Chương 90: Anh không tìm thấy em chứng tỏ anh không yêu em rồi
- Trang Chủ
- Bạn Trai Là Gamer - Ngô Thùy Dương - Tác giả: Cỏ
- Chương 90: Anh không tìm thấy em chứng tỏ anh không yêu em rồi
Mặc dù chưa công bố ra bên ngoài với fan nhưng việc sau mùa giải quốc tế anh không thi đấu nữa cả YT Gaming đều biết.
Thực ra không phải ai cũng theo con đường thi đấu này được mãi, bởi vì khi đã no nê danh hiệu, người ta bỗng không còn động lực thi đấu, lại nói việc luyện tập khiến sức khỏe của tuyển thủ thực sự kém đi rất nhiều.
Tuy nhiên thì nếu như không phải có công việc khác, việc nghỉ thi đấu cũng xem như mất đi một khoản thu nhập lớn, chưa nói đến việc YT Gaming lại còn là đội tuyển giàu thành tích, mỗi thành viên trong team đều có giá trị truyền thông lớn.
Nhưng Đặng Minh Duy thì khác, anh có dự định riêng của bản thân từ trước, suốt những năm thi đấu vẫn luôn ấp ủ, vẫn luôn nghiên cứu và tạo ra phần mềm game do chính anh nghĩ ra.
Đối với anh, việc thi đấu một phần là do anh thích, một phần khác cũng được xem là bước đệm để anh hiểu được tâm lý của người chơi game cũng như là hiểu về game nhiều hơn, có tác dụng rất lớn cho việc xây dựng một tựa game khác của mình.
Đặng Minh Duy dự định sẽ khởi nghiệp, chứ không phải vì sợ chia tay mà không thi đấu nữa.
Mùa giải quốc tế này được tổ chức ở Hàn Quốc, không biết anh tự tin bao nhiêu đã kêu Ngô Thùy Dương đi làm visa từ trước, còn đặt vé máy bay trước cho cô tham dự chung kết anh thi đấu.
Nhưng không làm người hâm mộ thất vọng, YT Gaming toàn thắng vòng bảng, bước vào vòng thi đấu loại.
Cũng không biết có phải từ ngày Đặng Minh Duy nói trước livestream và thêm việc phong độ thi đấu của anh đang tốt nên suốt 1 tháng giải đấu diễn ra, Ngô Thùy Dương không bị làm phiền bởi những tin nhắn chửi mắng cô nữa.
Mỗi ngày Ngô Thùy Dương chỉ đi làm rồi lại về nhà, cũng không còn nhiều áp lực như những lúc đi học, không phải lúc nào cũng bận rộn nên có nhiều thời gian rảnh, Ngô Thùy Dương lại tập trung học tiếng Hàn không để tới lúc đi xem chung kết của bạn trai và đi du lịch luôn lại không biết một chữ nào tiếng bản địa.
Đặng Minh Duy dành rất nhiều thời gian trong ngày để luyện tập, ngay cả khi Ngô Thùy Dương qua đến Hàn Quốc thì cũng chỉ gặp anh được một lúc rồi cô và Hải Vy tự đi chơi, tuyển thủ trong team thực sự không có thời gian rảnh rỗi.
Mà ngay cả khách sạn YT gaming ở cũng là khách sạn được ban tổ chức sắp xếp, cả khách sạn dành cho tuyển thủ của tất cả các đội tham gia giải đấu, khách sạn đắt tiền như thế Ngô Thùy Dương cũng không thuê, cô và Hải Vy ở một khách sạn giá tiền vừa phải cách đó cũng khá gần.
Buổi tối cách chung kết 1 ngày, Hải Vy hẹn thêm một người bạn định cư lâu năm ở Hàn Quốc của mình rồi cùng Ngô Thùy Dương đi ăn thịt nướng và uống rượu Soju.
Ngô Thùy Dương từng xem phim đã tưởng tượng ra cảnh một ngày nào đó cô được ngồi ở một quán thịt nướng ở Hàn vừa ăn thịt nướng vừa uống soju đến say để xem như thế nào.
Cuối cùng cũng có cơ hội thực hiện, ban đầu cả cô và Hải Vy vô cùng háo hức.
Cả ba tâm sự chuyện trên trời dưới đất, ban đầu vẫn còn tỉnh táo thì còn nói chuyện về công việc, về cuộc sống. Cho tới lúc ai cũng ngà say, những chuyện ấm ức gì đều đem ra kể hết, mặc dù không biết đối phương nghe có nhớ những gì mình nói hay không.
Ngô Thùy Dương vừa khóc lóc vừa kể cho dù trải qua 1 tháng rồi nhưng chưa lúc nào hết cảm thấy có lỗi khi ngày kỷ niệm 2 năm yêu nhau đó cô lại dám nói mấy lời chia tay với bạn trai.
Mà sau buổi hôm đó cả hai cũng không cơ hội để ngồi lại nói chuyện với nhau nghiêm túc thêm một lần nào.
Cũng không biết Đặng Minh Duy có để trong lòng hay không, nhưng anh trước sau vẫn như cũ, vẫn như chưa từng có chuyện gì, có khi còn cố gắng chiều chuộng và nhường nhịn cô hơn trước khiến Ngô Thùy Dương cảm thấy áy náy không thôi.
Nhưng cô vẫn chưa biết phải nên xin lỗi anh như thế nào, cho dù có làm cái gì, cô vẫn thấy thể hiện tình yêu chưa đủ, cô không biết Đặng Minh Duy có nghĩ cô không yêu anh nhiều bằng anh yêu cô hay không?
Hải Vy trong tình trạng cũng không mấy tỉnh táo nhưng vẫn ôm cô an ủi.
Cả ba người không ai còn tỉnh táo, mà người bạn của Hải Vy trong lúc say không biết gì đã gọi chồng đến đón về trước.
Hải Vy lẫn Thùy Dương tủi thân ngồi lại quán, giờ này có gọi chắc chắn bạn trai cũng đang luyện tập, điện thoại để chế độ không làm phiền, không có rảnh để đi đón.
“Em thực sự ngưỡng mộ chị, nhiều lúc em chỉ ước được giống chị, thì em đã không trải qua một khoảng thời gian tiêu cực đến như thế.” Ngô Thùy Dương rót thêm một cốc, uống một hơi hết sạch rồi nói.
“Chị thì ngưỡng mộ cái gì, cứ như em mới là không thấy mệt mỏi. Chỉ là ở cái tuổi của chị, không thể đụng một chút là có thể làm loạn lên được. Em tưởng chị có thể bao dung và nhẫn nhìn, tưởng chị tích cực lắm sao? Chị cực kỳ ích kỷ, chỉ là anh Tùng không phải lúc nào cũng nhường nhịn chị bất chấp giống như Duy được. Lần đó anh Tùng đi dự sự kiện, bạn celeb đó còn cứ cố tình đứng sáp vào, lúc chụp ảnh còn ôm tay thân thiết, chị về cũng làm ầm lên, nhưng sau đó thì sao? Anh Tùng cũng chỉ nhẫn nhịn dỗ dành chị lúc đầu, sau đó chị vẫn trách móc, anh ấy cũng mặc kệ chị luôn. Lúc đó yêu nhau được gần 3 năm rồi, chị giận dỗi đòi chia tay, anh ấy cũng không phản đối. Nhưng cuối cùng thì sao, chia tay nửa năm, cuối cùng là chị vẫn không quên được, chị mới là người chủ động lại trước. Chị cũng cảm thấy thiệt thòi, nhưng trong khoảng chị có thể chấp nhận được chị vẫn chấp nhận.”
“Em không biết khi đó anh Duy mà đồng ý chia tay thật thì em phải làm sao?”
Vừa nói xong thì điện thoại để trên bàn reo chuông, Ngô Thùy Dương nhíu mắt nhìn, nhìn một lúc mới đọc được chữ, bạn trai nhà cô gọi.
“Em ở đang đi đâu mà ồn thế?”
“Ở trong tim anh.”
“Hửm? Em đi uống rượu đấy à? Chị Vy đâu?” Đặng Minh Duy đang ngồi trên ghế xoay đi xoay lại, nghe thế giọng say mèn của cô liền đứng bật dậy.
“Chị Vy ở trong tim anh Tùng.”
“Gửi vị trí cho anh, ở yên đó anh đi đón nghe không?”
“Em không biết, không biết gửi vị trí chỗ nào cả.”
Cô lắc đầu nguầy nguậy, giờ này mà có thể tỉnh táo để gửi vị trí cho anh được thì cô và Hải Vy đã đứng dậy bắt xe về khách sạn rồi.
“Anh không tìm thấy em chứng tỏ anh không yêu em rồi.”
Đặng Minh Duy bất lực: “Được rồi, được rồi, anh đi đón em. Ở yên đó cho anh.”
Đặng Minh Duy vẫn nhớ trước kia cô đã từng cài vào điện thoại anh một ứng dụng gì đó để chia sẻ vị trí, chủ yếu là để thi thoảng cô xem anh đi đâu mà không cần nhất thiết phải nhắn tin hỏi anh đang đi đâu, làm gì.
Đương nhiên anh không thể đi một mình, vì một mình anh không thể nào đỡ được 2 con ma men về được nên đã kéo theo cả bạn trai của Hải Vy.
Mà sắp đến chung kết, Thu Hà càng không thể ngăn cản hai người đi ra ngoài tối muộn như thế để đón bạn áu, nhưng lại không yên tâm nên cuối cùng phải đi cùng.
“Dương thi thoảng dở hơi một chút thì chấp nhận được chứ sao một người chín chắn trưởng thành như chị Vy lại cũng uống đến say không biết đường về như thế?” Đặng Minh Duy bất lực trách móc.
“Vợ anh 4 năm học Quan hệ quốc tế Đại học Seoul thêm 1 năm học ngành báo chí ở đây nữa là 5 năm, đường xá còn thông thạo hơn cả mấy người dẫn tour du lịch Việt Nam qua bên này thì sao mà không biết đường về.” Nguyễn Minh Tùng miệng nói nhưng tay vẫn ấn gọi cho Hải Vy xem cô có nghe máy hay không.
“Rõ ràng là hai chị em nhà này bất mãn với hai người quá nên mới rủ nhau đi uống rượu đây mà.” Thu Hà ngồi ghế lái phụ, thở dài một tiếng nói.
Địa điểm cụ thể thì không có, đi dựa theo định vị trên ứng dụng Ngô Thùy Dương cài, taxi đưa đến được địa điểm đó nhưng vẫn chưa định hình được hai người kia ngồi ở trong quán nào trên con đường có rất nhiều quán đồ nướng đó.
Đặng Minh Duy dựa theo chị trí hiện tại của Ngô Thùy Dương, anh cũng tìm được đến quán mà cô đang ngồi.
Ở một chiếc bàn trong góc, trên bàn có đến 7 chai soju trên bàn, nhưng nhìn thì có vẻ còn có cả người khác nữa chứ không chỉ có 2 người uống hết số rượu kia.
Nhưng dù sao uống đến ngồi ôm nhau khóc đến như thế kia thì cũng là không ít.