Chương 5
– Em bảo tài xế chở về nhà nhé!
– Nhà? Nhà ạ chị?
– Em cứ bảo vậy anh ấy khác biết!
– Dạ vâng chị. – Sam quay ra anh tài xế nói nhẹ – Chị Trần bảo chở về nhà ạ.
Sam lại một lần nữa qua kính nhìn nhưng Minh Hạo vẫn không có động tĩnh gì. Xe ô tô bắt đầu ra khỏi thành phố, nhìn qua ô cửa kính, chiếc xe dần đi lên một đoạn dốc cao, nhìn từ trên cao xuống có thể thấy toàn thành phố nhỏ bé dưới kia, càng đi lên cao thì khung cảnh xung quanh càng đẹp, con đường, từng cái cây ngọn cỏ ở nơi đây rất đều rất gọn gàng như có bàn tay con người chăm sóc tỉ mẩn thường xuyên. Xe dừng lại trước một cánh cổng lớn, lái xe mở kính ra quét thẻ rồi mới đi vào được tiếp. Sam trầm trồ lần nữa: “Đây là nhà ai đây? Nhà chị Trần đây sao? Hay là nhà Minh Hạo?”.
Xe dừng trước cửa nhà, Sang bước xuống trước đang vẫn trầm trồ với vẻ đẹp ngôi nhà thì Minh Hạo bước xuống sau đi thẳng vào nhà, Sam bước nhanh theo sau.
Sam mải bước theo sau Minh Hạo dẫn vào một căn phòng khách lớn, bên trong đã ngồi đợi sẵn một người đàn ông lớn tuổi ngồi vị trí ghế chính giữa, phía bên phải là chị Trần ngồi bên cạnh, Minh Hạo ngồi xuống ghế, Sam nhận thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng liền biết ý bước lùi lại ra ngoài đợi.
Chị Trần lên tiếng trước:
– Tình hình mấy hôm nay không tốt lắm, phía đài truyền hình đang nhìn vào biểu hiện của em để xác định có tiếp tục góp vốn dự án hay không.
Sam đang ngồi ngoài bên ngoài vẫn nghe được tiếng bên trong, Sam hơi ngạc nhiên nhìn về phía cửa.
Phía bên trong không khí hơi trầm xuống. Người đàn ông lớn tuổi lúc này mới cất tiếng:
– Con có tự tin hay không, nếu đủ tự tin chắc chắn thì dự án thứ hai này vẫn thuộc về con, ta chỉ cho con thêm một cơ hội nữa thôi. Còn không hết dự án này phải quay về làm kinh doanh đi.
Chị Trần nhìn nét mặt người đàn ông lớn tuổi rồi lại quay qua nhìn Minh Hạo.
Minh Hạo chưa kịp nói gì ông đã lại thay đổi lời nói:
. Chính chủ, rủ bạn đọc ch𝐮ng 𝒕rùm 𝒕r𝐮yện﹒𝙑N
– Không thì về luôn cũng được, nhà có thiếu thốn gì đâu sao phải đi con đường diễn viên chứ, từ bỏ từ đây luôn đi!.. Tại sao cứ phải giống mẹ mày làm diễn viên làm gì chứ?
– Kìa bác! – Chị Trần cản lại.
Lúc này Minh Hạo mới rót nước vào cốc đưa lên uống rồi ngả người ra phía sau ghế nói bằng dọng điệu hết sức bình thản:
– Hóa ra bố gọi con về để nghe những lời như này.. nếu vậy sau không cần gọi nữa con sẽ không về đâu.. Bố, chưa thực sự hiểu con. Bộ phim mới chỉ chiếu được một phần ba, còn quá sớm để nói điều gì.
Chị Trần có chút tò mò:
– Em, em có ý gì vậy? Em có dự tính trước gì rồi đúng không?
– Phía bên đài truyền hình em vẫn lo được, sẽ không có gì thay đổi đâu.
Nói rồi Minh Hạo đứng dậy quay đi:
– Lần sau trong những câu chuyện của chúng ta tốt nhất ba đừng lôi mẹ vào.
Người đàn ông lớn tuổi nghe vậy có chút ngại ngùng không biết nói sao bèn quay đi chỗ khác. Minh Hạo ra đến cửa thì gặp Sam đã đứng đợi sẵn bên ngoài, hai người nhìn nhau giây lát, Minh Hạo đi tiếp, đi đến đâu Sam bước theo sau tới đó. Theo Minh Hạo vào gara để xe, Sam choáng ngợp bởi bên trong rất nhiều xe ô tô đẹp bóng loáng, Minh Hạo đi vào góc phòng đến cạnh một chiếc moto màu đen, lấy mũ bảo hiểm xuống định đội lên đầu thì dừng lại nhìn thấy Sam. Sam chạy lại gần đứng trước mặt Minh Hạo mắt vẫn dán vào chiếc xe moto lắp bắp:
– Có thể.. cho tôi.. đi cùng được không?
– Muốn đi hả?
Sam gật gật.
Minh Hạo nhìn quanh xe rồi nghĩ nghĩ điều gì đó, lại gần chiếc xe ô tô bên cạnh mở cốp sau ra lấy thêm một chiếc mũ bảo hiểm khác, Sam lúc nhìn thấy chiếc mũ bảo hiểm lộ rõ vẻ vui sướng trên gương mặt, cười rất tươi, Minh Hạo đưa chiếc mũ còn bọc cả xốp mỏng vào tay Sam, Sam bóc lớp túi, chiếc mũ như kiểu hôm nay lần đầu tiên mới có người đụng đến nó vậy.
Minh Hạo ngồi lên xe trước, rồ ga thử máy, rồi ra hiệu cho Sam, Sam đội mũ trên đầu trong lòng vui sướng suy nghĩ: “Lạy chúa, như lai phật tổ ơi, đây là QJ Moto SRK600 2023 bản cao cấp mới nhất đó, mình đã xem nó rất nhiều trên mạng rồi, chỉ phân phối độc quyền tại thị trường Trung, ngồi lên nó cực ngầu, siêu ngầu luôn, thật không thể tin được lại có ngày hôm nay..”.