Chương 7 - Dẫn Hắn Đến Nhận Tội
- Trang Chủ
- CÁC SƯ HUYNH RÕ RÀNG RẤT MẠNH, LẠI QUÁ PHẬN ĐIỆU THẤP - Xuyên Dịch
- Chương 7 - Dẫn Hắn Đến Nhận Tội
Trong Thanh Dương Tông, phong chủ Thanh Vân Phong nổi tiếng là bao che đệ tử, vậy mà sau khi nghe câu chuyện tội ác được thêm mắm dặm muối về Linh Khê Phong lại nói như vậy?
Phong chủ Thanh Vân Phong bất đắc dĩ giải thích: “Các ngươi nhớ kỹ, trong tông môn, chỉ cần các ngươi chiếm lý, ai ức hiếp các ngươi, ta đều có thể giúp các ngươi ra mặt.
Chỉ có Linh Khê Phong là không thể.”
“A ? ?” Triệu Minh cùng Lục Nhã nhìn nhau, ánh mắt chứa đầy kinh ngạc.
Bọn hắn không thể tin được trong mắt phong chủ, địa vị Linh Khê Phong lại đặc biệt như vậy.
“Được rồi, các ngươi lui đi, ta sẽ bẩm báo việc này với chưởng giáo, chờ ngày mai lại nói. Giờ này Linh Khê Phong cũng đã nghỉ ngơi.” Phong chủ Thanh Vân Phong vung tay lên.
Lại trông thấy hai người có vẻ chần chừ, hắn lại bổ sung: “Đây là vận khí các ngươi tốt, nếu đụng phải lúc tâm tình hắn không tốt, chết như thế nào cũng không biết.”
Nghe được lời này, Triệu Minh cùng Lục Nhã mới chợt nhận ra Linh Khê Phong này có gì đó đặc thù.
Vị thiếu niên kia… Không lẽ là đại nhân vật nào đó?
Nháy mắt một đêm lại trôi qua, Lâm Thiên mở cửa sổ ra, thấy mặt trời đã lên cao, xoay người đi rửa mặt, sau đó mở lại bảng hệ thống.
【 Nằm ngửa 1478978/100000000000 】
Khi nào mới có thể tuyên bố nhiệm vụ nằm ngửa a… Chỉ nằm cũng có thể mạnh lên, chẳng phải quá tốt sao?
Lâm Thiên có thể biến tất cả mọi việc hắn làm có độ thuần thục, trong đó có một số việc cần độ thuần thục khổng lồ.
Ngay lúc đó lại gặp tiểu sư muội đến, “Sư huynh sư huynh, hôm nay ta làm gì?”
“Tiếp tục đi đốn củi với nsư huynh ngươi đi, nếu rảnh rỗi, đi học chút thêu dệt từ Tứ sư tỷ.”
“Được rồi!” Khương Lăng nhanh nhẹn rời đi, nhìn bóng lưng nàng, Lâm Thiên không khỏi hâm mộ.
Tuổi trẻ thật là tốt.
Hắn đứng dậy đi về ngọn núi phía sau Linh Khê Phong, nơi đây đã được khai hoang thành ruộng đồng, Lâm Thiên bắt đầu xới đất, làm cỏ.
【 Độ thuần thục trồng trọt +1 】
【 Độ thuần thục trồng trọt +1 】
Mãi đến khi mặt trời lên đỉnh, Lâm Thiên mới thu lại cuốc gánh lên vai, trở về phòng của mình, lại thấy một lão giả mặc đồ trắng, râu tóc bạc phơ lặng lẽ đứng trước cửa.
“Tiểu tử, ta nghe nói hôm qua hắn cùng người phong các ngươi có chút mâu thuẫn, giờ ta đem hắn đến nhận lỗi với ngươi.” Lão giả cao lớn, toàn thân bạc trắng mở miệng, chỉ vào Triệu Minh đang rụt rè, sợ hãi đứng ở một bên.
Lâm Thiên thấy thân ảnh xa lạ này, suy nghĩ một lúc mới nghĩ đến ngày hôm qua sư muội kể xung đột cùng đệ tử Thanh Vân Phong chắc là tên này.
“Chỉ là chút tiểu đả tiểu nháo mà thôi.” Lâm Thiên thả cuốc xuống, nói.
“Ta không nghĩ tiểu tử ngươi lại rộng lượng như vậy.” Lão nhân cười.
“Từ trước đến nay ta đều rất dễ nói chuyện.” Lâm Thiên đi đến trước bàn, làm một tư thế “mời”, “Uống chút trà chứ, hái năm ngoái.”
“Ha ha, tiểu tử này, vậy liền uống một chút.”
Nếu có môn nhân Thanh Dương Tông ở đây, sẽ có thể nhận ra đây là chưởng giáo Thanh Dương Tông, Trương Phong, Luyện U chân nhân.
Triệu Minh bên cạnh Luyện U chân nhân cũng không dám nhìn thẳng Lâm Thiên, đầu tiên do chuyện ngày hôm qua đã tạo cho hắn một bóng ma tâm lý sâu sắc.
Thứ hai là buổi sáng chưởng giáo lại đặc biệt triệu kiến hắn, muốn dẫn hắn đi nhận lỗi với “Đại sư huynh” Linh Khê Phong.
Chưởng giáo Thanh Dương Tông chính xác là một phương cự phách của TNG, sự việc có thể để hắn chú ý đều là chuyện có quan trọng có quan hệ đến toàn thiên hạ thương sinh.
Vậy mà trước vị đệ tử thoạt nhìn ít tuổi này, hắn lại phải đích thân mang mình đến nhận lỗi. Có thể thấy Đại sư huynh Linh Khê Phong này có địa vị khủng bố cỡ nào.
“Lão Ngũ, tới pha trà.” Lâm Thiên hô lên, không lâu sau, Lục Bình vội vàng chạy tới, nhìn thấy chưởng giáo, hắn giật mình.
“Bái kiến chưởng giáo!” Lục Bình cung kính hành lễ.
Luyện U chân nhân vuốt vuốt ria mép, “Không tệ, không tệ, đúng là hạt giống tốt.”
Lục Bình không dám nói lời nào, động tác không ngừng, rất nhanh liền pha xong bình trà.
Mùi trà thơm ngát, Luyện U chân nhân nhẹ nhàng hấp một miếng, cảm thán: “Năm ngoái đã muốn uống, mà không được uống, năm nay ngươi có thể đưa ta nhiều một chút.”
Lâm Thiên vội ho một tiếng: “Tới đây uống không có vấn đề, nhưng muốn đem đi thì có chút qua mức đi. Mục đích chưởng giáo tới đây cũng không phải chỉ vì chút chuyện cỏn con này chứ.”
Vẻ mặt Luyện U chân nhân trong nháy mắt trở nên nặng nề, liếc nhìn Lục Bình đứng bên cạnh, ra hiệu hắn rời khỏi.
Lâm Thiên nhẹ nhàng phất tay, Lục Bình dẫn Triệu Minh toàn thân đang mềm nhũn như sợi mì rời đi.
Thấy bốn phía không còn người, Luyện U chân nhân nói: “Đêm qua, Dịch Vô Thương trốn ra từ thiên lao.”
Nghe được cái tên này, vẻ mặt Lâm Thiên thoáng cứng lại, hắn đặt chén trà xuống, “Hiện tại hắn ở đâu?”
“Không rõ, từ tối hôm qua trốn ra thiên lao lại không có tung tích gì nữa, ta tới đây là muốn nói cho ngươi minh ước bảy đại tông môn chúng ta, tam đại thế gia, tứ đại cổ quốc mười vạn năm trước lập ra đã sắp đến, tình thế hỗn loạn, nếu Dịch Vô Thương tới tìm ngươi, ngươi không nên thu lưu hắn, để cho người khác nhân cơ hội lợi dụng.
Ta biết, ngươi cảm thấy hổ thẹn với Dịch Vô Thương, nhưng tình thế trước mắt thân phận của hắn quá nhạy cảm.
Coi như lão phu cầu ngươi.
Luyện U chân nhân dường như mang theo ý cầu khẩn nói.
Lâm Thiên cười cười, “Để sau hãy nói, cũng không nhất định hắn sẽ tới tìm ta. Hơn nữa, ta cũng không còn là ta năm đó.”
Nụ cười trên mặt Luyện U chân nhân biến mất, hắn nói: “Chuyện năm đó, hai người các ngươi thật sự là quá mức, suýt chút đoạn tuyệt một thế hệ.”
Lâm Thiên nói: “Ta cảm thấy chúng ta không làm quá, muốn giết người, phải chuẩn bị tâm lý bị giết. Từ lúc mũi kiếm bọn hắn hướng vào hai chúng ta, đã định trước là không chết không thôi.”
Dứt lời, hắn nhìn chằm chằm Luyện U chân nhân:
“Ta biết làm tông môn khó xử, cũng hiểu ý của ngươi, nếu thật có ngày đó, ta và Thanh Dương Tông sẽ cắt đứt quan hệ, không liên lụy tông môn.”
“Ngươi…Àii.” Luyện U chân nhân nghe được lời nói kiên quyết của Lâm Thiên, hắn hiểu quyết định của tiểu tử này sẽ không cách nào thay đổi, “Hy vọng ngày đó vĩnh viễn không tới.”
Sau khi nói xong, Luyện U chân nhân uống cạn chén trà, quay người rời đi.
Khi hắn rời đi, Lâm Thiên lại mở ra bảng hệ thống.
【 Dịch Vô Thương 】
【 Nhiệm vụ đã tiếp nhận: Giết chóc 】
【 Độ thuần thục giết chóc: 999999/1000000 (thần thông) 】
【 Thần thông thu hoạch được: Bất diệt thần khu 】