Chương 962 Người biết võ!
Những phú thương xung quanh vừa nghe vậy cũng sốt ruột, vội vàng khuyên: “Đại sư, đôi tay của ngài mới là bảo bối giá trị vô giá, nhất định phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm!”
“Đúng rồi đại sư, không phải chỉ là mười bức họa sao, đối với ngài thì không phải vấn đề quá lớn, nếu bọn họ muốn thì cho họ đi!”
“Chúng ta đều biết đại sư ngài ngông nghênh cứng cỏi, nhưng đừng hành động theo cảm tính……”
Mọi người sôi nổi khuyên bảo.
Gã đầu đinh cũng dần dần lộ ra nụ cười đắc ý.
Chặt tay và vẽ mười bức họa, chỉ cần là người có đầu óc cũng biết nên chọn như thế nào.
Chắc chắn Lục Vân là người có đầu óc.
Nhưng sự thật lại là Lục Vân không có đầu óc.
Ít nhất trong mắt những người khác thì hắn không có đầu óc, bởi vì hắn lại lắc đầu.
“Tranh cũng không cho, mà tay thì mày không có tư cách lấy.” Lục Vân lạnh nhạt nói.
Vèo!
Mắt gã đầu đinh đanh lại, như đột nhiên bắn ra hai tia sắc lạnh thật sự.
“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cho mày cơ hội cũng không dùng được, các anh em, hầu hạ vị đại sư Vân Lộc này thật tốt cho tao!”
Gã đầu đinh ra lệnh một tiếng, bảy tám kẻ cơ bắp phía sau lập tức đi nhanh tới gần, trên mặt kẻ nào cũng rung động dữ tợn, trong mắt tràn ngập tàn nhẫn.
“Hừ, dám ăn hiếp tiểu Lục Vân nhà tao, có hỏi bà nội đây chưa?” Lúc này đột nhiên có một tiếng hừ lạnh thanh thúy vang lên, chỉ thấy thân hình nóng bỏng của Liễu Yên Nhi đột nhiên chắn trước mặt Lục Vân.
Lục Vân: “……”
Bị mắng thì em nghe, làm ra vẻ ngầu thì chị đứng ra ……À, không đúng, chị vốn đã ngầu sẵn rồi, không cần làm ra vẻ.
Liễu Yên Nhi xuất hiện lập tức làm bảy tám kẻ cơ bắp sửng sốt, sau đó lộ ra vẻ mặt quái lạ.
Gã đầu đinh dùng ánh mắt tham lam đánh giá dáng người nóng bỏng quyến rũ của Liễu Yên Nhi một lượt rồi nhe hàm răng trắng ra nói: “Hắc hắc, thiếu chút nữa quên mất còn có đại mỹ nữ này, đừng có gấp, chờ giải quyết đại sư Vân Lộc xong thì anh em tụi tao sẽ cho mày sướng bay lên trời.”
“Sướng bay lên trời con mẹ mày!” Tính tình của Liễu Yên Nhi rất nóng nảy, hơn nữa vốn dĩ đang buồn bực, gã đầu đinh nói một câu lập tức làm cô nổi điên lên.
Bóng hình xinh đẹp loé lên, một cái chân tròn trịa thon dài trắng nõn…… Đôi giày trên chân lập tức thân mật tiếp xúc với một bên mặt của gã đầu đinh.
Sức mạnh cú đá này của Liễu Yên Nhi hoàn toàn khác với lúc dẫm lên người đàn ông lôi thôi trước đó.
Gã đầu đinh ăn trọn một cú.
Ngay tức khắc – Phốc!
Mấy cái răng dính máu vẽ ra một đường cong duyên dáng ở giữa không trung, gã đầu đinh cũng tung bay ra ngoài theo hướng phát lực.
Phanh!
Gã ngã mạnh xuống đất.
Một bên gương mặt còn lại thân mật tiếp xúc với mặt đất.
Sau đó… không có sau đó nữa.
Gã đầu đinh chậm chạp không nhúc nhích, thì ra đã ngất rồi.
Bảy tám gã đồng lõa của tên đầu đinh lúc nhìn thấy Liễu Yên Nhi đứng ra đều lộ ra vẻ mặt quái dị, khóe miệng nhếch lên nụ cười dâm tà xấu xa, nhưng giờ phút này nụ cười đó lại cứng lại.
Người biết võ!
Mỹ nữ dáng người nóng bỏng này nhất định là người biết võ, nếu không không có khả năng đá ra một chân sắc bén như vậy, cũng không có khả năng làm gã đầu đinh ngất xỉu chỉ bằng một cú đá.
Đương nhiên, trong đó cũng có một phần nguyên nhân do gã đầu đinh sơ suất.
Mấy người ngơ ra, ngay sau đó ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo: “Giỏi cho một mỹ nữ táo bạo, càng như vậy thì anh em tụi tao càng có dục vọng chinh phục, lên cho tao!”
Gã hét lớn một tiếng, bảy tám kẻ cơ bắp cũng mặc kệ lấy nhiều hiếp ít lấy nam khinh nữ mà nhất trí ra tay, tất cả đều tung ra công phu sở trường của mình.
Đây chính là cơ hội tốt để xàm sỡ.
Bọn họ ùa lên, nhưng còn chưa chạm vào góc áo của Liễu Yên Nhi liền thấy một cái đùi ngọc thon dài quét ngang lên không vái cái, tạo nên từng tiếng gió sắc bén.