Chương 1006 Lâm Bắc Phàm nhìn mà đau đầu vô cùng.
- Trang Chủ
- Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan - Lâm Bắc Phàm (FULL)
- Chương 1006 Lâm Bắc Phàm nhìn mà đau đầu vô cùng.
Lâm Bắc Phàm càng nghe càng thấy có gì đó sai sai!
Nữ đế rõ ràng là đang lấy điều kiện của hắn để đối phó hắn, dùng ma pháp để đánh bại ma pháp, quá xảo quyệt rồi!
Lâm Bắc Phàm vội ngắt lời nàng: “Bệ hạ đủ rồi đó, không cần nói nữa đâu! Dù sao thì sau này chắc chắn thần sẽ đối xử tốt với bệ hạ, như vậy là được rồi chứ?”
“Ừ, như vậy còn được!” Gương mặt nữ để hiện vẻ thỏa mãn.
Lúc này, hai người đã bàn xong điều kiện, quan hệ giữa hai người xuất hiện sự thay đổi cực lớn.
Lâm Bắc Phàm nhìn mỹ nhân đang ngủ trước mắt, làn da nàng mịn màng, gương mặt như phù dung, nhìn thế nào cũng thấy vô cùng đẹp…
Hơn nữa đây còn là nữ nhân có quyền có thế nhất thiên hạ! Cưới được cô vợ này đúng là không thiệt một chút nào!
Nữ đế cũng nhìn thiếu niên trước mắt, tướng mạo ngọc thụ lâm phong, tài hoa xuất chúng, thực lực đỉnh cao!
Gả cho một nam nhân như vậy đúng là không hề thua thiệt một chút nào!
“Bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm khẽ gọi.
“Ái khanh!” Nữ để cúi đầu tỏ vẻ xấu hổ.
Hai người tiến thêm một bước, nhưng đúng lúc đó thì lão thái giám gõ cửa.
“Khởi bẩm bệ hạ, buổi biểu diễn ở kinh thành sắp bắt đầu rồi! Bệ hạ đã nói sẽ tới xem để chung vui với dân chúng! Nhưng mà giờ bệ hạ…”
“Đi, đương nhiên phải đi rồi!” Nữ đế vén chăn chuẩn bị ngồi dậy. Song nhớ đến lúc này nàng còn đang giả bệnh nên lại nằm trở lại, tỏ vẻ yếu ớt.
Lâm Bắc Phàm cạn lời: “Bệ hạ, bệ hạ đừng giả bộ nữa, sức khỏe của bệ hạ không có vấn đề gì cả!”
Nữ đế hừ một tiếng: “Hóa ra là không có gì, nhưng mà những lời ban nãy của ngươi làm trẫm tức đến mức sinh bệnh, ngươi tự xem mà xử lý đi!”
Lâm Bắc Phàm tỏ vẻ biết điều: “Bệ hạ, thế để vi thần đỡ bệ hạ dậy!”
“Vậy còn được!” Nữ đế hừ một tiếng, khóe miệng nàng không khỏi nhếch lên.
Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm đỡ nữ đế dậy.
Đây là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật như vậy, trong lòng cả hai đều dấy lên một cảm giác khác thường. Nhất là nữ đế, gương mặt nàng ửng đỏ, có điều cứ nghĩ đến việc sau này hai người thành phu thê, số lần thân mật như thế này tuyệt đối không ít nên nàng cố gắng để khuyên lòng mình đừng có ngại ngùng nữa. Tiếp đó, hai người cùng nhau tới xem buổi biểu diễn đêm nay.
Mặc dù cả quá trình hai người đều không nói gì nhưng thông qua nhiều lần tiếp xúc thân mật, người dân đều phát hiện nữ đế và thừa tướng đại nhân thực sự nên đôi rồi.
Đúng là nam thanh nữ tú, duyên trời tác hợp! Bọn họ ở bên nhau mới là sự may mắn của Đại Võ!
Thế là mọi người lại càng vui vẻ hơn, ca hát nhảy múa hết mình.
Tiếp đó là đến đại hôn của nữ đế và Lâm Bắc Phàm.
Đây là một chuyện lớn của đất nước nên phải lựa chọn ngày lành tháng tốt, phải cúng bái trời đất…. Tóm lại là những thứ cần chuẩn bị thì đều chuẩn bị, đều đi theo rất nhiều trình tự, cực kỳ phức tạp…
Đi hết được những trình tự này thì cũng phải mất cả nửa năm, Lâm Bắc Phàm nhìn mà đau đầu vô cùng.
Cũng may mà những lễ nghi này đều do những người chuyên phụ trách trong hoàng thất chuẩn bị, bằng không Lâm Bắc Phàm nghĩ hắn sẽ hói đầu.
Có điều nữ đế lại hứng thú với mấy chuyện này vô cùng.
Một ngày là nàng phải hỏi tới hỏi lui, cực kì quan tâm đến tiến độ của hôn lễ.
Do tốn quá nhiều công sức cho hôn lễ nên nàng đã làm lỡ chuyện đất nước. Thế nhưng nàng không hề lo lắng một chút nào, bởi vì đã có Lâm Bắc Phàm.
Nàng ném hết chuyện của đất nước cho hắn, còn mình thì chuyên tâm với chuyện hôn lễ.
Nụ cười lúc nào cũng thường trực trên môi nữ đế, trông nàng hạnh phúc như một cô gái nhỏ sắp sửa lấy chồng.
Lúc này, lương thực bội thu, không chiến tranh cũng không thiên tai, Đại Võ có thể nói là quốc thái dân an. Tuy nhiên tình hình bên ngoài vẫn hỗn loạn như thế.
Đại Hạ hoàng triều do bị quân liên minh oanh tạc nên giờ bọn họ đang đấu đá nội bộ. Triều đình đấu, nhân dân cũng đấu, giang hồ cũng đấu, tất cả đều bất ổn vô cùng.