Chương 4: Nhà mới
Trước ngôi biệt thự rộng lớn, một cô gái nhỏ ngước nhìn thốt lên:
” Cao thật…”
Thành Hạo nhìn cô không khỏi phì cười:
” Hahahaha… Cô chưa thấy ngôi nhà nào to như vậy? Thật buồn cười. Nhà của tôi bên Mỹ còn to hơn. Đừng đứng nhìn nữa, kéo va ly của cô vào đi.”
Cô bê chiếc va ly vào trong biệt thự. Cô sẽ ở trong căn biệt thự này vài năm tới ư? Không thể tưởng tượng nổi.
Vừa bước vào cửa, đối diện cô là một chiếc bể bơi rộng, bên trên còn có sẵn phao. Phía sau là cánh cửa nhà cao rộng, phải nói là hoành ta tràng đang sừng sững mở cửa chào đón cô.
“Khép cái miệng lại.”
Cô gái nhỏ nhìn đến há hốc miệng. Bị tên nào nhắc nhở không khỏi xấu hổ mà đỏ mặt. Bước vào, phòng khách thức xa hoa và lộng lẫy. Rèm cửa được treo bằng loại lụa đắt nhất Trung Quốc với trị giá bằng 10 à không 20 lần tiền lương một tháng của cô cho một mét vải. Bộ sofa được thiết kế bởi nhà thiết kế người Mỹ nổi tiếng nhất thế giới, là bản có 1 không hai. Của làm bằng loại gỗ quý hiếm bậc nhất. Giá cả cũng phải hơn 20 ức một mét vuông. Nhà bếp có đủ lại dụng cụ hầu như đều là phiên bản giới hạn. Đang mân mê dò xét căn nhà thì bỗng từ đâu một chú chó to lớn chạy tới nhào vào người cô. Cô gái nhỏ còn chưa kịp hoàn hồn:
” Thánh thần thiên địa ơi con bị sợ chó bẩm sinh huhu… Cứu con với, con chưa muốn chết huhuhu..”
Cô càng nói chú chó càng lè lưỡi liếm lên mặt cô vài phát khiến con tim bé nhỏ của cô như ngừng đập. Thế nào lại ngất đi rồi.
(Au: Lucas làm người ta ngất rồi.
Lucas: Không phải lỗi của Lucas nha, là chị nhà nhát gan quá.
Thành Hạo:Lucas, sao. Mi. Dám. Làm. Cô.Ấy. Ngất.Hả?
Lucas: Không phải lỗi của em mà. Tác giả, phán xét cho một câu công bằng coi.
Au: Mị không liên quan… Mà khoan đã mị đang nói chuyện với… Cẩu? Thành Hạo! Trời ơi tin được hông? Tôi nói chuyện được với động vật này…
Chưa kịp nói dứt câu đã bị ăn cáo:
Au: Đau thấy bà cố luôn.
Thành Hạo: Bớt xàm đi con tác giả kia.
Lucas: Đúng vậy!
Thôi, không xàm bốn lá nữa, vào chuyện.)
Nhìn thấy Thành hạo không khỏi ngạc nhiên. Lucas nó cắn người ngoài nhưng với cô ta sao lại nhẹ nhàng như vậy, lại còn liếm nữa. Cái gì đang xảy ra vậy? Cô gái này…
Lucas thấy sắc mặt của cô gái không được tốt thì xuống khỏi người cô. Ngơ ngác nhìn chủ nhân của nó bằng ánh mắt ‘Ngàn vạn câu hỏi vì sao.’
Chủ nhân của nó như hiểu ý, chỉ xoa xoa chòm lông xù trên đầu nó rồi nói:
” Không sao đâu, chỉ là ngất thôi mà.”
Trời đã xế chiều. Trong căn phòng cao nhất của biệt thự. Một cô gái đang ngủ say. Ánh nắng chiếu xuống xuyên qua khe lá vươn vào cửa sổ, chiếu rọi, tới cô gái nhỏ. Đột nhiên bật dậy tỉnh giấc, cô sổ một tràng:
” Mình vừa vào làm tại công ty Thành Hạo. Mới có bốn tháng, tự dưng được lên chức thư kí giám đốc. Tưởng mình may mắn đến vậy ai ngờ phải kí hợp đồng hôn nhân với giám đốc mới, hôm nay tới nhà anh ta sống, đột nhiên gặp một con chó xù to đùng, nó nhảy bổ vào mình và mình ngất đi. Thật là một giấc mơ hài mà hahaha….”
Nhìn xung quanh…:
“Đây là đâu vậy? Thật đẹp nha…”
Vừa dứt câu, nhìn xuống phía chiếc ảnh treo chính giữa phòng…
Đây…đây chẳng phải là Boss sao? Cái..cái đó thật sự không phải mơ… thật sự là sự thật, trời ạ! cái cẩu huyết gì xảy ra?
Cô gái nhỏ nào giờ đây mới trấn tĩnh lại. Như một ninja các bạn ạ. Viên Viên ngó tới ngó lui thám thính tình hình. Sau một hồi lén la lén lút thì…
“AAaaaaaaaaaaaaa… Bỏ mịa….”
Dạ vâng, chị nhà muốn làm ninja lúc ẩn lúc hiện nên té cầu thang ngã sấp mặt. Thành Hạo nghe thấy tiếng động, chạy từ bếp ra, tay cầm cái đũa, đeo tạp dề…nấu cơm a…
Nhìn thấy cô không khỏi giật mình.Đầu tóc bù dù, quần áo đã thay, dép lê bay một chiếc ở cầu thang, một chiếc bay lên lan can từ bao giờ không biết.( Chị này ngã siêu đấy haha.)Thấy vậy Thành Hạo cậu không khỏi bật cười thành tiếng:
“Làm sao lại muốn ngắm nhìn sàn nhà?”
Viên Viên lập tức đỏ mặt. Cái gì mà ngắm nhìn sàn nhà, bà đây cóc cần, chẳng qua chỉ là té ngã thôi. Cô đứng dậy, tiếc thương cho cái lưng đau vì va vào bậc thang, cái tay đang rỉ máu vì đập mạnh xuống nền đá cẩm thạch lạnh ngắt:
” Boss. Anh cũng quá nhẫn tâm đi. Thấy tôi ngã đau như vậy mà người làm ông chủ như anh chẳng thương tiếc lấy một lời. Tôi cũng là con gái a…”
Thành Hạo cười như không cười, nhìn cô nói:
“Lại bàn ăn.”
Cô chỉ còn nước đáp để che đi sự nhục nhã này. Sao cô có thể ngã được chứ. Đúng là hậu đậu mà huhuhu:
“Ồ…”
Cô ngồi xuống bàn ăn, rót cốc nước đưa lên miệng uống. Khi cậu từ trong bếp bê những đĩa thức ăn ra kết quả làm cho Viên Viên suýt thì phun hết thứ H2O trong miệng cô ra. Cái gì thế này? Đây là thức ăn cho người ăn ư? Thế này thì ngược đãi người khác quá nha. Cô nhìn Thành Hạo hỏi một câu hỏi rất chi đúng chủ đề:
” Boss, liệu có ăn được?”
– —–Mini game nhỏ——
Các ca ca tỷ tỷ nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra ở chap sau vậy? Chọn đáp án dự đoán đi kkk ta chờ ai đoán chúng đó.
A. Có chuyện hay để xem.
B. H every where.
C. Kệ bà tác giả.
D. Đáp án khác thì comment.
– ————Phân cách tình yêu————
Chào các tình yêu của mình, mình đã cập nhật chap mới rồi đây, mặc dù không hay nhưng mong được giúp đỡ mà nói trước, sắp đến cảnh hay rồi nha ahihi íhaha. Mọi người biết là gì chứ. KKK
Mong mọi người vote, comment thật nhiều cho mình ý kiến và giới thiệu truyện của mình cho nhiều người biết đến nhé! Đó chính là động lực để mình viết tiếp chap mới đó. Nếu muốn đọc nhanh thì các bạn hãy ủng hộ mình nhé!
Cảm ơn các tình iu nhiều nhá!*Nháy *