Chương 166: Phỏng vấn
Đến tối sau khi lấy khẩu phần ăn cho thú cưng thì Lôi Hòa Nghi cũng làm chút đồ ăn cho mình. Ăn tối tắm rửa xong thì mở điện thoại vào fanclub xem. Vừa vào đã thấy hai cô bé lúc chiều gặp ở tiệm bánh đăng bài chia sẻ về việc gặp được cô và Lantana, đính kèm mấy tấm ảnh chụp chung.
“Hôm nay được gặp Nghi bảo ở tiệm bánh, có cả Tiểu Lan nữa. Cả hai ở ngoài xinh xuất sắc luôn, đẹp không góc chết. Nghi bảo còn mời chúng tôi bánh ngọt và chụp ảnh chung nữa, hạnh phúc chết mất thôi. Giờ tôi mới biết Nghi bảo thích nuôi động vật mà còn là động vật hoang dã nữa, hổ con của cô ây dễ thương y như cô ấy vậy, Nghi bảo còn thuyết phục hổ con cho chúng tôi sờ nữa, đáng yêu lắm luôn. Giờ tôi đã hiểu sao Cung Ảnh đế mê Nghi bảo rồi, cô ấy vừa đẹp người lại đẹp nết, hệt như tiểu tiên nữ vậy, Cung Ảnh đế mê cũng là chuyện thường. Có ảnh cho mọi người xem luôn này… ”
– Ghen tỵ với chủ tus quá, tôi cũng muốn gặp Nghi bảo và Tiểu Lan… huhuhu…
– Hóa ra Tiểu Lan là mỹ nữ phương Tây, xem ra mối quan hệ của hai người họ rất thân thiết.
– Chị em người ta vừa giàu vừa đẹp như nhau, thật ghen tỵ.
– Ngưỡng mộ ngưỡng mộ ngưỡng mộ, tôi cũng muốn gặp bảo bối…
– Nghi bảo nuôi hổ thiệt kìa…
– Mặc dù Hoa quốc không cho phép nuôi thú hoang dã tại nhà nhưng nếu đủ điều kiện về bảo đảm an toàn và có giấy phép đầy đủ thì vẫn được thôi. Chỉ là không ngờ một tiểu tiên nữ như Nghi bảo lại thích hổ… hơi bất ngờ nhưng nếu là Nghi bảo thì sao cũng được.
– Hổ thôi mà… chỉ cần Nghi bảo thích thì dù là voi chú Thương cũng nuôi cho cô ấy…
– Bà thật sự xem chú Thương là hôn quân rồi hả?
– Đừng nói là chú Thương, nếu là tôi tôi cũng cho Nghi bảo mọi thứ tôi có thể…
– Hơi khoa trương nhưng mà tôi thích…
– Ôi không biết khi nào bảo bối mới tổ chức fan meeting đây, bảo bối không đóng phim không tham gia gameshow nên muốn nhìn thấy cô ấy khó quá đi à…
Lôi Hòa Nghi lướt xem bình luận không khỏi mỉm cười, cũng vào gõ một câu:
– Đang lên kế hoạch tổ chức fan meeting, hi vọng sẽ sớm được gặp các bạn. Rất cảm ơn sự yêu quý của mọi người thời gian qua.
Lôi Hòa Nghi vừa đăng đã nhận được rất nhiều lượt yêu thích của đông đảo fan hâm mộ. Cô xem trạng thái của mọi người một lúc rồi gọi điện cho Cung Huyền Thương trò chuyện một chút trước khi đi ngủ.
Hai người nói chuyện điện thoại hơn mửa tiếng thì kết thúc, Lôi Hòa Nghi nghĩ Cung Huyền Thương vừa đến Hong Kong nhất định sẽ có rất nhiều việc phải sắp xếp nên không muốn làm chậm trễ anh nghỉ ngơi, bên kia Cung Huyền Thương cũng cảm thấy đã muộn nên muốn Lôi Hòa Nghi đi nghỉ sớm.
Sau khi tắt máy thì cô cũng nằm xuống giường, vừa bật đèn ngủ thì bên ngoài có tiếng cào cửa, cô xỏ dép ra xem. Quả nhiên nhìn thấy Natch đang dùng mấy móng vuốt nhỏ xíu của mình cào lên cửa gỗ, thấy Lôi Hòa Nghi xuất hiện thì bước tới bám vào chân cô nhưng nhóc con rất thông minh biết thu lại móng vuốt để không làm Lôi Hòa Nghi bị thương. Thấy nhóc con đáng yêu nhìn mình với cặp mắt vô tội, Lôi Hòa Nghi cõi lòng mềm nhũn bế Natch lên đi về phía giường ngủ, Cung Huyền Thương không có ở nhà thì cô ôm cục cưng này ngủ vậy.
Cung Huyền Thương đến Hong Kong đã được năm ngày, anh cũng thường xuyên gọi về trò chuyện với Lôi Hòa Nghi, biết cô đang bận rộn chuẩn bị cho buổi fan meeting nên thỉnh thoảng sẽ cho cô lời khuyên nhờ đó mà Lôi Hòa Nghi tiết kiệm được không ít sức lực.
Trước mắt anh vẫn chưa nói ngày về nên Lôi Hòa Nghi có chút nóng lòng cũng may có Natch và Bánh Bao bên cạnh nên cũng không thấy buồn chán. Việc chuẩn bị quà tặng cho fan gần như đã xong, Lôi Sâm đang bàn với Lôi Lăng Quân lựa chọn địa điểm tổ chức, vấn đề này thì Lôi Hòa Nghi không cần bận tâm quá nhiều. Lantana đang lên kế hoạch để chọn ra những người may mắn tham dự, còn Ninh Mẫn đang bận giúp đỡ Iris và Tần Tri Ngưng nên cô không làm phiền.
Lúc này Lôi Hòa Nghi đang nằm trên sofa trong lòng là Natch đang ngậm bình sữa, cô một bên cho hổ con uống sữa một bên xem tivi. Điện thoại đột nhiên vang lên, Lôi Hòa Nghi ngồi dậy cầm lên nghe.
– Thương…
– Nghi Nghi… anh gọi báo cho em một việc!
– Sao ạ?
– Lịch trình có một chút thay đổi nên anh chưa thể về Hải thành được!
Lôi Hòa Nghi hơi hụt hẫng nhưng vẫn tỏ ra bình ổn để không làm ảnh hưởng tâm trạng của Cung Huyền Thương.
– Vâng… nhưng mà có chuyện gì vậy anh?
– Anh phải đến London một chuyến sau đó phải trở lại thủ đô. Có một chương trình mời anh tham gia phỏng vấn, nhà đầu tư là bạn học cũ nên anh không tiện từ chối…
– Oh… em hiểu rồi ạ, vậy anh cứ từ từ đừng gấp rút, sức khỏe quan trọng!
– Yên tâm, anh sẽ cố gắng về sớm!
– Dạ… em chờ anh!
– Ngoan, về sẽ có quà cho em!
– Anh về là được rồi, không cần quà cáp gì đâu!
– Đó là sở thích của anh!
– Em mặc kệ anh đó!
– Được rồi, em nghỉ ngơi đi, anh phải thu xếp để xuất ngoại… Em nhớ chăm sóc mình tốt nhé!
– Dạ!
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Lôi Hòa Nghi bế Natch và dẫn Bánh Bao ra vườn chơi. Mấy ngày sau đó cô chủ yếu ở nhà chơi với thú cưng hoặc nói chuyện với Lantana về buổi fan meeting và chú ý lịch trình của Cung Huyền Thương.
Còn anh sau khi trụ lại London ba ngày thì đặt vé máy bay đến thủ đô, ở lại căn phòng Suite trước đó Lôi Hòa Nghi từng dùng khi quay phim tại khách sạn S&K. Sau khi nghỉ ngơi một ngày thì hôm sau lên đường đến địa điểm phỏng vấn. Đơn vị phỏng vấn là chương trình nổi tiếng dành cho các tinh anh trên thương trường – Tạp chí doanh nhân. Trước đó đã không ít lần mời Cung Huyền Thương phỏng vấn nhưng anh đều từ chối vì lịch trình bận rộn và công việc diễn xuất chưa kể phải bồi bên cạnh Lôi Hòa Nghi. Hiện tại nhà đầu tư là bạn học cũ cho nên anh cũng nể mặt tham gia, hơn nữa sau khi công khai chuyện tình cảm với Lôi Hòa Nghi thì một bộ phận cư dân mạng đánh giá mối quan hệ của hai người không cân xứng cho nên Cung Huyền Thương muốn mượn chương trình này thể hiện rõ lập trường của bản thân. Hiện tại danh tiếng của anh đang rất cao, cho dù tham gia chương trình dành cho doanh nhân cũng sẽ dễ dàng bùng nổ, vừa giúp đỡ bạn bè vừa khẳng định địa vị của Lôi Hòa Nghi, một công đôi việc.
Sau khi đến trường quay thì Cung Huyền Thương được nhân viên đến hỗ trợ và hướng dẫn kịch bản cũng như các phần sẽ phỏng vấn. Ngoài việc chia sẻ kinh nghiệm cũng như quá trình phát triển sự nghiệp thì chương trình cũng sẽ hỏi một số chuyện ngoài lề như gia đình, bạn bè hoặc chuyện tình cảm để không bị khô khan gây nhàm chán. Đó cũng là một trong những lý do Cung Huyền Thương không do dự mà đồng ý nhận lời mời.
Buổi phỏng vấn kéo dài hai giờ đồng hồ tính cả thời gian nghỉ, khoảng 3/4 thời gian MC sẽ hỏi về vấn đề kinh doanh và góc nhìn của Cung Huyền Thương về tình hình kinh tế hiện tại và tương lai, cho giới trẻ những lời khuyên hoặc động viên bổ ích. Thời gian còn lại sẽ được hỏi về chuyện cá nhân với điều kiện tiên quyết là khách mời đồng ý.
MC là một người phụ nữ cũng đã ngoài 30 thành thục ổn trọng, dáng vẻ chuyên nghiệp linh hoạt rất biết nắm bắt tình hình. Sau khi kết thúc phần nội dung chính thì bắt đầu phỏng vấn phần mà mọi người mong chờ nhất. Cô nhìn xuống vẻ mặt hóng chuyện háo hức của người xem bên dưới thì mỉm cười nhìn Cung Huyền Thương:
– Vâng, gần đây thì chuyện tình cảm của Cung tổng và tân Ảnh hậu Kim Lan – tiểu thư Rachel rất được mọi người quan tâm. Không biết anh có tiện chia sẻ một chút không ạ?
– Rất sẵn lòng!
– Được biết trước đó Cung tổng công khai bản thân là người theo đuổi trước, vậy anh cảm thấy quá trình “truy thê” này như thế nào?
Cung Huyền Thương miết nhẹ môi, trong đầu lướt qua từng đoạn ký ức ngọt ngào trước kia:
– Rất gian nan… nhưng xứng đáng, cô ấy xứng đáng được yêu thương và trân trọng cho nên dù mất rất nhiều tinh lực theo đuổi nhưng tôi cảm thấy không hề nuối tiếc. Nếu được chọn lại tôi vẫn sẽ chọn cô ấy!
– Xem ra tình cảm của hai vị rất sâu đậm!
– Phải!
– Vậy… Ảnh hậu của chúng ta đã thu hút Cung tổng như thế nào vậy ạ?
– Yêu một người thì không cần lý do, tôi cũng không rõ bản thân đã rung động từ khi nào… vì đâu mà rung động… Đến một lúc nào đó nhận ra bản thân đã yêu thì chỉ muốn bên cạnh cô ấy. Cho nên nếu hỏi đâu là điểm khiến tôi bị thu hút thì rất khó nói, con người ai cũng sẽ có điểm xấu điểm tốt cho nên có thể vì điểm tốt mà yêu thích cũng có thể vì điểm xấu mà không hài lòng. Nhưng nếu tôi yêu Nghi Nghi thì sẽ giữ gìn điểm tốt của cô ấy và bao dung cho những điểm chưa hoàn thiện đó. Nếu dùng thứ gì đó để so sánh tình cảm của chúng tôi thì nó giống như những mảnh ghép chưa hoàn chỉnh, chúng tôi sẽ bổ sung những khiếm khuyết của nhau để trở nên tốt đẹp hơn… và duy trì mối quan hệ này.
MC và người xem trực tiếp bên dưới không khỏi trầm trồ, nghe giọng điệu của Cung Huyền Thương thì không khó nhận ra anh đang rất hạnh phúc và thỏa mãn.
Bởi vì được ngầm cho phép hỏi nhiều hỏi sâu nên nữ MC nhanh chóng khôi phục dáng vẻ chuyên nghiệp, tiếp tục làm việc:
– Thật sự ngưỡng mộ chuyện tình cảm ngọt ngào này của hai vị, đúng là một đôi trai tài gái sắc… khiến nhiều người ghen tỵ. Theo tôi và mọi người được biết thì Cung tổng và cô Rachel hợp tác lần đầu tiên trong «Giang sơn mỹ nhân», không biết lúc đó anh đã có ý với cô ấy chưa, nếu có thì kế hoạch theo đuổi của anh như thế nào, không biết có tiện chia sẻ để mọi người lấy kinh nghiệm không ạ?
Cung Huyền Thương gật đầu sau đó chậm rãi trả lời:
– Khoảng thời gian gần đóng máy tôi đã lên kế hoạch theo đuổi cô ấy và có rất nhiều người trợ giúp… phải nói là có cả một đoàn đội quân sư. Nếu nói đâu là trở ngại lớn nhất thì đó là Nghi Nghi của tôi, cô ấy… rất lâu sau đó mới nhận ra tình cảm của tôi. Cho nên nếu mọi người muốn theo đuổi ai đó mà đối phương chưa có tình cảm với mình thì phải hối lộ anh em bạn bè bên cạnh người đó mới được. Để theo đuổi được người yêu chịu thiệt trước mắt nhưng hạnh phúc về lâu dài thì đó hoàn toàn xứng đáng.
– Không nghĩ đến Cung Ảnh đế – Cung đại tổng tài lúc theo đuổi tình yêu cũng có một mặt thâm tình như vậy…
Cung Huyền Thương khẽ gật đầu nói một câu:
– Cả đời này tôi chỉ chấp nhận thua cô ấy mà thôi!
– Tôi có được nghe về cuộc đua trong fanclub của cô Rachel, theo đó thì thời gian cho mọi người suy đoán đã qua. Vậy Cung tổng có thể tiết lộ thời gian xác định tình cảm của hai vị không ạ?
Nhớ đến ngày đó anh từ địa ngục được cô mang lên thiên đường, Cung Huyền Thương không khỏi bật cười.
– Ngày đó là sinh nhật 30 tuổi của tôi, sau bao nỗ lực theo đuổi cuối cùng cô ấy đã thừa nhận tình cảm và thổ lộ. Đó là món quà tuyệt vời nhất tôi nhận được cho đến thời điểm hiện tại.
– Thế không biết hai vị đã có kế hoạch gì cho tương lai chưa ạ?
– Cô ấy còn trẻ nên tôi sẽ để quyền quyết định cho cô ấy, có tin vui sẽ chia sẻ cho mọi người!
– Vậy thay mặt mọi người cảm ơn Cung tổng và cũng chúc anh sớm ngày được như ý, rước được giai nhân về nhà!
– Cảm ơn!
– Còn một vấn đề cuối… hơi nhạy cảm, bởi vì có một vài cư dân mạng đánh giá về mối quan hệ giữa Cung tổng và cô Rachel không được tích cực. Cung tổng suy nghĩ như thế nào về chuyện này?
– Trong danh bạ điện thoại tôi lưu số cô ấy với tên gọi là Nghi công chúa… không phải biệt danh của những người yêu nhau bình thường mà bởi vì cô ấy thật sự là công chúa, công chúa của tôi và của cả gia đình hai bên. Giữa chúng tôi không có cái gì gọi là không cân xứng, nghiêm túc mà nói là tôi với cao cô ấy. Lại nói cho dù Nghi Nghi không có xuất thân hiển hách chỉ cần là người tôi yêu, cô ấy vĩnh viễn không tầm thường. Tôi hi vọng những người yêu quý và tôn trọng tôi cũng sẽ dành cho vợ tôi thái độ tương tự. Cảm ơn!
MC cũng hơi bất ngờ với lời nói ẩn dụ nhưng đanh thép của Cung Huyền Thương. Những người có mặt cũng ngầm hiểu Lôi Hòa Nghi xuất thân không bình thường nhưng Cung Huyền Thương cũng không nói huỵch toẹt ra vì anh tôn trọng sự riêng tư của cô. Anh thậm chí còn công khai gọi là Lôi Hòa Nghi là vợ, cho dù cả hai chưa lãnh chứng nhưng thái độ này cũng bày tỏ rõ anh sẽ cưới cô và cô sẽ trở thành Cung phu nhân. Chỉ bấy nhiêu cũng đã cung cấp cho mọi người một lượng thông tin lớn hữu ích đồng thời khiến anti của Lôi Hòa Nghi ngậm miệng được một thời gian.
Thời gian phỏng vấn cũng đã hết, MC thay mặt ban tổ chức cảm ơn Cung Huyền Thương, nói vài câu khách khí chúc may mắn sau đó kết thúc buổi phỏng vấn. Anh cũng tạm biệt fan hâm mộ rồi đi vào hậu trường thay quần áo rồi về lại khách sạn.
Vốn dĩ kết thúc phỏng vấn ngày mốt Cung Huyền Thương sẽ về lại Hải thành nhưng vì có việc đột xuất nên lịch trình bị đẩy lại sau đó một tuần. Ngày về anh không báo thời gian cho Lôi Hòa Nghi nên cô không biết, lúc anh về thì phải vội đến Cung thị vì có cuộc họp khẩn với đối tác, sau đó còn có tiệc rượu, đến tối mới kết thúc.
Lúc Lôi Hòa Nghi đi dạo phố về nhà thì cũng đã tối, tắm rửa ăn uống xong xuôi thì ngồi trên sofa vẽ tranh một lát, đã lâu cô không cầm cọ nên hơi cứng tay nhưng cũng không ảnh hưởng đến cô phát huy. Bức tranh lần này nhân vật chính là Natch, nhóc con đang nằm trên thảm cỏ hái hoa bắt bướm. Lôi Hòa Nghi nhìn thành quả thỏa mãn mỉm cười cẩn thận đặt trên bàn cho màu khô lại, bàn tay vuốt lông Natch đang nằm ngủ trên đùi cô. Điện thoại vang lên, cô cầm lấy bắt máy:
– Trợ lý Kỷ!?
– Phu nhân, Cung tổng vừa về Hải thành có một buổi tiệc rượu quan trọng nên uống hơi say, tôi sắp đưa anh ấy về đến nhà rồi, phiền cô ra mở cửa trước.
– Anh ấy về rồi á?
– Vâng, có công việc đột xuất nên Cung tổng không báo cho cô vì vừa xuống sân bay anh ấy đã đến Cung thị ngay…
– Được rồi, tôi đi mở cửa, hai người cẩn thận một chút.
– Vâng!
Lôi Hòa Nghi cẩn thận đặt hổ con xuống ghế rồi ra mở cửa chính, khoảng 5 phút sau thì một chiếc xe xuất hiện trước nhà. Tài xế mở cửa phụ Kỷ Tuyên dìu Cung Huyền Thương xuống xe. Gương mặt anh ửng đỏ, hai hàng lông mày nhíu lại, xem ra uống không ít rượu.
Tài xế và Kỷ Tuyên đưa Cung Huyền Thương vào sofa. Tiếng động làm Natch tỉnh dậy, thấy nhiều người xa lạ thì nhóc con nhảy đến bên chân Lôi Hòa Nghi đề phòng.
Sau khi Lôi Hòa Nghi cảm ơn hai người thì tài xế cũng đi ra, còn lại Kỷ Tuyên.
– Phu nhân… một mình cô có ổn không?
– Không sao đâu, trợ lý Kỷ cũng uống rượu rồi nên anh về nghỉ ngơi sớm đi, anh ấy có tôi là được!
– Vâng, vậy tôi đi trước!
– Được, cảm ơn anh!
Kỷ Tuyên rời đi, Lôi Hòa Nghi cũng ra đóng cửa lại sau đó đi vào bếp nấu cho Cung Huyền Thương một bát canh giải rượu. Natch cũng lẽo đẽo theo sau chân cô không rời. Lôi Hòa Nghi mang canh ra phòng khách cho Cung Huyền Thương đặt lên bàn, vỗ nhẹ mặt anh:
– Thương… anh nghe em nói không… Thương à…
Nghe được giọng nói quen thuộc nên Cung Huyền Thương cũng dần khôi phục chút tỉnh táo, gương mặt xinh đẹp trước mắt mơ mơ hồ hồ nhưng anh vẫn nhận ra cô là ai.
– Nghi Nghi… Nghi nghi, anh đây…
Cung Huyền Thương vươn tay ôm lấy Lôi Hòa Nghi, gương mặt đỏ rực cọ vào hõm cổ cô, trên người anh có mùi rượu nhưng Lôi Hòa Nghi cũng không chê, thở dài vỗ vai anh:
– Anh say rồi… uống canh giải rượu nhé…
Cung Huyền Thương trong lòng cô khẽ gật đầu, giờ cô nói gì anh cũng sẽ đồng ý không chút do dự, cô muốn sao trên trời anh cũng cho cô. Lôi Hòa Nghi thấy thế liền bưng canh lên cẩn thận bón cho anh. Uống xong thì Cung Huyền Thương cũng dễ chịu hơn chút, nằm ngừa cổ ra lưng ghế, Lôi Hòa Nghi đi lấy một chiếc khăn sạch nhúng nước ấm giúp anh lau mặt lau cổ, cởi bớt áo khoác, tháo thắt lưng và mấy nút trên áo sơmi ra cho thoải mái.
Qua một lúc thì Cung Huyền Thương cũng tỉnh táo hơn một chút, ôm chầm lấy Lôi Hòa Nghi khẽ cười.
– Nghi Nghi… Nghi nghi…
– Hửm… anh có gì muốn nói với em sao?
– Anh rất vui… anh thành công rồi…
– Thành công gì cơ…
– Bí… mật… sẽ cho em biết sau nhé?
– Không lẽ anh kí được hợp đồng rất lớn?
Nghe Kỷ Tuyên nói anh có tiệc rượu quan trọng nên Lôi Hòa Nghi không đoán ra được chuyện gì làm anh vui ngoài chuyện này. Nhưng mà với tính cách và bản lĩnh của anh, một hợp đồng lợi nhuận khổng lồ cũng không thể khiến anh vui như vậy được, tiền với anh từ lâu chỉ là con số, còn đòi giữ bí mật với cô nữa. Còn Cung Huyền Thương, nghe cô hỏi thế cũng không vội trả lời, nửa tính nửa mơ mà nói:
– Không phải… từ từ em sẽ biết!
– Vậy em không hỏi anh nữa, chúng ta lên phòng nhé, em đỡ anh lên.
– Lên phòng… ngủ…
– Vâng, anh mệt rồi, em cũng mệt nữa, nên đi ngủ thôi.
– Ngủ… được…
Lôi Hòa Nghi đỡ anh đứng dậy, dáng ngủ anh cao lớn muốn che khuất cả Lôi Hòa Nghi may mà anh đã tỉnh táo hơn chút nếu không dù có tới sáng cô cũng không dám chắc đỡ nổi anh lên phòng. Mà Natch đang ngủ ngon bị anh quậy cho tỉnh rất bất mãn, thấy anh được Lôi Hòa Nghi dìu về phòng cũng bì bạch chạy theo, mấy hôm nay nhóc con đều được Lôi Hòa Nghi bế đi ngủ, hôm nay mới không chịu thua Cung Huyền Thương.
Về đến phòng thì Lôi Hòa Nghi cởi đồ anh ra, lấy khăn nhúng nước ấm lau người sạch sẽ rồi mặc cho anh một bộ đồ ngủ thoải mái, xong xuôi thì Cung Huyền Thương nằm trên giường ngủ một hơi. Lôi Hòa Nghi thu dọn quần áo bẩn, dọn dẹo sạch sẽ rồi ngồi xuống bên giường, vuốt ve gương mặt đẹp trai khiến bao người ghen tỵ của Cung Huyền Thương.
– Hiếm khi thấy anh say thành thế này, rốt cuộc là chuyện gì làm anh vui vậy chứ?
Đáp lại chỉ có tiếng thở nhẹ nhàng đều đặn của Cung Huyền Thương, cô khẽ cười hôn lên trán anh rồi nằm xuống giường, Natch bị bỏ quên nãy giờ giận dỗi lên tiếng thu hút sự chú ý của Lôi Hòa Nghi, cô cúi xuống ôm nhóc lên giường.
– Chỉ hôm nay nữa thôi nhé, mấy ngày sau mẹ không bênh con được nữa đâu!
Trở về vòng tay quen thuộc, Natch há miệng ngáp một cái rồi ngủ ngon lành.
Sang hôm sau, Lôi Hòa Nghi bị tiếng kêu của Natch làm cho thức giấc, trong tay đã không còn hổ con, cô xoay người thì nhìn thấy Cung Huyền Thương đang ôm nó, còn Natch thì không ngừng làm loạn kêu lớn hòng thoát khỏi tay anh.
– Thương, anh làm gì vậy?
Thấy cô tỉnh thì Cung Huyền Thương lập tức đổi thái độ ôm Natch vào lòng mặc cho mấy cái răng nhỏ gặm cắn tay anh rất nhột.
– Anh làm em thức sao?
– Cũng không còn sớm nên em dậy thôi ạ, sao anh vừa về đã ức hiếp Natch rồi?
– Vậy em có phải nên cho anh biết tại sao nó lại ngủ trên giường chúng ta không?
– Có gì không bình thường sao ạ? Em còn chưa hỏi anh về mà lại không báo em trước đấy!
Lôi Hòa Nghi biết anh kiểu gì cũng sẽ khởi binh hỏi tội chuyện cô ôm Natch ngủ cho nên phải đánh đòn phủ đầu trước. Cung Huyền Thương cũng nhận ra ý đồ của cô nên chiều theo:
– Không có lần sau nhé! Nhóc con này thể trạng bắt đầu phát triển rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ lớn nhanh thôi, cứ chiều chuộng thế này không tốt. Hơn nữa nó là chúa sơn lâm, dù nuôi trong nhà cũng nên đưa đi huấn luyện để bản năng hoang dã không bị mài mòn.
Lôi Hòa Nghi không phản đối, chống tay lên gối nhìn anh:
– Ở thủ đô rốt cuộc có chuyện gì mà vừa về Hải thành anh đã vui đến uống rượu không có chừng mực như vậy?
Cung Huyền Thương cười khẽ, xoa mặt Lôi Hòa Nghi.
– Chẳng phải tối qua đã nói là từ từ em sẽ biết sao? Gấp gì chứ?
– Vậy em không hỏi nữa…
– Em đi vệ sinh cá nhân đi, anh mang Natch xuống nhà cho ăn sáng!
– Vâng, đừng bắt nạt nó nhé!
– Em xem tính tình của nó có dễ bị bắt nạt không?
Natch nãy giờ vẫn miệt mài gặm tay Cung Huyền Thương không tha, dù không làm anh bị thương chút gì nhưng vẫn kiên trì, gương mặt nhỏ quyết tâm vô cùng. Lôi Hòa Nghi bật cười xuống giường đi vào nhà vệ sinh. Cung Huyền Thương cũng mặc kệ Natch làm loạn ôm nó xuống nhà.
Nửa tiếng sau Lôi Hòa Nghi xuống nhà bếp thì bữa sáng đã xong, Natch còn đang làm ngơ thịt bò mà Cung Huyền Thương cắt cho, cô phải tiến tới dỗ dành thì nhóc con mới chịu nể mặt mà ăn.
Cung Huyền Thương thấy cảnh đó thì cười lạnh, ôm eo Lôi Hòa Nghi đi đến bàn ăn. Ăn sáng xong anh rửa bát, Lôi Hòa Nghi lấy sữa cho Natch, phía sau Cung Huyền Thương lên tiếng:
– Anh có mua quà cho em nhưng hôm qua vừa xuống sân bay anh phải đến Cung thị ngay nên không mang về cho em được, anh vừa gọi người mang đến lúc nãy, em xem có thích không?
– Anh lại mua nữa hả?
– Chút quà nhỏ thôi, em xem đi, anh phải vào thư phòng chốc lát.
– Vâng!
Cung Huyền Thương xếp bát đĩa lên kệ lau tay sạch sẽ rồi đi vào thư phòng, Lôi Hòa Nghi vừa cầm bình sữa vừa ôm Natch ra phòng khách. Trên bàn trừ bức tranh của Natch còn xuất hiện thêm một hộp vuông. Cô ngồi xuống ghế điều chỉnh tư thế rồi để Natch tự ôm bình sữa uống, mình thì mở quà của Cung Huyền Thương ra. Là một bộ trang sức ngọc trai của Mikimoto, mẫu mới còn chưa kịp tung ra thị trường. Kiểu dáng cũng rất hợp gu thẩm mỹ của Lôi Hòa Nghi, dễ dàng phối với nhiều phong cách khác nhau. Cô cực kỳ thích, trong lòng không khỏi ngọt ngào, không ai hiểu rõ sở thích của Lôi Hòa Nghi hơn anh hết.
Mà trong thư phòng, Cung Huyền Thương vừa ngồi vào ghế cũng nhìn thấy trên bàn xuất hiện một hộp nhỏ như hộp đựng bút, cẩn thận mở ra xem thì bên trong là một chiếc bút của Montblanc được đặt làm riêng vô cùng sang trọng, bút màu đen với các chi tiết nhỏ mạ vàng, thân bút được khắc tên của anh một cách tinh tế.
Cung Huyền Thương mỉm cười nâng niu chiếc bút trong tay, khỏi nói cũng biết là Lôi Hòa Nghi tặng anh. Đúng lúc này cửa phòng có tiếng gõ sau đó Lôi Hòa Nghi mở cửa bước vào, đi về phía anh, Cung Huyền Thương dang tay ra, cô liền ngồi vào lòng anh.
– Thích quà của em không?
– Cực kỳ thích, nhưng tại sao lại nghĩ đến việc tặng bút cho anh?
– Lần trước em thấy anh làm việc, bút của anh là mẫu được sản xuất từ mấy năm trước, có chút cũ rồi nên em tặng anh chiếc mới. Em không biết khi nào anh về nên cứ sợ không tạo được bất ngờ cho anh, may mà bút về sớm hơn anh.
Cung Huyền Thương hôn lên đầu vai trắng nõn của Lôi Hòa Nghi, vẻ mặt yêu chiều:
– Cảm ơn em, em thì sao? Hài lòng với quà của anh chứ?
– Vâng, rất thích quà của anh!
– Vậy được rồi, còn buổi fan meeting của em thì sao? Đã quyết định chưa?
– Xong rồi ạ, năm ngày sau, chiều nay Lantana sẽ phát thông báo đến cho mọi người.
– Cần anh giúp gì thì cứ nói nhé!
– Vâng, vậy em không làm phiền anh giải quyết công việc nữa, em ra ngoài đây!
Lôi Hòa Nghi cúi xuống hôn lên môi Cung Huyền Thương một cái rồi mới chịu rời khỏi ngực anh đi ra ngoài.
***