Chương 23
Tuyết Nhi từ từ mở mắt, gắng gượng ngồi dậy. Cô lấy chăn kéo lên che đi phần cơ thể đang không một mảnh vải. Nuốt cơn đau ở thân dưới, cô cố gắng bước từng bước vào nhà tắm
*Cạch*
Nhìn mình trong gương mà không khỏi giật mình. Khắp nơi đều là vết đỏ ửng làm cô nhớ lại đêm ân ái hôm qua mà hận không thể giết chết hắn
Rốt cuộc thì anh xem cô là cái gì? Tại sao lại hạ nhục cô như vậy, cuối cùng thì Tuyết Nhi cũng không hiểu nổi anh nghĩ gì nữa
Một lúc sau, sau khi vệ sinh cá nhân, thay quần áo xong Tuyết Nhi mở tủ đầu giường cầm hộp thuốc lấy ra một viên
– Không có con cũng tốt……coi như tôi yêu anh là sai đi
Sau khi uống xong, cô bước xuống nhà. Hàn Bạch Phong đang ngồi ở sô pha phòng khách, cô cứ như không thấy đi thẳng vào bếp
Không nóng không lạnh anh hỏi
– Cô đã uống chưa?
Nghe Bạch Phong hỏi Tuyết Nhi đứng lại
– Uống rồi, không cần anh nhắc
Sau khi nghe cô nói anh tỏ ý hài lòng
– Uống rồi thì tốt
Dừng lại một lúc, anh nói tiếp
– Tuần sau cô đến TK đi, chuyện ở YM tôi đã nói với Thiên Vũ rồi
Tuyết Nhi nắm chặt tay lại xoay người nhìn thẳng vào mắt anh
– Anh xem tôi là cái gì mà cứ hạ nhục tôi vậy,đến cả chuyện riêng của tôi anh cũng tự tiện giải quyết nữa hả?
– Đồ chơi hay là con nợ? Cô muốn cái nào?
Hàn Bạch Phong đứng dậy đi đến ghé vào tài cô thì thầm
– Cô nợ tôi hai triệu tệ, ngoan ngoãn đến TK làm việc đi
– —————
Một tuần sau
Hôm nay là ngày đầu tiên Tuyết Nhi đến TK làm việc nên cô thức dậy sớm hơn mọi ngày. Thay quần áo, nấu ăn xong xuôi cô dọn ra bàn rồi gọi anh vào dùng bữa
– Ăn mặc như vậy là để quyến rũ người khác sao?
Giọng nói của Hàn Bạch Phong vang lên
Cô chỉ mặc sơ mi cổ chữ V phối với váy đen dài đến gối mà anh nói là quyến rũ người khác? Không hiểu nổi con mắt nào của anh nhìn ra là quyến rũ nữa
Tuyết Nhi không hề quan tâm đến sắc thái trên gương mặt Bạch Phong mà chỉ nhàn nhạt đáp lại
– Anh đừng rảnh rỗi suy diễn lung tung
Dừng một lúc rồi cô nói tiếp
– Chẳng phải Hàn tổng nói không để ngài mất mặt sao?
Không gặp nhau thì thôi chứ mà gặp hai người lại như nước với lửa, hết cãi nhau thì lại châm chọc đối phương
– Đi thôi
Hàn BạchPhong đứng dậy
– Tôi chưa rửa bát đũa nữa
– Để đó cho quản gia làm, nếu đến trễ tôi trừ lương cô
Anh cất giọng bá đạo nói rồi cầm lấy cổ tay cô kéo ra xe
Một lúc sau, chiếc xe Rolls-Royce dừng lại trước TK. Mở cửa xe bước xuống, Tuyết Nhi dường như bị choáng ngợp trước độ xa hoa của nó, nó còn lớn hơn cả YM nữa, cô đứng một chỗ nhìn không chớp mắt
– Đứng đó làm gì, cô lề mề quá
Nghe tiếng phàn nàn của anh, cô mới hoàn hồn lại, đi theo phía sau anh. Bước theo anh vào tới sảnh chính thì không khỏi bất ngờ
Tất cả các nhân viên đều có mặt hết ở đây. Họ xếp thành hai hàng đứng ngay ngắn rồi cung kính chào
– Hàn tổng, Hàn thiếu phu nhân
Một tuần trước anh đã sai trợ lý Hạo Vũ thông báo với toàn bộ nhân viên ở TK là Tuyết Nhi sẽ đến làm việc, lại còn là thư ký riêng cho anh
Nhân viên đều tỏ ra kính trọng Tuyết Nhi, bởi lẽ tin tức “Cô gái đi cùng anh đến yM là thiếu phu nhân Hàn gia” ai nấy cũng đều biết cả cho nên họ thể hiện thái độ ấy cũng không lạ mấy
– Hạo Vũ, cậu dẫn cô ấy đi làm quen với công ty đi. Còn mọi người cứ đi làm việc
– Vâng
Sau đó nhân viên giải tán khỏi sảnh chính, ở đây bây giờ chỉ còn lại ba người là cô, anh và trợ lý Hạo Vũ
– Công việc của tôi là gì vậy?
Cô hơi thắc mắc vì từ nãy đến giờ đâu có ai nói với cô nên làm gì đâu
– Dạ là thư ký riêng của Hàn tổng ạ
Hàn Bạch Phong không lên tiếng, Hạo Vũ cất tiếng nói với cô làm Tuyết Nhi khá bất ngờ
– Chẳng phải anh ta đã có cậu rồi sao lại cần tôi làm thư ký riêng?
– Bảo cô làm gì thì làm đó đi, ngoan ngoãn làm việc để trả nợ cho tôi đi
Anh nói với cô một câu không nóng không lạnh rồi bỏ hai tay vào túi quần, dáng người cao ngạo sải bước đi vào trong
– Để tôi dẫn phu nhân đi tham quan công ty
– À ừm
Cô mỉm cười rồi đi theo Hạo Vũ, cậu chỉ cho cô tất tần tật những điều về TK cũng như là những việc cô cần làm
Sau một hồi Tuyết Nhi đưa cô đi làm quen với công ty thì cả hai dừng trước một căn phòng. Trên cánh cửa còn được khắc hai từ “Chủ Tịch”
– Phu nhân, đây là phòng làm việc của Hàn tổng
Nói rồi Hạo Vũ mở cửa bước vào, hơi cúi thấp người nói với anh
– Hàn tổng, tôi đã đưa thiếu phu nhân đi làm quen với công ty rồi ạ
– Được rồi cậu ra ngoài đi
Hàn Bạch Phong vừa xem đống tài liệu vừa đáp lời Hạo Vũ
Sau khi Hạo Vũ xoay người bước ra khỏi phòng, anh bỏ văn kiện sang một bên, ngã người ra sau, mở giọng chán ghét nói
– Cô đi pha cà phê cho tôi đi
– Hả? à ừm
Tuyết Nhi hơi ngạc nhiên. Thư ký riêng là làm mấy cái việc vặt này hả? nhưng sau đó cũng quay người đi
Bạch Phong nhìn theo dáng người nhỏ nhắn của cô cho đến khi Tuyết Nhi đóng bước ra khỏi phòng làm việc, anh mới lật hồ sơ ra xử lý công việc
Cô dừng lại bên máy pha cà phê thì vô tình nghe được cuộc nói chuyện của các nhân viên ở trong phòng làm việc
– Phu nhân của Hàn tổng quả nhiên xinh đẹp mà
– Tôi thích tóc của cô ấy quá đi mất nhưng mà nghe nói màu tóc đó là tự nhiên đó
– Tôi lại nghe nói Hàn phu nhân là con riêng của Cố gia nữa đấy
– Âyyy đừng nói bậy coi chừng mất việc bây giờ
Nghe họ bàn tán sôi nổi Tuyết Nhi chẳng quan tâm gì mấy, cô cầm tách cà phê vừa pha xong đem đến cho tên “đại ác ma lạnh lùng” mà mình cũng không ưa gì mấy
– Cà phê của anh đây
Tuyết Nhi cất giọng lạnh nhạt rồi đặt tách xuống bàn làm việc của Hàn Bạch Phong
– Đắng quá làm lại đi
Anh uống lấy một ngụm đã tỏ ý không hài lòng sau đó đặt mạnh chiếc tách xuống bàn
Một lúc sau, Tuyết Nhi đem đến một tách cà phê khác
– Nhiều đường quá làm lại
Tuyết Nhi không trả lời, cô cầm tách cà phê lên rồi một mạch bước ra khỏi phòng, không quên liếc anh một cái
– Rõ ràng là gây khó dễ với mình mà, đúng là ác ma khó ưa
Vừa đi cô vừa lẩm nhẩm một mình, tầm 5 phút sau đem đến một tách khác cho Hàn Bạch Phong
– Tôi không uống nữa, đem đi đi
– A…anh được lắm
Hàn Bạch Phong là đang tạo cơ hội cho cô tập thể dục đó hả? Từ sáng đến giờ đã hành cô đi pha ba tách cà phê rồi lại nói một câu không uống nữa. Đúng là tức chết cô rồi
Nếu không phải vì nợ anh ta thì còn lâu cô mới đến đây để anh hành xác như vậy
Nói rồi Tuyết Nhi đem tách thứ ba đó định đi đổ thì lại gặp Hạo Vũ
– Phu nhân cô đi pha cà phê sao?
– À không, ác ma nói không uống nữa nên tôi đi bỏ. Còn cậu đang làm gì vậy?
Tuyết Nhi bĩu môi nói với giọng như đang trách móc ai đó
– Tôi đi lấy nước trùng hợp gặp thiếu phu nhân
Cô gật gật đầu sau đó định đổ cà phê đi
– À tách cà phê cô cầm dù sao Hàn tổng không uống nữa hay đưa tôi đi, đỡ tốn công tôi lại phải pha thêm
– Hả? à ừm cũng được
Cô đưa cho Hạo Vũ, định quay đi lại sực nhớ điều gì đó
– Khoan đã
Vừa xoay lại thì cô thấy Hạo Vũ đã nhăn mặt, cô đoán là cậu ta đã uống rồi. Lúc nãy vì tức anh nên Tuyết Nhi đã cố tình bỏ thêm nhiều đường vào
– Phu nhân, sao ngọt quá vậy
– Êyy xin lỗi, xin lỗi lúc nãy tôi bỏ đường lố tay thành thật xin lỗi
– Không có gì đâu, tôi pha lại ly khác vậy
Nói xong Hạo Vũ bỏ tách cà phê đó xuống rồi lấy một ly khách, đến bên máy pha bấm cho cà phê chảy ra
– Nãy giờ tôi đi cũng tầm 10 phút rồi không thấy tôi chắc ác ma sẽ trừ lương mất. Hẹn gặp lại
Nói rồi Tuyết Nhi đi nhanh về phía phòng “Chủ Tịch”
– Hả? ác ma? Hàn tổng có tên đấy từ bao giờ vậy