Chương 19
Thực ra Thẩm Văn Mân không quan tâm đến level, level của cậu gần như đều dùng tiền đập ra, cậu lại chẳng mấy chú ý bảng giá trị vũ lực, cũng không thích PK dạo, cho nên lựa chọn này với cậu chẳng khó chi.
Nhưng khi cậu đưa ra lựa chọn này, lại khiến giá trị yêu thích của ngài K mặt đen nhà cậu bay luôn đến 100, Thẩm Văn Mân thực sự bất ngờ.
【Tôi nói rồi, tôi sẽ che chở anh. 】
Thẩm Văn Mân nhướng mày, ánh mắt ngài K nhìn cậu bây giờ, cậu cực kỳ hưởng thụ.
Niềm vui nuôi nhóc con đó mà, nhìn thấy nhóc con vui sướng dạt dào nhìn mình, cảm giác thành tựu liền tràn đầy trong lòng.
Không ngọt ngọt ngào ngào giống như cặp của họ, trong đội trừ Đại Sơn và Siêu Nhân, còn lại đều chọn dùng mạng đồng hành đổi thưởng qua cửa.
Phần thưởng thật sự rất hào phóng, đều là vật liệu quý hiếm, đây là nguyên liệu cao cấp mà có cày phó bản cỡ nào cũng chưa chắc có được.
“Không thì các cậu cũng lựa chọn đưa ra một mạng của đồng hành đi? Phần thưởng này khá là phong phú, đừng để hối hận.”
Trong kênh tổ đội, mấy người đã làm ra chọn lựa bắt đầu khuyên người chọn lùi một cấp, ba người họ còn chưa ấn xác nhận, vậy nên cũng không biết nếu chọn rớt một cấp sẽ được thưởng gì, nhưng cho đến hiện tại, phần thưởng dùng mạng đồng hành đổi ra quả thực không tệ.
“Đúng vậy, tớ vừa kiểm tra linh bảo vừa lấy được, đó là vật liệu rèn cao cấp có 1% khả năng bộc phát, lần này là nhờ Muỗi, nếu không chúng ta cũng không có cơ hội này đâu.””
Thẩm Văn Mân bị cue, cũng không có ra tiếng.
Cậu không lựa chọn dùng đồng hành để đổi thưởng qua cửa, nhưng cũng không ép buộc đồng đội phải chọn như cậu, nhưng nhìn họ vứt bỏ một mạng của đồng hành chỉ vì phần thưởng, cậu vẫn cảm thấy khó chịu đến lạ.
“Cậu cảm ơn Muỗi, nhưng Muỗi không nhất định cảm ơn cậu à.”
“Phải đó, người ta vì đồng hành mà chọn rớt một cấp kìa, người ta cao thượng như vậy, những kẻ phẩm hạnh thấp kém như chúng ta, không lọt nổi mắt người ta đâu.”
Hai người Kiều Bất Nhân và Giang Ý nói mát trong kênh tổ đội, Thẩm Văn Mân vốn không muốn lên tiếng, nhưng là hiện tại cũng nhịn không được châm chọc lại: “Lúc còn đi học, giáo viên đã dạy một câu, gọi là được tiện nghi còn khoe mẽ, khi đó tôi còn chưa hiểu, vì sao có người được tiện nghi còn khoe mẽ, nhưng hiện tại có vẻ tôi hiểu được rồi.”
Lần đầu tiên Thẩm Văn Mân nói một câu dài như vậy trước mặt bọn họ, những người khác đều sửng sốt, cả Kiều Bất Nhân cùng Giang Ý “Cậu…” nửa ngày, cũng không tìm được từ nào thích hợp để phản bác.
Đại Sơn làm đội trưởng, lúc này nhẹ nhàng thở dài nói: “Chúng tôi thành lập đội này để giao lưu tình cảm giữa mọi người, nhưng tôi nghĩ tính cách của hai bạn không hợp với đội của chúng tôi, hai bạn là người mới gia nhập bang hội của chúng tôi, có lẽ tính cách không hợp nhau, sau này hai bạn nên tìm một bang hội phù hợp với tính cách của mình thì hơn.”
Thật ra Đại Sơn không muốn nói ra điều này trước khi nhiệm vụ hoàn thành, nhưng hai người họ đã thực sự ảnh hưởng đến sự hòa hợp trong đội, Muỗi là người thế nào, cậu ta hiểu nhất, một người hiền như bụt đều bị buộc phải phản pháo, có thể thấy “bụt” đã bị chọc giận.
Với tư cách là đội trưởng, nếu cậu ta không ra mặt nói câu nào thì không thể chấp nhận được.
“Đại Sơn, đã sớm nghe nói cậu tham phú phụ bần, thích ôm đùi Muỗi, cuối cùng hôm này cũng thấy được.”
“Chậc, nếu sớm biết đây là cái đội thích tiền, có mời bọn tôi đến cũng không thèm.”
Hai người nói mát xong liền rời khỏi đội, trước khi đi còn “tuyên dương” hành vi của Đại Sơn trong nhóm chat một phen.
Thẩm Văn Mân bị hai người kia làm mở mang tầm mắt, sửng sốt một lúc rồi nói: “Đại Sơn, ngại quá, đã gây rắc rối cho cậu.”
“Nói gì vậy, từ khi mở phó bản đến giờ hai người này đã châm ngòi ly gián, đáng lẽ phải đuổi ra ngoài từ lâu rồi.”
Vốn dĩ mọi người chơi game chỉ để giải trí, đâu ra nhiều suy nghĩ phức tạp như vậy, còn loại chuyện chọn đồng hành hay chọn rớt level, ai muốn gì thì tùy, vậy mà hai kẻ kia lại kiểu không trắng thì là đen, thuận tiện châm chọc một lượt, nghe rất không thoải mái.
Phi hắc tức bạch*: Dù đen hay trắng, bạn chỉ được chọn một. Đó là một cách nhìn cực đoan về vấn đề.
Hiện tại kẻ đáng ghét đi khỏi rồi, kênh đội càng sinh động hơn.
“Được rồi, kệ tụi nó, bọn tớ còn muốn xem thử các cậu được thưởng cái gì đó?”
Bây giờ chỉ còn lại ba người chưa ấn xác nhận, cho nên tận lúc này còn chưa biết lựa chọn còn lại sẽ được gì nữa.
Đại Sơn bấm OK trước tiên.
“….. Cái, cái đm?”
“Sao thế? Phần thưởng là gì?”
“Tớ thấy hình như là áo giáp phải không? Áo giáp cấp độ nào thế?”
Đại Sơn im lặng một lúc mới lên tiếng: “Là cực phẩm khôi giáp á!”
Vừa rồi bọn họ đạt được cao cấp là cấp cao nhất, vậy mà hiện tại ra cực phẩm?
“Hối hận chết hối hận chết, tớ cảm thấy mình đặc biệt có lỗi với đồng hành của mình.”
“Trong lòng nhỏ máu ớ!”
Trong kênh đội than khóc rần trời, Đại Sơn vừa nói ra cực phẩm khôi giáp, Siêu Nhân cũng nhấn OK.
“Ôi mẹ ơi.”
Mọi người lập tức hiểu được phản ứng của Siêu Nhân.
Đồ tốt, khẳng định là đồ tốt.
Quả nhiên, Siêu Nhân cười to nói: “Đây là cực phẩm trường mâu đó.”
Mấy người bắt đầu hối hận bỗng kêu rên ngất trời, hối hận không kịp.
Thẩm Văn Mân lắc đầu cười, liếc nhìn ngài K, ngài K vẫn là 100% yêu thích, cậu đưa tay ra cho ngài K, rồi nhấn OK.
Ặc…
“Có chuyện gì vậy?” Muỗi bấm OK nhưng không phát ra âm thanh nào, mọi người đều cho rằng cậu có thứ gì tốt, đều tò mò.
Thẩm Văn Mân sửng sốt một lúc mới nói: “Nhìn đỉnh đầu của tôi xem.”
Mọi người nhìn lên đỉnh đầu Muỗi, thấy trên đầu cậu có mấy chữ lớn: Chủ nhân tốt nhất của ngài K.
Những người khác:???
“Cái này là cái gì?”
“Danh hiệu vinh dự!” Thẩm Văn Mân nghiến răng nghiến lợi, trò chơi quái đản này, có phần thưởng quái dị gì vậy?
“Hahahaha hắc…” Đám người trong đội hả hê cười lớn, Thẩm Văn Mân che mặt lại, cậu biết mình là người châu phi, nhưng không ngờ mình lại có thể đen đến thế, người ta rút ra chính là cực phẩm khôi giáp cùng cực phẩm trường mâu, cậu rút ra một cái danh hiệu vinh dự.
Cậu nhìn ngài K, không biết nên khóc hay nên cười?
【 Cậu không thích? 】
Ngài K lên tiếng hỏi cậu, Thẩm Văn Mân biết thiết lập của game này không hề đơn giản, để cậu lấy được thứ như vậy, còn biết hỏi cậu có thích không.
【Thích á. 】 Thẩm Văn Mân không muốn làm nhóc con của mình buồn, hiện tại giống như nhóc con nhà người khác tặng quà cho mẹ nào dây chuyền nào đá quý, mà nhóc con nhà cậu lại tặng giấy khen mẹ hiền.
Tuy là giấy khen không đáng tiền, nhưng cậu vẫn vui đó.
【Cậu không muốn nguyên liệu cao cấp sao? 】 ngài K dường như không tin cậu thích cái này, tiếp tục nói: 【Cậu nên bỏ đi một mạng của tôi, như vậy ít nhất cậu sẽ có một phần thưởng không tệ. 】
Thẩm Văn Mân không biết tại sao ngài K lại nói với cậu những điều này, luôn cảm thấy người thiết kế bị ngáo đá, tự dưng sắp xếp phản ứng như vậy, cậu nói: 【Phần thưởng là gì không quan trọng, quan trọng là… tôi không nỡ làm anh mất mạng. 】
Kể cả khi hắn có ba mạng sống.
Cậu không nỡ.
Tác giả có lời muốn nói: ngài K, một nam nhân bên thì kêu chủ nhân tốt bên thì đem chủ nhân tốt □□ khóc.