Chương 79: Hàng loạt câu hỏi nghi vấn
- Trang Chủ
- Ánh Trăng Nhỏ Chiếu Sáng Cả Trái Tim Anh - Đỗ Thị Anh Thơ
- Chương 79: Hàng loạt câu hỏi nghi vấn
Loài hoa vừa đẹp lại còn mang theo hương thơm dịu nhẹ đã là đặc trưng cho nơi này, nó tựa như tình yêu của đôi lứa nhẹ nhàng, sức sống,…
“…”
Hoàng Nam, vì thành tích rất tốt nên anh cũng đã chuẩn bị tốt nghiệp sớm hơn dự định ở chuyên nghành Kinh Tế. Nhưng ở chương trước mình có nói là anh học song song hai chuyên nghành nên ở chuyên nghành Nha Khoa anh vẫn theo học đợi tốt nghiệp xong chuyên nghành Kinh Tế là sẽ hoàn tất để xong xuôi chuyên nghành Nha Khoa luôn.
Bí mật mà Hoàng Nam giấu cô gái nhỏ nhà mình hơn một năm qua. Chỉ bởi vì một câu nói ngây thơ khi còn là học sinh của Trang Nhi “Sau này, em sẽ lấy chồng Nha sĩ nếu răng có sâu cũng sẽ không lo”.
Thời gian gần đây rất bận rộn cho cả hai, cô thì vừa học vừa làm, anh thì phải chuẩn bị thật kĩ tài liệu hằng ngày đều cắm đầu ở trường.
Thấy anh quá bận nên Trang Nhi cũng không dám làm phiền chỉ xin cửa hàng mỗi ngày đều về sớm để chuẩn bị cơm tối cho anh.
Vừa bước ra khỏi cửa tiệm, trên tay còn sách vài bị đồ, Trang Nhi vừa đi vừa hát tung tăng trên đường. Bỗng phía sau có tiếng người kêu lên:
“Trang Nhi”.
Cô ngoảnh đầu quay lại nhìn thử thì lại thấy cô gái kia, trong bụng liền thầm thì ‘Chị ta quá là ám mình rồi, haizzz”.
Trang Nhi giả vờ làm lơ, cô tiếp tục đi trong dáng vẻ khoan thai, vài phút sau thì bị người kia cầm tay lại.
Cô nhẹ nhàng hất ra:
“Chị tìm tôi có việc gì???”
“Có việc gì mới phải tìm em à???”. Cô gái nói lời có chút mỉa mai.
“Chị sẽ giành lại Nam, và em cũng nên biết điều, chị nghĩ em thông minh sẽ hiểu lời chị nói”. Lời nói ra, cô gái không một chút ngượng quả là da quá dày
Trang Nhi thở dài một hơi:
“Bà cô à, em thật sự là ‘Lực bất tòng tâm’ với chị, nếu chị thích ảnh thì mạnh dạn nói, em cũng không ngăn cản mà”.
“Ban đầu chị cũng đâu phải là gì của ảnh mà bảo em giành với chị”.
Cô nói rồi liền bước nhanh về phía khu chung cư lớn để lại cô gái chỉ biết dặm chân tức tối ngay lại đường lớn người qua người lại đều nhìn bằng ánh mắt khác thường.
Chị ta quả thật yêu quá hóa điên chẳng kiểm soát được lời nói lẫn hành động của mình rồi.
…
Về đến nhà, Trang Nhi thở phào nhẹ nhõm, xoắn tay áo lên vào bếp.
Khoảng tám giờ tối, Hoàng Nam về nhà, anh cởi giày rồi nhấc từng bước chân nặng nề đi tới bếp từ phía sau ôm lấy Trang Nhi:
“Quá nhớ em”.
Trang nhi cười lên nhẹ nhẹ sờ vào mặt anh:
“Vào ăn cơm thôi”.
Nghe lời cô, anh ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn.
Một lát sau, sau khi cơm nước đã xong Hoàng Nam rũ người vào phòng tắm vừa bước ra đã thấy cô gái nhỏ đang nằm trên sofa mà lăn qua lăn lại, tay bịn vào một bên má:
“Ôi, đau đau quá, cái răng sâu này hành tôi quá”.
Anh lo lắng bước nhanh tới xem xét song quay vào phòng lấy một hộp dụng cụ ra đặt xuống cạnh Trang Nhi, anh từ từ khuyên nhủ:
“Nào ngoan! bỏ tay ra, mở miệng ra anh xem thử”.
Cô từ từ mở ra, anh dùng một cây đèn pin rọi vào quả thật vùng lợi chỗ chiếc răng sâu đã xưng tấy lên, mặt anh bắt đầu lạnh lại, nhíu mày:
“Có phải mấy hôm nay em lại ăn kẹo có đúng không”.
Trang Nhi bị nói trúng tim đen thì bắt đầu lo sợ, đưa tay ra hiệu:
“Em chỉ ăn một ít thôi không nhiều”.
Không nói lời nào anh đứng dậy đi tới tủ thuốc chuyên dụng lấy một viên thuốc giảm đau cho cô còn rót kèm theo một ly nước:
“Nào, uống vào sẽ giảm đau”.Anh đút một viên thuốc vào miện Trang Nhi rồi đỡ lấy ly nước cho cô uống vào.
Trang Nhi thấy anh có chó biến đổi liền ra sức biện minh cho bản thân:
“Em chỉ ăn một ít”.
“Không nhiều lắm, anh tin em”
Anh nhẹ nhàng phớt lờ lời nói của Trang Nhi, đi tới cạnh bàn lấy điện thoại rồi từ từ tiến về phía cô.
Anh giơ điện thoại lên:
“Cô phải lúc nảy em gặp cô ta???”.
Trên màn hình hiện lên bức ảnh, Trang Nhi khá bất ngờ:
“Sao anh có ảnh này???”.
Anh bắt đầu ngồi xuống ghế dùng tay đỡ đầu cô gác lên đùi của mình nhẹ nhàng vuốt ve.
“Bạn anh gửi, cô ta có làm gì em không???”.
Nghe thấy lời dò hỏi, Trang Nhi cũng không muốn làm lớn chuyện chỉ giả vờ nói không sao cho qua chuyện rồi thôi. May sao anh tin lời cô nói nếu không phải truy tới cùng.
Sau khi uống thuốc giảm đau xong, có phần nào giảm bớt. Trang Nhi nhìn anh hồi lâu rồi thắc mắc:
“Anh có học qua hay không sao lại trông chuyên nghiệp thế”.
Hoàng Nam vô thức bị nói trúng tim đen liền đứng dậy, nói ra vài từ hợp lí:
“Em không thấy anh đa năng à??? tất nhiên ở mặt nào nghành gì anh cũng có thể làm được”.
“Có phải em nên thưởng cho anh cái gì đó không???”.
Trang Nhi nhìn anh bằng ánh mắt hờ hững, co chân chạy về phòng:
“Anh tự luyến quá rồi, ngủ ngon nhé”.
Phía sau cánh cửa, trong phòng chỉ còn hiu hắng lại ánh đèn ngủ lờ mờ. Trang Nhi đứng nhìn ngắm chiếc điện thoại đang hiện sáng màn hình, lại là tin nhắn từ chị ta.
Chị ta lại muốn gây ra chuyện gì nữa đây, người như chị ta thực sự quá nguy hiểm liệu cô là người gặp nguy hiểm hay là anh???
Người đẹp như chị ta cũng chẳng thiếu gì người để ý??? tại sao lại chấp niệm lớn thành ra ý hận thù như vậy???.
Hàng loạt câu nghi vấn đặt ra, Trang Nhi nhấc thân mình nặng nề vùi vào trong chăn. Dần Dần thiếp đi vào giấc ngủ.
Phía ngoài, Hoàng Nam sau khi rửa bát xong anh lau tay sạch sẽ đến gõ cửa phòng của Trang Nhi, kêu lên:
“Bé ngoan???”
“Heo nhỏ, em đã ngủ chưa???”.
Bên trong không phát ra động tĩnh gì Hoàng Nam liền nhẹ nhàng mở cửa đi vào.
Nhìn thấy cô đang cuộn tròn trong chăn dáng người nhỏ nhắn, đáng yêu khiến anh phát giác công môi lên cười.
Anh nhẹ nhàng cúi người hôn lên đôi mắt đang ngủ kia trong lòng hạnh phúc…
“…”
Anh về lại phòng, lên giường đi ngủ, lúc này cả căn nhà đều chìm vào im lặng dưới ánh đèn ngủ hiu hắt…