Chương 327 - Đệ Tử Tiên Môn (2)
Đối với việc ma vật đột kích chung quanh Bát Hoang Vân Đài, bọn hắn vẫn lấy phòng ngự làm chủ, chỉ có điều phương pháp mỗi tông thủ một ngày này là không thể thực hiện. Tuy các đại tiên môn đều có vô số Đạo pháp, nhưng trên mặt chỉnh thể, vẫn là mỗi bên có một am hiểu riêng. Nếu tự mình chiến, trái lại không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất. Ngược lại nếu hai bên phối hợp sẽ càng có uy lực hơn. Thế là đám người lập tức thương nghị một phen, định ra kế sách phòng ngự trong năm ngày này…
Không thể không nói, khi ngũ đại tiên môn thật sự muốn làm gì đó, hiệu suất nhanh tới kinh người!
Gần như chỉ trong thời gian không tới một nén hương, các đại tiên môn đã thương lượng ra kết quả!
Đệ tử Thú Linh tông tu luyện Bách Thú Chiến Hồn, cận chiến vô địch, chủ yếu phụ trách việc tiêu diệt toàn bộ ma vật vọt vào Bát Hoang Vân Đài. Đệ tử Huyền Kiếm tông am hiểu tập kích, chịu trách nhiệm chém giết những ma vật cường đại nhất trong đám ma vật. Mà đa số đệ tử Bách Hoa cốc tu luyện thuật pháp, chịu trách nhiệm ngăn cản đám ma vật đánh tới từ không trung. Mặt khác, bởi vì Bách Hoa cốc am hiểu luyện đan, bọn họ còn gánh vác trách nhiệm cứu trị đệ tử thụ thương.
Đệ tử Thượng Thanh sơn đa số am hiểu biến hóa pháp trận, trách nhiệm bày trận thủ ngự, thôi diễn trận thế liền giao cho bọn hắn đảm nhiệm.
Về phần Thanh Dương tông, dù sao trước đó bọn hắn cũng ác chiến với ma vật mấy ngày, thương tổn rất nhiều, sẽ không chủ thủ một phương. Những người bị thương sẽ được đưa đi cứu trị, nghỉ ngơi trước. Nếu còn có thể tái chiến, vậy sẽ do đệ tử Thượng Thanh sơn thống lĩnh, chịu trách nhiệm điều phối bổ khuyết các phương diện…
Hiện tại, nếu chỉ tìm biện pháp phòng ngự năm ngày như thế, bọn hắn vẫn rất có lòng tin.
Đệ tử ngũ đại tiên môn cũng không phải ăn chay. Dù thực lực của những ma vật này có mạnh hơn nữa, nhưng trừ phi chúng có thể lập tức trưởng thành ra mười đầu tám đầu ma vật cường đại cảnh giới Trúc Cơ, nếu không cũng không có khả năng nhất cử công phá Bát Hoang Vân Đài, đoạn tuyệt sinh lộ cuối cùng của bọn họ…
Đương nhiên, rất có thể loại ma vật cường đại này sẽ được đản sinh ra, nhưng trong vòng năm ngày này có lẽ sẽ không!
“Rống…”
Lúc này ở ngoài Bát Hoang Vân Đài, theo một đầu Hắc Diễm Cự Tượng rít gào, chúng ma vật đầy khắp núi đồi kéo về phía Bát Hoang Vân Đài. Tuy chúng nó không có nhiều thần trí, nhưng thiên tính khiến bọn chúng luôn có phần kính nể với ma vật cường đại. Bởi vậy khi tụ họp cùng nhau, ma vật có ý chí mạnh mẽ nhất đương nhiên có thể dễ dàng ảnh hưởng đến tâm tính của bọn chúng, trở thành mục tiêu duy nhất trong lòng bọn chúng!
Nếu ma vật cường đại nhất bắt đầu đánh Bát Hoang Vân Đài, vậy những ma vật khác dù chết trận cũng sẽ không lui về phía sau nửa bước!
Thậm chí vào lúc ma vật cường đại nhất bị uy hiếp, bọn chúng còn có thể xông lên, lấy mệnh thay thế.
Chẳng qua, nếu ma vật cường đại nhất chết đi, bọn chúng cũng sẽ khôi phục thần trí đơn giản.
Mặc dù không có quá nhiều linh tính, nhưng xu cát tị hung cơ bản nhất bọn chúng vẫn hiểu được. Vào lúc bọn chúng số lượng nhiều, tình thế mãnh liệt, bọn chúng sẽ theo đại chúng, liều mạng tấn công Bát Hoang Vân Đài. Nhưng nếu thấy tình thế không đúng, thương vong thảm trọng, bọn chúng cũng có thể tan tác!
“Đệ tử Huyền Kiếm tông nghe lệnh, giết ra trọng vi, trực tiếp chém giết Ma Tượng kia cách nơi này trăm trượng!”
Mắt thấy Ma Tượng vọt tới, chân truyền Huyền Kiếm tông lập tức hét lớn một tiếng. Hắn cũng là người đầu tiên cầm trường kiếm xông ra ngoài, cả người như hóa thành một đạo lưu tinh, vút qua tầm hơn mười trượng. Ven đường xoắn giết rất nhiều ma vật thành mảnh vỡ, sau đó hắn phóng thẳng về phía Ma Tượng kia. Sau lưng hắn, hai mươi ba đệ tử Huyền Kiếm tông cùng hét lớn, tất cả đều đi theo sau lưng hắn, kiếm quang như một mảnh lưu tinh.
“Ha ha, đệ tử Huyền Kiếm tông lại chơi uy phong, đệ tử Thú Linh tông ta có thể yếu hơn bọn hắn sao?”
Chân truyền Thú Linh tông thấy vậy cười lạnh một tiếng, nói: “Đều đi canh giữ bên ngoài Bát Hoang Vân Đài cho ta, một người trông coi phạm vi ba trượng, phàm là có đầu ma vật nào vọt tới trước Bát Hoang Vân Đài, sau khi trở về, ngươi liền ôm chiến thú của ngươi ngủ ba ngày trước đi!”
“Rống!” “Rống!” “Rống!”
Tất cả đệ tử Thú Linh tông đều hét lớn, nguyên một đám điều động thú hồn, như thủy triều xông ra ngoài.
“Ta… Ta cũng muốn theo chân bọn họ cùng ra ngoài!”
Trong Bát Hoang Vân Đài, Quan Ngạo nhìn nhiệt huyết sôi trào, nóng lòng muốn thử. Dường như tác phong của đệ tử Thú Linh tông rất hợp với khẩu vị của hắn.
Tiểu Kiều sư muội và quả ớt nhỏ Lăng Hồng Ba nhìn thoáng qua, Tiểu Kiều sư muội nói: “Lần này ngươi tới đi!”
Quả ớt nhỏ gật đầu, xoay người lại một tát quất lên đầu Quan Ngạo trên, quát: “Ngồi yên cho ta!”
“Ah!”
Quan Ngạo bị đánh trúng cũng không dám cãi lại, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Chúng đệ tử tiên môn đều nóng lòng muốn thử, rất hy vọng Quan Ngạo lại nổi điên một lần nữa, cái đầu mềm mềm kia đánh rất thuận tay.
Chẳng qua cái đầu đó không phải ai cũng có thể đánh. Tiểu Kiều sư muội đã có quy củ, chỉ có nữ đệ tử mới có thể đánh.
“Đệ tử Bách Hoa cốc nghe rõ, phân nửa leo lên Vân Đài, nghe hiệu lệnh của đệ tử Thượng Thanh sơn, tiêu diệt ma cầm trên không trung. Phân nửa toàn lực cứu trị đệ tử tiên môn đã bị thương. Nhớ kỹ, lúc này tất cả mọi người đã ở trên cùng một con thuyền, mặc kệ trong lòng các ngươi có bất mãn tới mức nào, nhưng lúc này các ngươi vẫn phải thu lại cho ta. Có việc gì chờ tới khi rời khỏi Bát Hoang Vân Đài lại nói. Hiện tại, tất cả mọi người là đồng đạo tiên môn…”
Đệ tử Bách Hoa cốc đã được định trước sẽ không cách nào uy phong như đệ tử Thú Linh tông và Huyền Kiếm tông, cũng chỉ có thể thủ ở phía sau.
Chẳng qua dường như Tiêu sư tỷ của Bách Hoa cốc lo lắng bọn hắn xấu mặt, đặc biệt chỉ điểm một câu, thần tình nghiêm túc khiến người không dám vi phạm.
“Tiêu sư muội, ngươi cứ việc yên tâm, đệ tử tiên môn không ai là người ngu, hiểu được nặng nhẹ!”
Chân truyền Thượng Thanh sơn hờ hững mở miệng, sau đó đi đầu dẫn theo đông đảo đệ tử bay vút tới Bát Hoang Vân Đài.