
Sau đó hắn lạnh lùng nhìn Tiểu Viên sư huynh đang lao đến, sải bước đi ra ngoài.
“Không phải ngươi vẫn muốn lĩnh giáo một chút uy lực của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết sao?”
Tại thời khắc này, Phương Nguyên lại quát lạnh, không hề sợ hãi mà xông lên giữa không trung: “Ta cho ngươi được toại nguyện!”