Chương 1 - Xem Mắt
“Tống Thời Vi.”
“Năm nay bao nhiêu tuổi?”
“Hai mươi!”
“Trong nhà có mấy anh em? Làm nghề gì?”
Tống Thời Vi nhìn người đàn ông đối diện đang hỏi như hỏi cung mình, hơi nhíu mày lại, vẫn ngoan ngoãn trả lời như trước:
“Trong nhà có năm người, cha mẹ với ba anh em, tôi là con thứ hai trong nhà, trên tôi còn có một anh trai, dưới tôi thì có một em gái!”
“Trước mắt… tôi mới vừa tốt nghiệp trung học phổ thông, còn chưa có công việc!”
Nghe thấy cô nói cô chưa có công việc, trên mặt người đàn ông đối diện lộ ra vẻ bất mãn rất rõ ràng.
Nhất là đôi mắt to như hạt đậu kia, đã sắp dính chặt lấy nhau, mấy nốt mụn trên mặt cũng run run.
“Vậy cô biết nấu cơm chứ? Mẹ tôi nói, cưới vợ thì phải cưới một người chịu khó, biết hầu hạ chồng.”
“Cô không có công việc cũng không sao, đợi sau này tôi nhờ mẹ tôi tìm giúp cô công việc dán hộp, kiếm tiền phụ giúp gia đình. Đương nhiên, nhiệm vụ chủ yếu nhất của cô vẫn là hầu hạ tôi thật tốt!”
“Mẹ tôi rất thích con cháu, chúng ta tranh thủ sinh mỗi năm một đứa, cố gắng sinh nhiều mấy đứa.”
“Con trai chỉ cần biết chữ là được, sau đó cho bọn chúng ra ngoài kiếm tiền, con gái còn chẳng cần đi học, còn có thể làm việc giúp đỡ gia đình, đợi tới tuổi thì chờ người ta mang lễ hỏi tới rước về…”
Tống Thời Vi nhìn mamaboy đối diện không ngừng lảm nhảm, tức tới muốn trợn trắng mắt.
Đây đã là lần thứ chín cô đi xem mắt rồi, nếu lần này cũng không được nữa, cô thật không biết phải làm thế nào mới tốt!
Vào mười ngày trước, mới vừa mở mắt ra, cô phát hiện mình đã xuyên vào một cuốn truyện niên đại tên là 《 Trọng sinh 70, gả vào nhà quyền quý, ta nhất thai tam bảo 》 , quan trọng nhất là cô xuyên thành nữ pháo hôi có kết cục bi thảm nhất trong truyện!
Nữ chính Khương Hân Hân trọng sinh trở về, mang theo ký ức hậu thế, quả quyết chia tay với tra nam, bắt đầu qua lại với quản đốc trẻ tuổi nhất nhà máy Quý Yến Lễ.
Mà Tống Thời Vi lại là nữ pháo hôi yêu Quý Yến Lễ lại không được đáp lại!
Cuối cùng còn rơi vào kết cục chết thảm!
Từ ngày đầu tiên cô xuyên vào cuốn tiểu thuyết này tới bây giờ, cô đã muốn rút lui!
Nhưng tình tiết của quyển tiểu thuyết này quá trâu, cho dù cô làm thế nào đi nữa, tình tiết nên có đều sẽ dùng đủ loại phương thức khiến người ta không kịp phòng bị mà xuất hiện trước mắt cô, hệt như nếu cô không thuận theo tình tiết thề không bỏ qua vậy!
Cuối cùng cô rút ra được một kết luận, cô không thể ngồi yên chờ chết như vậy được, không phải theo cốt truyện, cô sẽ thành nữ pháo hôi yêu Quý Yến Lễ lại không được đáp lại sao?
Vậy cô gả cho người khác rồi, có phải cô sẽ không cần thuận theo tình tiết cốt truyện nữa?
Cho nên, cô bắt đầu liều mạng xem mắt. Nhưng khi ngẩng đầu lên, nhìn mamaboy đã xấu xí lại còn lắm yêu cầu trước mắt, cô thật sự muốn khóc chết!
Có thể là do cô quá gấp gáp cho nên mới khiến người ta cảm thấy cô không tốt không?
Không phải trên đời có câu, thứ không có được mới là thứ tốt nhất…
Cho nên, chủ động bao giờ cũng sẽ bị xem thường!
Cô đi xem mắt chín người, không phải loại đàn ông tự cao tự đại bạo hành gia đình thì cũng là đàn ông khinh thường phụ nữ, hoặc là thân thể khuyết tật, hoặc là trong nhà có một đống cực phẩm…
Mà người trước mắt này, gần như dung hợp tất cả “ưu điểm” của những người trước đó.
Câu nào câu nấy đều không thể rời khỏi ba chữ “mẹ tôi nói…”
Còn muốn cô kết hôn xong sinh một đống con, sinh con không ngừng! Nghĩ cô là heo nái hay sao?