Chương 238 Cuối cùng, người ra tay là ai?
- Trang Chủ
- Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm (FULL)
- Chương 238 Cuối cùng, người ra tay là ai?
Bắc Vương sát phạt rất quyết đoán, khi gặp ngăn chặn…
Hắn sẽ khiến bọn chúng trả giá đắc và giết đến mức đối phương đẫm máu mới bỏ qua, bởi hắn muốn dùng cách khát màu này chặn cơn lốc trên đường đi sắp đến!
Mưa gió cứ thế kéo dài một tháng.
Tu giả đứng trên con đường máu đại quốc luôn thấp thỏm lo sợ, rồi đột nhiên phát hiện ra ý chí chiến đấu cũng đã biến mất rất nhiều.
Có người rất khó hiểu.
Tại sao Bắc Vương thật sự mạnh, không phụ tiếng kẻ kiêu ngạo nhất Thanh Châu, nhưng vẫn không thể đứng ở vị trí cao nhất trên Thiên Tuyệt Bảng?
“Đông Thắng Hoàng triều đã chú ý tới Bắc Vương, mời Bắc Vương tham gia Trúc Trì luận đạo”.
“Nơi đó là đầm rồng hang hổ, Bắc Vương mà đến đó ắt sẽ gặp họa!”
Một giọng nói nhỏ vang lên giải thích nghi ngờ của mọi người.
Họ đã đọc được rất nhiều tình báo, cũng chứng minh Bắc Vương là một nhân vật khó chơi.
Thế mà họ cần gì phải đánh đổi cái giá đắt, để chơi máu với Bắc Vương chứ?
Có Đông Thắng Hoàng triều cũng đủ bóp chết Bắc Vương rồi!
Huống hồ gì, trên Trúc Trì luận đạo sẽ có Cửu Khúc Quỳnh Cung xuất thế. Có rất nhiều Thiên Tuyệt mạnh đều đang chuẩn bị muốn dùng trạng thái tốt nhất của mình đến tìm hiểu bí mật của Quỳnh Cung.
Sau khi luận đạo kết thúc.
Còn rất nhiều thời gian để lấy Đại Hạ Siêu Phàm Vương Quân bí!
…
Trên trời cao, có hai ngàn con dị chủng Siêu Phàm vỗ cánh hạ xuống.
Bách Tuế quân chỉ còn lại có một ngàn năm trăm người.
Sau một tháng giết chóc.
Bách Tuế quân cũng đã tôi luyện, đúc ra mũi nhọn từ máu và lửa trong trận chiến.
Một ngàn năm trăm người này đều là sản vật được đãi ra trong biển cát to lớn.
Mà…
Những Bác Tuế quân này đã tiêu hóa hết thuộc tính của Thốn Phàm đan dược, thành công tu luyện được Quy Nhất Đao Quyết.
Họ hợp tác dùng đao biến sông thành biển, đảo ngược nghịch cảnh, giết siêu phàm tuyệt đỉnh!
“Ha ha!”
“Ta còn nói tu giả đại quốc đều là đám xương cứng, ai ngờ gan nhỏ xíu đã bị đại ca dọa lui rồi!”
Yến Tử Lăng cười to, nói.
Bộ ngân bào của hắn ta đã nhuộm thành hồng.
Sau một tháng chém giết, hắn ta, Nhân Đồ, Dương Diệp đều bị thương, nhưng trong lòng lại thấy rất thoải mái.
Uy danh Bách Tuế Đại Hạ đã phất lên rồi.
Uy thế Bắc Vương Đại Hạ càng ngày càng vang xa.
Trong chiến loạn ở Thanh Châu, kẻ không thể dùng lực đè ép khắp nơi thì làm sao đổi được thái bình được.
Mà…
Trước mặt họ là một vùng hoang trống, không thấy tu giả đại quốc giúp đỡ. Thoắt cái, họ có thể đến được cổ địa của Vũ Lạc Vũ triều.
Lúc ba vị tướng mạnh đang nói chuyện với nhau.
Sở Ninh vẫn chắp hai tay sau lưng, đưa mắt nhìn ở đằng xa phía bên dưới.
Bắc Vương mặt một bộ bạch y đang bay phấp phới cũng bị thương, trên ngực nhuộm một vết màu đỏ nhưng khí tự sát phạt càng nồng đậm.
Sở Ninh biết rất rõ…
Những người mạnh với đám mây đen kia biến mất đều không phải hoàn toàn là công của hắn.
Suốt chặn đường này…
Hắn còn gặp vài cái xác máu chảy đầm đìa!
Chủ nhân xác đều là Thiên Tuyệt hùng chủ!
“Có người đang nhận cơ hội trong trận hỗn loạn, săn giết Thiên Tuyệt!” Ánh mắt của Sở Ninh lập lòe ánh sáng lạnh!
Hắn có thể nhìn dấu vết trận chiến, mà biết người ra tay cùng một người.
Thay vì nói người này đang săn giết Thiên Tuyệt.
Thì nơi nói trắng ra, người này đang tu luyện một loại Động Võ kỹ.
“Cuối cùng, người ra tay là ai?”
Sở Ninh lẩm bẩm tự hỏi.
Hắn có cảm giác người ra tay này, có đích ý với bản thân!
Đột nhiên Sở Ninh phát hiện cái gì đó, cơ thể bay lên lao về phía trước.