Chương 14: Bão 1: Anh chủ động tìm cô sao(h)
– Làm sao mà anh ấy có thể đi tìm mình được chứ, Mạc Vy Nhiên à mày ảo tưởng quá rồi.
Cô mỉm cười nhìn anh, rồi lên tiếng.
“Anh chuẩn bị đi đâu sao, muộn vậy rồi ra ngoài nguy hiểm lắm.”
Hắn nhìn cô nhưng không trả lời,mãi vẫn không thấy hắn lên tiếng cô chỉ đành nói tiếp vậy.
“Em xin phép lên phòng trước,anh cũng nên ngủ sớm đi.”
Nói rồi cô lách người đi qua hắn bước vào nhà rồi đi lên phòng.
Hắn vẫn đứng đấy, không có nhúc nhích, hắn nhớ lại hành động lúc nãy của cô mà thắc mắc, hành động đó của cô là sao, không nhưng không giận hay trách hắn ngược lại còn tỏ ra không có chuyện gì, còn quan tâm hắn nữa chứ.
Hắn đi thẳng lên phòng cô, nhưng không thấy người đâu chắc cô đang tắm hắn đành ngồi xuống giường chờ cô vậy.
Sau khi tắm xong cô chỉ cuốn khăn tắm đi ra ngoài, vừa mở cửa bước ra thì hình ảnh hắn ngồi trên giường đập thẳng vào mặt cô làm cô giật mình đứng lặng một chỗ.Nghe tiếng mở cửa anh theo phản xạ tự nhiên cũng quay đầu nhìn sang,khi mình thấy cô chỉ cuốn khăn tắm đứng đấy, đôi gò bồng cứ như ẩn hiện trước mặt hắn, đôi chân thon gọn, trắng nõm của cô làm hắn cứ chú ý đến, trong người hắn có chút rục rịch,hắn nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt cứ thế dán chặt vào người cô.
Cô thấy hắn cứ mãi nhìn mình như vậy thì có chút gượng gạo vội chạy lại phía giường để lấy quần áo mình bỏ đó đi thay. Nhưng cô chỉ vừa kịp cầm lấy đồ thì đã bị hắn nắm lấy tay đè cô xuống giường, khăn tắm cũng vì thế mà tuột ra một chút làm cho cảnh xuân cứ thế phơi bày trước mặt hắn không một tin báo trước. Cô xấu hổ vội vàng dùng tay còn lại che đậy đi đôi gò bồng trước mặt hắn, nhìn thấy ý đồ của cô hắn ngăn cô lại, đưa hai tay cô cố định trên định đầu giọng hắn khàn khàn lên tiếng.
“Cô che cái gì, còn chỗ nào trên cơ thể cô tôi còn chưa nhìn thấy sao.”
Mặt cô ngày càng đỏ ửng, đầu cô cũng sắp bốc khói lên rồi, cô nhìn hắn lên tiếng.
“Anh, vô sỉ, mau buông em ra.”
“Cô cửa quẩy cái gì, cô ăn mặc như vậy không phải vì để quyến rũ tôi sao.”
“Không có, em không có biết anh sẽ vào đây.”
Cô cứ thấy hắn chỉ mãi nhìn vào ng.ự.c của mình thì không thể nào bình tĩnh được nữa, cô dùng hết sức vùng dậy lật người lại cứ tưởng sẽ thoát khỏi hắn, nhưng không, hắn lại từ phía sau đè lên người cô làm cho cô không cửa quẩy được nữa.Hắn ghé sát tai cô thì thầm.
“Hành động này của cô là sao đây, cô đang muốn giúp tôi ăn cô dễ hơn à.”
“Không có, anh nói gì vậy,anh mau đứng dậy, đè chết em rồi.”
Hắn không trả lời hướng đến vành tai mẫn cảm của cô mà li.ế.m l.á.p.. Vành tai của cô cứ thế mà đỏ ửng lên, không những thế nó còn nóng lên nữa chứ.
“Ưm…anh làm gì vậy…còn không dừng…ưm…lại.”
Hắn không có dừng lại, hắn ngồi dậy rồi lật người cô lại,nhắm đến đôi gò bồng đó mà hôn xuống.Cô dùng hết sức mình đẩy hắn ra mà không được chỉ biết trơ mắt nhìn hắn hôn ng.ự.c mình một cách thỏa mãn.
“Anh buôn…ra…ưm.”
“Cô nói xem cô thể cô đang rất hưởng thụ nhưng miệng cô thì lại cố cãi.”
“Em… không có…anh bỏ ra.”
“Lâm phu nhân à, cô phải làm tròn bọn phận của mình chứ nhỉ?”
“Bổn phận gì chứ.” Cô nhìn anh khó hiểu lên tiếng.
“Bổn phận của người vợ.”
Nói rồi anh ném phăng đi chiếc khăn tắm trên người cô,bắt đầu hôn xuống cơ thể mẫn cảm của cô mà trêu đùa, được một lúc khi thấy cơ thể cô dần thích ứng hắn liền vội vàng đưa tiểu huynh đệ đang că.n.g cứ.n.g của mình đi vào cơ thể cô.Bị xâm nhập đột ngột như vậy cô không kịp thích ứng với kích thước của hắn vội vàng chống tay dậy, nhìn anh.
“Anh…ưm…to quá…mau…đưa ra.”
Cô vừa nói xong hắn liền thúc mạnh một cái làm cô đau đớn ngã ngửa xuống giường.
Anh nhìn cô thỏa mãn nói “Cô nhìn đi bên dưới của cô đang b.óp chặt tôi như vậy tôi làm sao mà r.út ra đây.”
“Em đau…anh…ưm…ra ngoài.”
“Ngoan nào, thả lỏng đi sẽ không đau nữa.”
Hắn cũng đau lắm chứ tiểu huynh đệ đã că.n.g cứ.n.g bên trong cô rồi nhưng hắn không giám di chuyển chỉ có thể lên tiếng dỗ dành cô từ từ vậy.
Khi thấy cô đã dần thích ứng được với khích thước của mình hắn mới từ từ di chuyển, càng lúc càng nhanh dần làm cho cô chỉ biết nằm dưới thân hắn r.ê.n r.ỉ, cảm giác vừa đau vừa khoái cảm xem lẫn với nhau, làm cô mất hết ý thức.
Hai cơ thể tr.ầ.n tru.ồ.ng cứ thế cuốn lấy nhau trong căn phòng ám đầy mùi tì.n.h d.ụ.c. Tiếng hai cơ thể tr.ầ.n tru.ồ.ng va chạm vào nhau phát ra ngày càng rõ vang vọng lên khắp căn phòng.
Cô không chịu được nữa đã lâu như vậy anh còn không có dấu hiệu dừng lại cô khó khăn cầu xin hắn.
“Vũ…xin anh…dừng lại…em không chịu nổi nữa…”
“Ngoan nào sắp xong rồi.”Giọng hắn khàn khàn lên tiếng “Gọi tên tôi.”
Cô nghe hắn nói cũng chỉ biết mụ mị nói theo “Lâm Hàn…Vũ…”
Hắn không hài lòng th.ú.c mạnh một cái vào người cô làm cô nhăn mặt.
“Gọi tên tôi”
“V…Vũ…Vũ.”Cô khó khăn lên tiếng.
Hắn nghe cô gọi tên mình thì càng thêm phấn khích ra vào liên tục trong cơ thể cô.
“Ngoan lắm,thưởng cho cô.”
Hai người cứ thế cuốn lấy nhau đến lúc trời sắp sáng hắn mới chịu tha cho cô.
Hắn đi vào phòng tắm,sau khi tắm xong thì liền bỏ đi không quay đầu nhìn cô thêm một lần nào nữa.