Chương 17
“A.. a….ưm…không..không phải..a”
Tống Huyền Chang hai tay bịp chặt miệng để kìm nén lại tiếng rê𝚗 có phần không nghiêm chỉnh của bản thân, cả gương mặt kiêu ngạo đã sớm biến đổi thành cô gái dễ xấu hổ tất cả đều đỏ bừng cả lên, khóe mắt lại ẩm ướt bởi những cú thúc đau đớn của nam nhân dưới thân
Trong chiếc giường rộng lớn đó có một khung cảnh trước đây đã xuất hiện, một trai một gái dính sát nhau một cách lạ thường. Ban đầu Hắc Thần không có ý định làm tìn𝚑 với Tống Huyền Chang lâu đến mức này nhưng tại vì bởi cô đã chạm đến một số mạch dây thần kinh của Hắc Thần cho nên anh không muốn chuyện này nhanh chóng kết thúc
Cô liệt giường anh cũng chưa chắc hài lòng
Người hối hận bây giờ là Tống Huyền Chang và cô luôn là người hối hận, ban đầu chỉ nên mang đồ ăn tới đây và về thôi, cũng không nên lên phòng tìm Hắc Thần và cô cũng có thể từ chối yêu cầu của anh nhưng đến cuối cùng cô gái này đều không nói lại được cái gì
“Á….a….”
“Nơi nhạy cảm ấy” lại một lần nữa bị tấn công mạnh bạo, Tống Huyền Chang đã nhọc hơn cả chữ nhọc rồi, cũng ngăn anh lại chỉ là không như vài tiếng trước mà thôi
*****
Hắc Thần ném cô gái trong vòng tay ấy xuống giường bản thân anh thì leo lên giường còn chưa kịp tiến tới thì bị Tống Huyền Chang xua đuổi, anh đã nhanh chóng túm lấy cổ chân ngăn lại hành động của cô
“Anh chưa khỏe đâu”
“Hả, em nói vậy là có ý gì”
Tống Huyền Chang nói như này ý là Hắc Thần không khỏe sao!? Đó là suy nghĩ duy nhất sẹt ngang qua đầu anh, cô nói như vậy thì anh không thể đồng ý được
“Được, cho em biết anh có khỏe không”
“Á…không phải..”
Để cho cô nói xong anh đã nhào tới chỗ cô, dùng thân hình to lớn của bản thân đè lên thân hình bé nhỏ của cô gái nằm dưới
Hắc Thần không chỉ mỗi hôn Tống Huyền Chang mà còn đôi tay thì không biết đang làm cái gì, liệu có trong sáng hay không
Chiếc áo phông bên ngoài bị kéo cao lên nhất có thể đến khi bộ ngực lớn ấy lộ rõ thì hành động kéo áo ngừng lại, tuy nhiên chiếc áo ngực gợi cảm của Tống Huyền Chang chỉ có thể ở trên người cô được vào giây là đã bị tay có đó giựt mạnh không thương tiếc
Tống Huyền Chang nguyền rủa anh nhưng cô không nói, áo ngực của cô giảm dần cũng đều do một tag của Hắc Thần gây lên, anh có thể nhẹ nhàng cởi chúng nhưng không lần nào cũng muốn phá hỏng nó. Cô không thể kêu anh đền cho mình lại cái đó được.
Trong lúc đó, anh đã cởi được chiếc áo ló𝚝 của cô xuống, muốn vứt xuống hay để đâu cũng phải dựa vào tâm trạng của mình…Hắc Thần hôn cô xong liền trườn xuống cổ và dừng lại ngay đó. Chiếc lưỡᵢ đó liền xuất hiện mà liế𝚖 từ trên cổ cô xuống để lại bao nhiêu thứ kích thích không tên
Một bên ngực sớm đã bị bóp vừa nhào nặn thành đủ loại hình lại vừa nghịch hạt đậ𝚞, Hắc Thần không bao giờ chỉ chơi mỗi một bên đương nhiên bên kia đã được thỏa mãn bằng miệng…
Bàn tay đang trêu đùa hạt đậ𝚞 nhỏ đã ngẩng đầu đã dừng lại từng ngón tay của anh đi trên bụng của cô và bắt đầu hạ xuống thấp muốn hướng đến chỗ từ lâu đã muốn
Ngón tay trườn từ ngự𝚌 xuống bụng và dừng lại ở ngay hông đã khiến cho Tống Huyền Chang không chịu được kích thích mà rê𝚗 lên một tiếng kêu không kiểm soát được đã tự động nhảy khỏi miệng
Chiếc cúc quần chuẩn bị tháo xuống thì cô gái này bắt đầu có sự phản khác, Tống Huyền Chang lấy tay đun mặt anh ra khỏi ngự𝚌 mình chân lại đá loạn xạ cả lên nhưng cô không biết mình đang ở thế bị động sao?! Tống Huyền Chang càng đẩy mạnh Hắc Thần càng cắn mạnh vào đầu ngự𝚌 cô hơn. Còn chân thì dù có làm cái gì cũng chẳng thể ngăn lại người có thể lực lớn
“Ư…ư….khoan khoan, em…ưm..mm”
Hắc Thần ngẩng mặt lên nhìn, Tống Huyền Chang nhìn anh với điệu bộ hối hận
“Hử chuyện gì”
“Dừng lại, dừng ở đây được…không”
“Vậy anh có yếu không, lần sau thì sao”
“Anh không yếu, không yếu. Lần sau sẽ không nói anh không khỏe nữa” – Tống Huyền Chang hấp tấp trả lời lại Hắc Thần
Anh ngẩng hẳn đầu mình lên và nhìn chằm chằm cô mỉm cười, Tống Huyền Chang không hiểu nụ cười ấy có ý nghĩa gì nhưng chỉ cần anh dừng lại là được. Khi bản thân còn đang chìm trong nụ cười vừa khó hiểu vừa mê hoặc kia thì cô không hề để ý đến chiếc cúc quần của mình đã bị gỡ khóa quần cũng bị kéo xuống, đủ lớn để cho tay anh có thể cho vào trong
Từng ngón tay một đi lên đi xuống trên âm đạ.o qua quần lót ngón tay có từng đợt nhấn mạnh, khi anh cảm nhận thấy việc cô phát hiện tay mình đang ở trong quần cô bởi hành động sắp hét lên của cô thì anh đã cúi xuống hôn lấy đôi môi mềm và ngọt của cô
“Ưm…mm..”
Hắc Thần luyến tiếc ngẩng lên “Ư…anh… anh lừa em”
“Lừa cái gì từ đầu đến giờ anh chưa hề đồng ý dừng lại”
“Đừng..đừng mà, em biết lỗi rồi ngày mai còn phải đi làm nữa”
“Em yên tâm ngày mai em nghỉ cũng không vấn đề”
“Khôngg…”
Lời nói của Tống Huyền Chang mọi ngày anh đều nghe không bỏ xót một chữ nhưng bây giờ dù cho cô có nói không hay có thì đều không lọt vào tai anh
Khi cô năn nỉ anh dừng lại thì chiếc jean của cô đang được tháo dần xuống chỉ vừa mới kéo được một chút thì cánh tay của Tống Huyền Chang đã cản lại, Hắc Thần tức giận cầm lấy tay cô đưa lên cao
“Em có chịu nằm im không”
“Không” Tống Huyền Chang ôm lấy cổ Hắc Thần mà hôn sâu, anh lại cười thầm trong lòng cô như này mới đúng ý anh
Trong khi cô đang hôn thì Hắc Thần đã dồn hết lực vào cánh tay để kéo chiếc quần xuống, đến khi chiếc quần được cởi xuống thì anh đã rời khỏi nụ hôn từ cô
“Em không ngoan ngoãn thì lát đừng có hối hận”
Hắc Thần thấy mình quá hiền lành rồi, hiền tới mức cô dám phản lại, hôm nay không thể dễ dãi với nữ nhân này được rồi
Chiếc quần ló𝚝 bị vén sang một bên từng ngón tay dừng ở trên mép huyệ𝚝 rồi có một ngón tay đi vào trong không báo trước. Cảm giác ban đầu đã khiến Hắc Thần cảm thấy “phấn khích”, ngón tay vừa đưa vào trong đã bị bóp chặt lấy đầu ngón tay. Sự phấn khích nối tiếp sự phấn khích, đây chỉ mới là ngón tay thôi nếu cón là “tiểu đệ” thì sẽ như thế nào đây
****
Ngay thời điểm tối đó Tống Huyền Chang đã có một sự sợ hãi khi nhìn thấy hành động của Hắc Thần khi lôi cái “đó” ra ngoài. Bản thân mình vừa kiêu căng bao nhiêu khi nhìn thấy liền cúi mình sợ sệt
Đúng như suy nghĩ quen thuộc, Tống Huyền Chang bị hành gần như không còn sức để phản kháng lại anh. Bị Hắc Thần hành hạ từ tối hôm qua đến ba bốn giờ sáng hôm sau
Khi cô tỉnh giấc thì thấy mình có một cái áo, một cái áo sơ mi trắng rộng lớn có vẻ như là của Hắc Thần mặc cho cô. Trên người cũng không gửi thấy mùi hay tin.h dịc.h mà ngày hôm qua để lại. Mọi chuyện này cô biết đương nhiên là Hắc Thần đã làm, anh cũng đã rất tử tế đó chứ nhưng cô không thể tha thứ cho cái tên đàn ông không liêm sỉ đang ôm cô ngủ ngon này được
Tống Huyền Chang nhìn xong này nhíu mày tức giận ngay lập tức lấy tay đập vào ngực của Hắc Thần làm cho anh mở mắt mơ màng nhìn cô
“Sao thế”
“Anh có thích sao không, anh làm em ra nông nỗi này”
“Có muốn hơn cả nông nỗi này không, hôm qua anh còn rất nhẹ nhàng đấy”
Cô tin đây là nhẹ nhàng mới giỏi, đây là lần anh làm lâu nhất với cô cho nên không thể gọi là nhẹ nhàng được hơn nữa cô còn không biết bản thân có đi nổi không nữa
Hắc Thần cười lưu manh thì tay vào trong áo của cô “Vẻ mặt đó là gì em muốn tiếp tục sao”
“Dừng lại ngay cho em, anh mau dậy đi”
Hắc Thần bóp ngự𝚌 cô một cái rồi ngồi dậy xoa đẩu tóc của bản thân một lượt, anh không đến nỗi trần truồng dù gì cũng đã mặc một chiếc quần vào rồi…
Anh đặt chân xuông nền nhà rồi quay sang nhìn cô đang khó khăn ngồi dậy với trạng thái không nói gì, Tống Huyền Chang ngơ ngác nhìn anh mà thốt lên
“Bế em”
“Lại đây nào” Hắc Thần dịu dàng nói và dịu dàng bế cô lên
Mọi cách cư xử khác hoàn toàn ngày hôm qua, hôm qua anh cuồng loạn như thế nào chỉ có Tống Huyền Chang mới biết