Chương 29: Phạt
Anh cụng trán mình vào trán cô nhắm mắt khàn giọng nói “Ngoan!”
Rồi anh lại nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn.
Cố Sở Dao mơ mơ màng màng cô hít lấy không khí bên ngoài rồi lập tức đẩy Cận Thiếu Phong ra.
Cô đưa tay lên ghét bỏ quẹt đi những dư vị của Cận Thiếu Phong để lại trên môi cô.
Cố Sở Dao tức giận trừng mắt lên nhìn anh “Cận Thiếu Phong anh là đồ vô liêm sỉ, nói không giữ lời”
Cận Thiếu Phong được lợi tâm trạng anh lúc này như nở hoa nghe những lời mắng chửi của cô
“Tôi bảo em hôn tôi, coi như nụ hôn vừa nãy mới tính”
Mặt Cố Sở Dao hằm hằm khó chịu “Anh có nói phải hôn chỗ nào đâu?”
Cận Thiếu Phong thản nhiên nói “Tôi không nói thì em cũng phải biết chứ? Em làm sao mà học được tới bằng cấp này vậy, chẳng lẽ em gian lận trong thi cử hả!”
Cố Sở Dao nổi đoá lên “Cận tổng lần sau ngài có yêu cầu gì thì xin ngài hãy nói rõ ra được không? Tôi là người ngu dốt, thi cử gian lận thật sự không hiểu những lời vàng lời ngọc của ngài.”
Cận Thiếu Phong nhìn tính khí bướng bỉnh của cô nhất quyết không chịu thua anh, anh không nói gì chỉ nhíu mày nhẹ rồi nở một nụ cười nửa miệng rất nhạt.
Cố Sở Dao đột nhiên cảm thấy không khí lúc này rất ngột ngạt khi ánh mắt của Cận Thiếu Phong nhìn cô lúc này dường như sâu không thấy đáy.
Bóng hình cao lớn của Cận Thiếu Phong bao phủ lấy cơ thể nhỏ bé của Cố Sở Dao khiến tóc gáy của cô dựng đứng lên.
“Cận…C-cận Thiếu Phong anh…anh làm gì vậy?”
Gương mặt anh trầm ổn nhìn vẻ mặt sợ sệt của cô, bàn tay to lớn có chút thô ráp của anh miết nhẹ lên đôi môi căng mọng hồng hào của cô.
“Thật muốn biết cái miệng bên dưới của em có hư như cái miệng trên này không? Hửmmmm!”
Cố Sở Dao rùng mình cô mở to mắt nhìn gương mặt vừa lạnh lùng lại vừa nghiêm túc của anh gần trong ngang tấc. Đến cả hơi thở hay nhịp tim của của Cận Thiếu Phong cô đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
Cố Sở Dao cô gắng đưa tay lên để đẩy anh ra nhưng lại bị Cận Thiếu Phong giữ lại ép lên cửa xe.
“A-anh…anh…a…ư…ưm…ưm”
“B-buông…buông…ưm…tôi ra!”
Cố Sở Dao vùng vẫy phản kháng, nhưng trong không gian chật hẹp này Cận Thiếu Phong chiếm ưu thế hơn cô, cô có làm gì anh cũng dễ dàng trụ lại.
Cận Thiếu Phong hôn cô được một lúc anh lại lướt qua sau tai cô nhẹ nhàng mơn trớn dái tai cô. Khiến cho Cố Sở Dao không chịu được mà cổ họng bật ra âm thanh quyến rũ mê người.
“Ưm~” Giọng cô vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại khiến trái tim của người khác cũng phải tan chảy.
Cận Thiếu Phong nhìn gương mặt ửng đỏ như trái cà chua của cô thì mỉm cười hài lòng khi biết đây là chỗ mẫn cảm của cô anh càng ra sức trêu đùa.
Giọng Cận Thiếu Phong vừa trầm vừa ấm như mật ngọt mà quyến rũ rót vào tai cô “Không ngoan là phải bị phạt!”
Cận Thiếu Phong hôn hết chỗ này đến chỗ khác từ tai anh lại lướt sang cổ rồi lại hôn lên sương quai xanh mê người của cô mút thật mạnh để lại một dấu vết hồng hồng lên sương quai xanh của cô.
Đến khi Cố Sở Dao cảm nhận được bàn tay thô ráp to lớn của anh luồn vào trong áo của mình sờ soạng, cô mới lấy hết lý trí ngăn anh dừng lại.
“Đ-đừng mà!” Giọng cô nhỏ nhẹ như muỗi kêu khiến Cận Thiếu Phong không lỡ. Anh đành phải rút tay ra rồi nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp của cô không nhịn được hôn cô thật sâu rồi mới thoat mãn quyến luyến buông ra.
Cận Thiếu Phong cưng chiều xoa đầu cô “Lát nữa anh sẽ thả em ở gần chỗ tập trung của người, em yên tâm sẽ không ai nhìn thấy em xuống từ xe của anh đâu”
Cố Sở Dao không dám làm anh tức giận nữa cô ngoan ngoãn trả lời anh “Cảm ơn anh!”