Chương 58
Bữa sáng anh nhờ quản gia làm cũng để nguội lạnh đến mức phải khiến cho giúp việc thu dọn hết, giờ ăn trưa cũng không cần làm nữa. Tống Huyền Chang bị Hắc Thần hành hạ thân thể đến hơn giờ trưa nên giờ đã ngủ thiếp đi rồi, còn Hắc Thần thì hiện đang ở trong phòng làm việc cùng với chiếc máy tính
Khi làm việc thì đến khoảng bốn giờ chiều anh bỗng nhận được một cuộc gọi từ phía của Hoắc Cảnh Thâm, anh nhìn thấy cuộc gọi thì cũng nhanh chóng nhấc máy
“Có chuyện gì ạ”
“Tối nay rảnh không, cũng lâu rồi chúng ta chưa đi ăn tối cùng nhau. Anh cũng đã mời nhóc Trương rồi”
“Được, em khá rảnh”
“Có thể mang theo bạn gái của em theo”
“Đương nhiên phải mang theo rồi”
“Giờ chắc em đang làm việc nhỉ, vậy gặp lại sau”
“Vâng, tối gặp lại”
Hắc Thần sau đó cũng cúp máy rồi tiếp tục làm việc, từ sáng đến giờ máy tính của anh nhận được rất nhiều file tài liệu của quản lý. Hắc Thần chú tâm vào công việc đến lúc 18h30′ rồi dừng lại và về lại phòng ngủ. Hoắc Cảnh Thâm nói sẽ ăn tối vào lúc khoảng 19h30′, địa điểm nhà hàng thì anh cũng đã nhận được
Anh từ từ mở cửa ra thì thấy Tống Huyền Chang vẫn còn nằm trên giường không biết ngủ hay đã thức vì cả người cô rúc hết vào trong chăn. Hắc Thần bất giác nở một nụ cười dịu dàng, rồi lấy đồ vào nhà tắm để thay. Trước khi gọi Tống Huyền Chang dậy thì anh cũng đã làm tóc và chuẩn bị mọi thứ xong xuôi
Hắc Thần đứng ở mép giường gọi Tống Huyền Chang
“Đến giờ dậy rồi cục cưng”
“Em còn không dậy, anh sẽ cho em không ngồi được nữa đâu”
“….”
“Thư ký Tống, em còn nằm đến khi nào”
Hắc Thần cố tình gằn giọng nhưng Tống Huyền Chang vẫn chẳng có động thái gì, cứ thế mà nằm im không nhúc nhích. Anh chỉ biết lắc đầu cười bất lực, người của anh bắt đầu ngả xuống chăn đồng thời đè lên người Tống Huyền Chang, rồi từ từ kéo chăn xuống. Thứ hiện ra chỉ là mái tóc mà đôi mắt đang nhắm của cô
“Ngồi dậy đ-”
“Đừng động vào người em” Tống Huyền Chang tức giận lớn tiếng với Hắc Thần
“Không động nữa, mau ngồi dậy thôi. Anh đưa em ra ngoài ăn”
“Em không tin”
“Lần này không nói dối em”
Tống Huyền Chang không còn thấy sức lạnh đè lên người nữa mới hậm hực ngồi dậy, trên người cô được anh mặc cho một chiếc áo phông rồi lên không sợ lộ cái gì. Tống Huyền Chang khoanh tay trước ngự𝚌 không thèm nhìn mặt Hắc Thần
Hắc Thần ngồi xuống giường cụ thể tiến đến ngồi ngay trước mặt Tống Huyền Chang
“Giận anh sao”
“Em không phải trẻ con” Tống Huyền Chang bị Hắc Thần nhìn thẳng mắt liền quay mặt sang hướng khác
“Hửm!.” Hắc Thần lại một lần nữa cố gắng nhìn được mặt Tống Huyền Chang, nhưng lần này lại bị cô đẩy ra rồi nhanh chóng nhảy xuống giường
“Em không quan tâm anh nữa”
Tống Huyền Chang vội vàng chạy nhanh vào nhà tắm khi vừa bước vào nhà tắm thì đã nghe thấy tiếng của Hắc Thần
“Đồ anh đã chuẩn bị hết trong đó, em mặc chúng rồi chúng ta ra ngoài”
Hắc Thần nói xong thì nghe thấy tiếng đóng cửa lớn, như vậy mà Hắc Thần một lần nữa bật cười. Bị anh hành hạ hết buổi tối rồi sang buổi sáng, anh không bị giận mới là chuyện lạ. Bên trong nhà tắm Tống Huyền Chang cũng nhanh chóng tắm rửa qua một lượt, dù đang giận Hắc Thần nhưng lại không muốn để anh đợi
Tống Huyền Chang lấy bộ đồ do Hắc Thần chuẩn bị, đó là bộ váy liền máu trắng, độ dài váy trên đầu gối 10cm, bộ váy là thuộc kiểu hở vai. Thân hình của Tống Huyền Chang đầy đủ lên khi mặc vào sẽ rất đẹp. Da mặt của cô trắng nhưng vẫn phải dặm thêm phấn và son, tóc thì được thả xuống, cực kì đẹp. Mọi thứ đều được chuẩn bị trong nhà tắm
Khi cô mở cửa phòng tắm chỉ đi được ba, bốn bước thì đã bị Hắc Thần chặn ngay trước mặt, cô còn chưa kịp phản ứng thì đã bị anh xà vào người, mặt của Hắc Thần cứ thể rúc dưới cổ của Tống Huyền Chang
“Được, rất thơm cũng rất đẹp, em lại muốn câu dẫn anh!?”
Tống Huyền Chang cầm lấy cổ áo từ phía sau của Hắc Thần mà dùng lực kéo ra “Em đói rồi, anh đừng mơ đến việc chạm được vào người em”
Cô đi về phía trước không thèm quay mặt nhìn người đằng sau, còn Hắc Thần cũng không làm gì bậy bạ mà đi theo cô từ sau. Tống Huyền Chang ngồi trên xe của Hắc Thần không nói chuyện, để không gian yên tĩnh cho anh lái xe. Nhà hàng cần tới cách nhà Hắc Thần hơn một cây số, nhà hàng đó khá lớn nhìn bên ngoài mang đậm nét cổ kính và cũng giống như vẻ chỉ người có tiền thì mới dám vào đây ăn
Hắc Thần và Tống Huyền Chang đến bàn ăn thì đã thấy nhà của Trương Tuấn Hàn và Hoắc Cảnh Thâm ngồi đó, họ cũng nhanh chóng đi tới đó. Hắc Thần đang định ngồi cùng Tống Huyền Chang thì cô liền sang chỗ của Trương Tuấn Hàn
“Em có thể ngồi cùng Tiểu Đồng không ạ”
“À ừ được”
Trương Tuấn Hàn đứng lên rồi đi về phía đối diện, thành ra bây giờ nam nữ đều được chia đều, bên ba người đàn ông ngồi đối diện là ba người phụ nữ. Khi sắp xếp xong chỗ cũng là lúc đồ ăn được đưa ra
Trong bữa ăn cuả ba cặp đôi này rất vui vẻ,Hắc Thần đôi khi chỉ ăn vài miếng thịt, trên mặt nổi rõ vẻ khó chịu
“Hắc Tổng có vẻ không thích buổi ăn tối hôm nay” Trương Tuấn Hàn ăn xong một miếng liền lên tiếng
Thứ mà Trương Tuấn Hàn nhận được chỉ là một cái hừ lạnh của Hắc Thần. Hoắc Cảnh Thâm bỗng nhiên bật cười một cái
Hắc Tiểu Đồng quay sang nhìn Tống Huyền Chang “Sao thế, hai người cãi nhau à”
“Không có, chúng tớ đang rất tốt đẹp”
“Vậy thì tốt rồi, thế sao….”
Lý Bạch Nguyệt vẫn không thể ngồi im lặng một chỗ cũng liền tham gia vào cuộc trò chuyện thú vị này, Lý Bạch Nguyệt nói chuyện với Hắc Thần với giọng điệu trêu chọc
“Nhóc Hắc cuối cùng cũng được thử cảm giác này rồi nhỉ”
“Tiểu Tống này, cứ nghe chị. Giận càng lâu thì càng tốt, cho thằng nhóc này biết mùi”
“Có được không ạ” Tống Huyền Chang chơi tươi nhìn Lý Bạch Nguyệt
“Được chứ nhưng hậu quả như nào thì chị chưa biết nha”
Tất cả mọi người đều nói chuyện vui vẻ ngoại trừ Hắc Thần, rõ bị Tống Huyền Chang giận mà còn bị mấy người này chọc tức. Nhưng chung quy lại Hắc Thần cũng là người có lỗi anh cũng không đổ trách gì cho Tống Huyền Chang được. Khi bữa tối kết thúc, Hắc Thần muốn đưa Tống Huyền Chang về thì bị Lý Bạch Nguyệt và Hắc Tiểu Đồng giữ lại
“Hai người muốn cái gì, em phải đưa em ấy về nhà”
“Giờ còn sớm mà, em cứ về trước đi tý nữa tụi chị sẽ đưa em ấy về nhà an toàn”
“Không được”
Lý Bạch Nguyệt liền quay xuống nhìn cô “Em muốn đi cùng chị không”
Tống Huyền Chang nhìn Lý Bạch Nguyệt xong rồi lại nhìn Hắc Thần, nhìn vẻ mặt của anh lúc này cô lại không muốn nghe lời anh nữa
“Cũng được ạ”
Hắc Thần nghe câu trả lời của Tống Huyền Chang mà ngạc nhiên, ánh mắt bỗng chuyển sang khó chịu ngay trong một giây
“Mấy người…., hừ muốn làm gì thì làm”
Hắc Thần sau đó liền bỏ đi với gương mặt rất rất khó chịu, Tống Huyền Chang vừa rồi nhìn rõ gương mặt của anh và giờ chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh thì mới hối hận. Nếu giờ đuổi theo thì Hắc Thần chắc chắn sẽ tha thứ nhưng khi định chạy hai tay bị hai người đằng sau giữ lại
“Đã làm rồi thì phải làm đến cùng chứ nhỉ” /Hai người phụ nữ cùng đồng thanh/
Tiếp lời sau đó thì hai người đàn ông còn lại cũng đồng loạt lên tiếng “Coi bộ thích phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác”
Bọn họ còn có Trương Tuấn Hàn và Hoắc Cảnh Thâm đi cùng nên sẽ không sao, bọn họ đi tới quán bar để uống rượu, nói là uống rượu nhưng không uống nhiều chủ yếu là trò chuyện với nhau. Uống rượu thì chỉ có Tống Huyền Chang và Lý Bạch Nguyệt thôi còn Hắc Tiểu Đồng thì không được uống vì đang có con
Hắc Thần khó chịu về nhà, khi đặt chân tới phòng khách thì liền nhận được điện thoại của quản lý
“Thưa Hắc Tổng, tôi vừa mới gửi một bài luận khoảng 30 trang, nếu có thể thì ngài đọc trong tối nay và yêu cầu cần sửa lại cái gì được không ạ”
“Là dự án gì?”
“Về công trình và kế hoạch làm việc của tiểu Only ạ”
“Được, tôi sẽ làm”
“Vâng cảm ơn ngài”
Tiểu Only là một công ty nhỏ do Hắc Thần xây, là cơ sở mới của công ty Only. Giờ đã có kế hoạch hoạt động rồi
Hắc Thần đi lên phòng lấy máy tính rồi đem vào phòng ngủ rồi làm, bây giờ anh muốn nằm dựa lưng chứ không muốn ngồi thẳng người nữa. Hắc Thần ngồi lên giường rồi gỡ vài cúc áo đầu tiên ra rồi bắt đầu làm việc. Hắc Thần giống như kiểu trong lòng càng khó chịu thì càng làm được việc nhanh
Đến hơn 11 giờ đêm, Hắc Thần cuối cùng cũng đọc xong dự án và chúng cần sửa khoảng vài trang, anh cũng gửi cho quản lý rồi, bây giờ Hắc Thần đang ở dưới nhà bếp và vẫn còn một chiếc máy tính bên người
“Chuẩn bị cho tôi một cốc nước với một chút đồ ngọt”
“Sẽ có ngay ạ”
Hắc Thần làm việc với tần suất nhanh sẽ dễ mệt hơn, nên bây giờ anh cần bổ sung đồ ngọt. Một lát sau quản gia cũng đưa đồ ra,anh vừa cho viên kẹo dẻo đường vào miệng vừa gõ máy tính, thoáng chốc cũng đã gần 30 phút
*King koong*
Tiếng chuông vang lên thì giúp việc cũng nhanh chóng mở cửa
“Là cô Tống ạ, muộn thế này cô có chuyện gì không”
“Hắc Thần anh ấy có nhà không ạ”
“Cậu chủ đang ở trong bếp đó ạ” Giúp việc mở rộng cửa ra để cho Tống Huyền Chang đi vào trong
Tống Huyền Chang có uống rượu nhưng không quá say, khi được nhà của Hắc Tiểu Đồng đưa về nhà thì cô lại quyết định bảo họ đưa đến nhà Hắc Thần. Chẳng ai biết Tống Huyền Chang đang muốn làm cái gì, lúc thì rất giận anh lúc thì lại sợ anh sẽ không nói chuyện với mình nữa
Cô đi nhỏ nhẹ vào phòng bếp thì thấy Hắc Thần đang mải mê bấm máy tính, không để ý cái gì ở xung quanh. Tống Huyền Chang đi từ phía sau rồi đặt tay lên vai Hắc Thần và cúi đầu xuống sát một bên má của Hắc Thần
“Sao không đến đón em”
Hắc Thần biết người đang nói là ai, anh nghe giọng là đủ biết rồi, dù rất muốn nhìn cô nhưng vẫn cố tình bấm máy tính không quan tâm đến người đằng sau
“Anh giận ngược lại em đấy à”
“Em không coi anh ra cái gì” Với cự ly gần của Tống Huyền Chang thì Hắc Thần cuối cùng cũng đã lên tiếng
“Không có, tại tối hôm qua với sáng nay anh cứ hành hạ không chịu tha cho em”
Hắc Thần giữ lấy tay Tống Huyền Chang rồi đứng thẳng lên, anh và cô cùng đối diện mặt nhìn mặt
“Cái cách cư xử của em khiến anh muốn hành hạ em tiếp!!” Hắc Thần tiến tới sát mặt Tống Huyền Chang
“Không lẽ anh muốn em giận tiếp”
Hắc Thần không nói gì mà dùng một lực nhẹ nhàng nhấc bổng cả người cô lên mà bế vào trong lòng.