Chương 4
– Sáng nay chúng ta đến trường huấn luyện trước, sau đó mười giờ tối đến đón chúng tôi, nếu lịch trình trễ tôi sẽ báo lại chú ạ.
Hôm nay sẽ phát sóng bộ phim mà anh đã quay trước đó, bộ phim đầu tay mà Minh Hạo vào vai nam chính, trước đó đã đóng một số bộ phim nhưng vai nam phụ và khách mời còn lần này trực tiếp tổng công ty đứng ra đầu tư nên việc tuyên truyền có khác biệt một chút, Sam sau khi cùng Minh Hạo đến trường huấn luyện võ thì cũng vừa phải làm việc online với bên team marketing tổng của công ty bàn bạc về chiến lược tuyên truyền mới này. Suốt cả chặng đường Minh Hạo yên lặng ngồi đọc kịch bản không nói một lời nào, đến lúc xuống xe Sam lại lẽo đẽo theo sau, ngước nhìn theo tấm lưng trước mặt trong khoảnh khắc Sam như ngưng một nhịp, bị hút mắt vào tấm lưng đang chuyển động đó đến mức không để ý những chuyện khác để đến khi Minh Hạo dừng trước cửa thang máy thì đâm đầu luôn vào tấm lưng đó. Minh Hạo lúc này mới cất lên một tiếng:
– Tập chung vào.
Sam ngại quá chỉ nói được một tiếng: -Vâng.
Không khí ngại ngùng yên lặng trong thang máy ngập tràn, hai người không nói một lời nào, Sam nhìn xung quanh thang máy cảm thấy thiếu gì đó nhưng chưa nhớ ra. Đến lúc cửa thang máy mở Minh Hạo bước ra trước thì Sam mới nhớ ra vội chạy theo sau:
– Anh Minh Hạo, còn một chuyện nữa.
Minh Hạo không nhìn lại, chỉ khi Sam chạy lại gần mới liếc ra một cái đưa tập kịch bản vào tay Sam, Sam đỡ lấy vừa rút điện thoại trong túi ra mở sẵn app nói thêm:
– Tôi chưa có weichat của anh.
Minh Hạo vẫn bước đi trước không nói lời nào rút điện thoại trong túi áo ra đưa cho Sam, Sam đỡ lấy chiếc điện thoại hí hửng mở ra nhưng còn chưa mở được, lần này Sam chạy lên đứng chắn trước mặt Minh Hạo, đưa chiếc điện thoại lắc lắc trước mặt, lần này Minh Hạo cũng đứng lại chịu nhìn vào gương mặt Sam, tóc búi cao còn vương vài sợi tơ xuống gáy, rồi nhìn qua chiếc điện thoại, lấy lại mở ra điểm vân tay mở app, lấy điện thoại đang trên tay Sam trực tiếp mở quét mã xong mới nói:
– Điện thoại công việc phải cài mật khẩu.
Sam gật gật đầu:
– Tôi nhớ rồi
– Gửi kế hoạch lịch trình vào đây cho tôi.. quần áo của tôi đâu?
Sam ngạc nhiên:
– Quần áo?
– Quần áo tập thể thao.
– Đúng đúng tôi để dưới xe, để tôi xuống lấy, vậy anh lên trước đợi tôi quay lại.
– Hai phút.
Sam ngạc nhiên tập hai, vội vàng chạy vội vào thang máy: “Hôm nay mình sao vậy, rõ ràng là chuyện này là luyện tập trước cả tuần rồi sao lại có thể quên thế này, lại đúng vào ngày hôm nay là sao?”.
Trong lúc Minh Hạo thay đồ hay nói trao đổi bài tập với thầy dạy võ thì cũng là lúc Sam tập chung làm việc với team Marketing để chuẩn bị cho tập phim phát sóng đầu tiên vào tối nay, bản thảo gửi báo chí, hotsearch, nhận video và hình ảnh tuyên truyền trên mạng xã hội để tranh thủ lúc Minh Hạo nghỉ cho anh duyệt, mọi thứ về công việc của Minh Hạo đều phải duyệt trước, một là thông qua chị Trần hai là thông qua Minh Hạo, Sam thầm nghĩ: “Người này chắc chắn không tầm thường, chỉ là một diễn viên mới chưa tên tuổi nhưng mọi công việc cũng đều phải thông qua anh ta, rốt cục anh ta có lai lịch như thế nào mà được toàn quyền quyết định như vậy? Có lẽ nào anh ta.. cặp bồ với chị Trần?”. Vừa nghĩ đến cái đã khiến Sam rùng mình.
Nhìn vào đồng hồ đeo tay, giờ là bốn giờ chiều, còn ba tiếng nữa là đến giờ phim phát sóng, có vài tiếng để nghỉ ngơi, ngồi trên hàng ghế phía xa nhìn vào chỗ Minh Hạo đang tập luyện võ trên dây cáp, Sam say sưa nhìn Minh Hạo tập luyện, mỗi động tác đều cuốn hút như người có kinh nghiệm từ lâu lắm rồi, được một hồi ngẩn người Sam mới bật thêm một tab bài tập tranh thủ làm bài tập tự học tại nhà.
Một cái cốc đầu đau điếng người làm Sam tỉnh dậy, đèn đã bật, xung quanh qua ô cửa kính đã tối từ bao giờ, Sam hốt hoảng nhìn về phía người vừa cốc đầu mình, Minh Hạo đã ngồi xuống cầm khay cơm vừa ăn vừa nói:
– Chưa thấy có trợ lý nào mà để cho diễn viên phải tự gọi cơm ăn cả.
Sam bộ dạng gấp gáp vội vàng đưa tay lên xem đồng hồ:
– Quá giờ chiếu phim rồi.. à phim đang chiếu rồi.. Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi.
Minh Hạo vẫn ngồi ăn, lấy điện thoại mở ra xem lại phim mình đóng trên điện thoại. Sam lẩm bẩm:
– Phải lên weibo xem lại phản ứng khán giả xem thế nào..
– Không cần xem đâu, ăn cơm đi đã.
Minh Hạo khẽ nói, Sam lúc này nhìn Minh Hạo áy náy rồi mới lấy cơm mở nắp hộp ra ăn.
Minh Hạo nhìn tập sách để bên cạnh Sam:
– Ngôn ngữ báo chí?
Sam ngại ngùng trả lời:
– Do gần đây cần chuẩn bị bản thảo tuyên truyền nên có ôn lại một chút.