Chương 461 "Phương đạo hữu này!"
- Trang Chủ
- Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL)
- Chương 461 "Phương đạo hữu này!"
Sau khi nghe được những lời chỉ điểm của Cửu Cô thì Phương Nguyên cũng đã tử tế xem xét qua, sau đó hắn còn lấy Thiên Diễn chi thuật tính toán Đạo cơ của bản thân. Hắn phát hiện ra những lời nói của Cửu Cô là đúng. Nàng nói Ngũ hành của hắn viên mãn là vì Ngũ hành chi mạch của hắn đều trở nên vô cùng thông suốt, cho nên có thể dễ dàng cảm ứng được sự tồn tại của Ngũ hành chi lực rồi sau đó mượn dùng nó để tu hành, thậm chí lúc tu luyện Thần thông Ngũ hành thì hắn so với người khác còn ưu thế nhiều hơn nữa.
Mà nửa bước Thiên đạo là do Đạo cơ của hắn có Thiên lôi chi ý, nhưng lại không có Thiên lôi chi lực chăng?
Hắn trong một trình độ nhất định nào đó, đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của Thiên lôi, thậm chí còn có thể tiếp dẫn nó từ trên tầng trời xuống. Nhưng mà chính bản thân hắn cũng không thể nào hoàn toàn khống chế được nó. Không cách nào khống chế được thì cũng có nghĩa là chính mình không thể nào mượn Thiên lôi chi lực để tu hành được.
Rốt cuộc thì tu hành là chuyện quan trọng nhất, cho nên không được để xảy ra bất kỳ sơ sót nào.
Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn tìm thấy trên Ngọc La sơn đúng là rất thích hợp cho tình huống hiện nay của bản thân hắn. Trong quyển tâm pháp này không những ghi chép lại Thần thông có uy lực cường đại của lôi hệ mà còn khiến Phương Nguyên hiểu rõ phương hướng tiếp theo thì nên làm như thế nào.
“Tích Lôi hồ, chưởng thiên ý”.
Quyển thứ nhất của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đã nói rõ tinh túy của môn công pháp này.
Nhưng vấn đề của Phương Nguyên hiện nay là hắn không có Lôi hồ
“Ta nếu như muốn tu bổ lại Thiên đạo Trúc Cơ để có thể bắt đầu tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Pháp thì chỉ có thể mượn lực lượng của khỏa Thiên Ngoại Lôi Thạch này để mở mang Lôi hồ bên trong cơ thể, nhưng vấn đề là, những lôi lực hung bạo giấu ở bên trong Lôi thạch này ta cũng không nắm giữ hoàn toàn được. Nếu như không cẩn thận dẫn động nó thì chắc sẽ bị sét đánh chín mất. Mặc dù không bị chết nhưng lại lãng phí khỏa Lôi thạch trân quý này quá”.
Sau khi suy nghĩ như vậy thì Phương Nguyên lại càng cảm thấy mình không nên hành động lỗ mãng. Lúc này được một khỏa Thiên Ngoại Lôi Thạch đã là một chuyện rất tốt rồi, nhưng nếu như không biết sử dụng cho đúng đắn thì quả là vô cùng đáng tiếc. Nhìn vào khỏa Lôi thạch này, Phương Nguyên ngưng thần suy nghĩ hơn nửa buổi.
“Nếu muốn sử dụng nó này một cách tốt nhất thì chỉ có thể chầm chậm dẫn dắt Lôi điện chi lực cất chứa trong đó ra ngoài sau đó khống chế nó ở cường độ mà ta có thể nắm giữ được, sau đó từng chút một rồi dẫn vào cơ thể để tạo ra Lôi hồ. Nhưng mà bước này thì làm sao để thực hiện được đây?”.
Hắn xoa xoa mười đầu ngón tay, sau đó lại nắn nắn mi tâm rồi chầm chậm tìm tòi. Bình thường hắn cũng đọc rất nhiều loại sách, hơn nữa lại xem qua rất nhiều đạo lý tu hành. Lúc này tất cả những thứ đã xem qua, đọc qua đều hiện lên trong não của hắn.
Trong sách có nói: “Ngũ Hành là tương sinh tương khắc”.
Nhưng thực tế ở giữa thiên địa có một loại ý luôn tương sinh tương kính
Trời xanh vô tận, cao cao tại thượng, phong vũ lôi điện, chúng đều ảnh hưởng đến đại địa, chúng sinh lại phồn diễn sinh sống ở trên đại địa, ý chí của chúng sinh nếu như ngưng tụ lại sẽ ảnh hưởng đến Thiên đạo. Đó chính là Thiên, địa, nhân Tam tài tương sinh tương kính
“Khỏa Lôi thạch này đến từ Thiên ngoại, trong nó có chứa Thần lôi chi lực, nó vốn thuộc về Thiên đạo”.
Chầm chậm, trong tâm lý của hắn đã có mấy phần lĩnh ngộ, hắn âm thầm nghĩ:
“Đã như thế ta nên lấy nhân tâm dẫn Thiên đạo”.
“Nếu như ta có Thần hồn mạnh mẽ, bách tà tránh lui, lại không sợ lôi lực, thì đã có thể cường hành đưa Lôi điện chi lực nhập vào cơ thể để mở mang Lôi hồ. Nếu như thế ta có thế dùng Lôi hồ để điều khiển Ngũ hành chi lực, sau đó mượn Ngũ hành để ôn dưỡng Thần hồn, rồi dùng Thần hồn để điều khiển Lôi hồ. Đó mới đúng là hình thành thế Tam tài thiên, địa, nhân, sinh sôi không ngừng, mãi không khô kiệt, làm cho tu vi tăng trưởng nhanh chóng”.
Nghĩ đến đây hắn lại không nhịn đươc cười khổ: “Ta nếu muốn làm được những điều đó thì ít nhất cũng phải tu hành đến Kim Đan mới được a. Nhưng nếu tu đến Kim Đan, thì phần lớn tu sĩ đều có thế khống chế lôi pháp, lúc đó thì ta đâu có ưu thế gì nữa”.
Nghĩ tới đây thì Phương Nguyên lại sa vào khốn khó: “Cho nên bây giờ ta nhất định phải khống chế Lôi điện chi lực mới được”.
Sau cùng hắn quyết định dùng biện pháp ngốc nghếch nhất
“Trước mắt chỉ có thể xem Lôi thạch này coi như là một loại tư nguyên bình thường thôi, dùng Tụ Linh trận dẫn ra lực lượng của nó sau đó chầm chậm đưa vào cơ thể . Nhưng Tụ Linh trận này tốt nhất phải có một loại tài liệu có thể khắc chế được Thiên lôi chi lực mới được. Điều này phải từ từ thí nghiệm thôi.”
Nghĩ đến đây, tâm tình của hắn dần chuyển tốt, liền nhịn không được cười lên.
“Đúng lúc đang giúp Hỏa Vân lĩnh bố trí đại trận hộ sơn, có thể từ việc này kiếm thêm ít tài liệu cũng được. Giúp bọn họ như vậy cũng không lấy tiền, thì dùng thêm một ít thứ cũng đâu có vấn đề gì nhỉ.”
Đã quyết định như vậy, hắn liền bắt đầu chuẩn bị mọi việc.
Sáng sớm hôm sau, hắn liền cùng với Hứa Thanh Doanh đi tuần tra bốn phía của Hỏa Vân lĩnh, kiểm tra địa thế núi non, rồi thôi diễn trận đồ của đại trận hộ sơn… Rốt cục đây là lần đầu tiên hắn bố trí pháp trận có quy mô lớn như vậy, mặt ngoài tuy vẫn là bộ dạng vô cùng nhàn nhã, thong dong, nhưng trong nội tâm hắn lại cảm thấy rất hưng phấn, cho nên lúc thôi diễn thì say mê vô cùng.
Chỉ dùng thời gian một ngày, hắn đã đem ba đạo đại trận bên trong cùng hai bên sắp xếp ra rất rõ ràng rồi sau đó vẽ ra trận đồ
Tiếp đến hắn đưa ra một bản danh sách, bao gồm các loại tài liệu cần thiết rồi ra lệnh cho Hỏa Vân lĩnh đi mua sắm.
“Phương đạo hữu này!”
Lý trưởng lão sau khi nhìn đến bản danh sách, hắn có chút khó hiểu, đi qua hỏi: “Trong danh sách của ngài, có những thứ như Linh Văn Ngọc Điêu Thạch, Cửu Thứ Thối Hỏa Chuyên, Phong Hỏa Lôi Văn Tiến, Tử Văn Định Thủy Trụ, rồi các loại trận kỳ, phù triện thì ta đều hiểu rõ, lúc bố trận thường rất hay dùng đến chúng. Thế nhưng trong này lại có thêm Hàn Ngọc Tinh, Lôi Kích Mộc, Tuyết Chu Ti…Chúng dùng để làm gì vậy?”.
“Đúng thật là gừng càng già càng cay, mới chỉ thêm thắt ít thứ vào mà đã bị phát hiện ra rồi.”
Phương Nguyên thấy Lý trưởng lão hỏi như vậy thì mặt hắn không có biểu tình gì, chỉ hỏi một câu: “Ngươi hiểu hay là ta hiểu đây?”