Chương 6: Em họ
Tên nào đó đang cố gắng gọi cô dậy nhưng không được. Hắn dùng cánh tay to lớn bóp nhẹ chóp mũi khiến cô không thở được liền ưm a có khuynh hướng tỉnh dậy.
Tưởng đâu đã vậy nhưng không cô gái nhỏ gan lắm, kéo tay của cậu lại ngực mình mà ôm chặt. Dường như cô đang mơ, khóe mắt rớm nước, tay giữ thật chặt cánh tay cậu.
“Mẹ! Đừng bỏ con mẹ ơi đừng mà đừng bỏ con…”
Chưa tỉnh? Cô ấy là đang mơ điều gì mà lại thống khổ đến như vậy, cả cơ thể run lên, khóe mi còn đọng nước mắt? Nhưng mà ‘Chết tiệt’ cánh tay cậu bây giờ đang ở chỗ đó, đồi hoa của cô. Mền quá. Cứ như này hắn chết mất hắn nhìn chằm chằm vào nó, đồi hoa phía sau bộ đồ ngủ.
Tay hắn không tự chủ được mà cố ý luồn tới trước ngực cô mà nhào nặn.
‘Mềm thật’
Điên mất, phía dưới đã ngóc đầu dậy kêu gào muốn càn quét. Hắn phải làm sao đây?
Cô cảm thấy có gì lạ liền ưm một tiếng. Hắn thấy cô sắp tỉnh thì dừng lại, nhanh chóng đưa tay ra khỏi ngực cô mà quát:
“Dậy không trễ giờ làm.”
Cô gái nào đó giật mình mà chợt tỉnh mà bật dậy:
“Trễ giờ rồi?”
Phải rời khỏi đây thôi nếu không hắn chết mất:
” Cô mau chuẩn bị rồi đến công ty, tôi không muốn nhân viên của mình muộn giờ làm dù chỉ một giây.”
“Vâng thưa giám đốc.”
Vừa dứt câu cô chạy như bay tới phòng tắm.
Còn hắn thì sao. Đương nhiên phải tự sử rồi.
‘xoạt xoạt…’
Tiếng xả vòi sen trong phòng hắn cũng đã cả tiếng rồi hắn không thể nào mà khiến nó ỉu đi được thật sự cô còn mạnh hơn xuân dược.
Cô gái đó không biết những gì cô ấy làm gây ra biết bao hứng thú. Hắn không quên được cái bộ ngực mềm mại ấy lại còn lúc cô bị tuột dây áo khi ngồi dậy. Thứ nửa mở nửa che đó còn kinh khủng hơn cả xuân dược. Chết tiệt nó lại ngóc đầu.
” Viên Viên giám đốc có chuyện rồi, phiền cô đến quán bar Ngưu Lang. Tút! Tút!Tút!…”
“Ê! Anh là ai? Ê…”
Cô đặt chiếc điện thoại xuống mà lẩm bẩm:
” Kỳ quặc, sao lại gấp vậy chứ? Chẳng phải anh ta đi bàn công việc sao? Gọi mình đến làm gì. Mà khoan đã quán bar Ngưu Lang sao lại có chút quen quen. Thôi kệ, vì công việc lương cao.”
Thật ra không phải vì công việc lương cao mà làm hư ký riêng cho hắn chán chết đi được. Cô hết uống trà lại cafe, hết ngậm bút lại vẽ linh tinh, lên mạng nhắn tin với một vài đứa bạn thì chúng nó bận hết thật sự là bây giờ cái cô thừa chính là thời gian. Có chút không quen lắm, trước đây cô rảnh nhất cũng chỉ là khi đi WC thôi, bận tối mặt tối mũi đâu có thời gian rảnh như bây giờ a. Đến đó một chuyến cũng tốt.
Vừa bước xuống cửa công ty một tên cao, to, mặc âu phục đen, đeo mắt kính nhìn cô hỏi rất chi lẽ độ:
“Xin hỏi cô đây có phải Thư ký Trương?”
Cô nhìn có vẻ e ngại nhưng hắn cũng đẹp trai. WHAT!!!!!
Đây không phải lúc cô mê trai đâu, tổng tài khát máu đang đợi cô đến đó. Thất thần vì vẻ đẹp trai của cái tên kia suýt làm cô quên mất việc chính sự là phải đi gặp tổng tài nha.
“Là tôi.”
Vừa dứt lời hắn đã đẩy cô lên một chiếc xe hơi khá chi là sang trọng và điểm đến là quán bar Ngưu Lang.
Trên đường đi cô còn cẩn trọng nhìn người lái xe ui thật đẹp zai cô còn liên tục trêu người ta:
“Này anh ơi anh sao đẹp trai thế? Anh có bạn gái chưa?Anh tên Gì, em tên Trương Viên Viên nha. Này anh gì ơi, nghe em nói không zợ? Anh gì ơi!”
Cô đúng làm đồ vô liêm sỉ. Ế đến mất cả sĩ diện đi nhưng vì zai đẹp cô bất chấp.
Đáp lại cô chỉ bằng một câu nói và khuôn mặt đỏ bừng của ai kia:
” Chị à, tôi chưa mười tám đâu đấy. Nhặt lại liêm sỉ đi bà chị à.”
Cô vẫn hồn nhiên tỏ ý muốn trêu chọc cậu:
” Vậy muốn lái máy bay không? Chị đang cần một phi công trẻ đây hahaha.”
Cậu ta càng đỏ mặt hơn mà quát:
” CHỊ IM ĐI! LIÊM SỈ CỦA CHỊ ĐÂU RỒI! Đến nơi rồi, xuống xe”
Cô thì vui vẻ xuống xe còn không quên để lại một lời đe dọa:
” Ý thức chứ mày kém quá, khéo khi chị phải bảo giám đốc đuổi việc chú mày thôi chị vào đây kkkk”
Hắn đỏ mặt tía tai. Cứ cái đà này cô chị dâu của anh họ mà vào cửa thì không biết kịch hay gì đây.
Hắn mặt dày gọi điện thoại cho tên anh họ trời đánh của mình than vãn:
” Anh họ em cần bồi thường tổn thất tinh thần lẫn tổn thất nội tâm yếu ớt.”
Hắn ở bên kia đầu dây cười như không cười:
” Việc đến đâu. Chỉ nghe kết quả.”
Hắn lém lỉnh trêu đùa:
” Anh à, không thành công rồi, chị dâu muốn yêu em kìa, không nhanh thì anh mất đấy kkk.”
Thành Hạo đầu dây bên kia không kiên nhẫn được mà hét lên lạnh lùng:
” Nói!”
Ngồi trong chiếc xe có máy lạnh hẳn hoi mà khí tức bức người của Thành Hạo đã truyền tới. Hắn có cảm giác lạnh sống lưng mà da gá da vịt nổi lên, khẽ run cầm cập:
” Thành công, chị dâu sắp lên đến rồi, em thoái thác việc. Zợ anh có ý đuổi việc em rồi huhu tạm biệt, anh cứ hạnh phúc đi bỏ mặc đứa em tội nghiệp này đi huhu, đi mà chăm vợ anh đi huhu, tạm biệt.”
Hắn cũng biết mà lui chứ, không lui thì chỉ có đường chờ chết mà thôi.
Chào các độc giả yêu quý, mình đã trở lại và ăn hại hơn xưa, sắp đến lúc chị nhà bị thịt rồi, mau mau và nhanh chóng cho mình mỗi người một vote và follow để biết chap mới khi vừa cập nhập nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của mình và cho mình góp ý cũng như động lực để viết tiếp xin chân thành cảm ơn!