Chương 10
– Cô ta chủ động muốn đi cùng mình sao?
Sam trả lời dè dặt:
– Không sao chứ chị, nếu mà cần thiết hay là mình hủy bỏ chuyến đi ngày mai?
– Không cần đâu, chị sẽ gọi thêm một vài tay săn ảnh, em dù có thấy thì cũng tự biết nhé.
– Sao lại vậy chị? Chị từng bảo không được để bọn họ?
– Em vẫn phải canh chừng họ, nhưng chúng ta cũng cần biết diễn một chút, sau này phim chiếu còn xào CP được, có lẽ Minh Hạo cũng tự hiểu thôi.
Chị Trần ngẫm nghĩ một chút rồi nở một nụ cười nửa miệng.
Sáng sớm hôm sau xuất phát khá muộn vì còn cần qua đón Bối Vy cùng trợ lý của cô ấy, thời tiết khá đẹp nắng nhẹ chứ không gắt cũng khá là mát mẻ, Minh Hạo đội mũ lưỡi trai đeo kính dâm cầm lái, ngồi phía bên cạnh là Sam, phía sau là Bối Vy cùng trợ lý, suốt quãng đường chỉ vài mẩu chuyện nhỏ kể về bản thân mà Bối Vy tự nói chốc chốc lại quay qua hỏi chuyện Minh Hạo còn Sam cũng chỉ biết ngồi im lặng.
Xuống xe là bắt đầu vào khu dã ngoại, sau khi mua vé và đi sâu vào tầng tầng lớp lớp tán cây, dòng thác trắng nhỏ dần hiện ra giữa không gian xanh mát, bên dưới là dòng suối nước chảy trong veo nhìn thấy cả đáy, hai bên bờ là hàng đá cuội trắng tròn cùng bãi cỏ xanh đã sẵn bộ bàn ghế gỗ trông cực nên thơ. Sam khẽ quay đầu nhìn quanh, thấy phía bên kia suối xa xa khuất sau tán cây cũng có vài trại đã được dựng sẵn, chỉ là tò mò không biết ống kính sẽ ngắm từ phía nào.
Đặt túi đồ xuống bàn ngồi xuống ghế, Sam bắt đầu lấy ra bộ dụng cụ trang điểm cùng túi máy ảnh bày lên bàn, Bối Vy bước gần lại nhìn xuống mặt bàn:
– Cũng chuẩn bị khá đầy đủ đó. – Và tất nhiên không nhìn Sam lấy một cái, đã quay lại phía Minh Hạo đang bước đến:
– Chúng ta bắt đầu thôi, hôm nay cậu có đem nhiều trang phục không? Chọn phong cách nào vậy?
Minh Hạo vừa bước vào vừa kéo lấy vạt áo khoác bò vừa bật cười trả lời:
– Mặc thế này không phải được rồi sao? – Rồi ngồi xuống bên cạnh Sam, ngước lên nhìn Bối Vy:
– Cậu chuẩn bị nhiều lắm sao?
– Cũng có vài bộ, vậy đợi tôi nha, tôi thay rồi quay lại ngay!
Sam khẽ kéo ghế lại gần sát Minh Hạo, không nói gì chỉ đánh mắt ra hiệu Minh Hạo đưa mặt cho mình trang điểm, đối với gương mặt đã đẹp sẵn của Minh Hạo thì không cần quá cầu kì, chỉ cần thấm dầu và một chút phấn phủ mỏng kèm kẻ lông mày cho thêm sắc nét một chút, tóc đánh phồng lên lãng tử chút nữa là đã quá đẹp rồi. Khi nhóm Sam Minh Hạo ra bờ suối chụp hình thì phía bên Bối Vy mới bắt đầu thay đồ bước ra, Sam khẽ nhìn họ rồi lại liếc nhìn sang phía bên kia bờ suối, khuất sau phía tán cây là hai cái lều ở hai hướng cách xa nhau, có một vài người đã lấp ló bước ra ngồi xuống ghế tựa. Sam lầm bẩm:
– Không biết là máy đặt chỗ nào. – Nhìn cả hai phía lều rồi lại liếc nhìn về phía Bối Vy không để ý Minh Hạo đã tiến sát đứng cạnh Sam từ lúc nào, hắn khẽ cúi xuống đưa tay nâng chiếc máy ảnh trong tay Sam lên bật xem khẽ nói nhỏ với Sam:
– Đừng nhìn nữa, chúng ta chỉ có một máy theo, cái còn lại của cô ta.
Sam ngạc nhiên ngước lên nhìn Minh Hạo vẫn đang nhìn vào màn hình máy ảnh, Minh Hạo nói khẽ:
– Cứ bình thường thôi, đừng quan tâm đến họ. – Minh Hạo nhướn mày nhìn Sam nở một nụ cười bí hiểm.
Sam không nói gì nữa lẳng lặng kéo tay Minh Hạo ra bờ suốt bắt đầu tạo dáng chụp hình, một thời gian đi theo Minh Hạo chụp hậu trường phim đến nay mà tay nghề chụp ảnh của Sam hiện tại cũng đã giỏi lên rất nhiều, biết chọn bối cảnh đẹp để chụp, căn góc mặt đẹp của Minh Hạo. Cứ nghĩ là đi chơi mà cuối cùng lại là một buổi chụp ảnh dã ngoại đầy nghiêm túc và căng thẳng khi biết phía xa kia là mấy cái ống kính đang dấu trong lùm cây hướng về mình. Rất nhanh sau đó Bối Vy cũng makeup xong, cô ta khẽ tiến lại chỗ Minh Hạo đang đứng vẫy vẫy tay cười nói chào rồi chọn một khu vực có góc tương tự gần đó để chụp hình, tuy không trực tiếp cùng đứng chung khung hình nhưng về nhà một hai bài post cùng đăng dù là khác thời điểm nhưng chỉ cần lùng ra là sẽ biết ngay là chụp cùng một vị trí, đã vậy cô ta mỗi lần chụp xong là lại chạy lại Minh Hạo cười nói khoe ảnh, Minh Hạo cũng biết phối hợp cười đùa hưởng ứng chỉ thỉnh thoảng khẽ liếc Sam đang đứng chờ đợi một chút nhìn cô với ánh mắt khiêu khích, cô cũng không vừa bĩu môi nhíu mày dằn mặt lại.
Buổi chụp hình diễn ra khá suôn sẻ, Minh Hạo tạo dáng chụp rất chuyên nghiệp, từng góc chụp hòa cùng thiên nhiên của hôm nay đều thuận lợi. Cuối chiều sau khi chụp hình xong Bối Vy tiến lại đề nghị:
– Chẳng mấy khi ra ngoài, chúng ta cùng đi ăn cơm nhé.
Không nói không rằng cả Minh Hạo và Sam đều quay nhìn nhau khiến Bối Vy cũng hơi bất ngờ. Bối Vy hỏi tiếp nhưng với dọng điệu thăm dò hơn:
– Khi nãy mình đã tìm kiếm review, ở gần đây có một quán ăn rất được.
Sam cất lời:
– Chúng ta đang đóng phim, đi chung liệu có tiện không?
Bối Vy nhanh đáp lời đôi mắt vẫn dính chặt vào Minh Hạo:
– Nơi đó có phòng riêng, rất kín đáo không sao đâu.. Mình thật sự rất muốn ăn riêng với cậu một bữa cơm.
Minh Hạo chăm chú nhìn biểu hiện của Bối Vy thái độ không có vẻ gì ngạc nhiên mà ngược lại rất thản nhiên, điềm tĩnh cúi xuống Sam đang đứng cạnh đang thò tay ra phía sau nhéo vào eo cậu ánh mắt khó hiểu. Minh Hạo cũng đáp lại bằng ánh mắt trấn an:
– Không sao đâu, chỉ là một bữa cơm nhỏ.
Bối Vy nghe vậy thì cười tươi rói, chạy lại gần đứng xen giữa Minh Hạo và Sam tách hai người họ ra, níu tay kéo Minh Hạo đi trước con mắt kinh ngạc của Sam, Sam lo lắng nhìn quanh các phía lẽo đẽo chạy sau vừa lẩm bẩm:
– Thế này có phải hơi quá rồi không? Cái gì mà ăn riêng ăn riêng cơ? Hứ.