Chương 3: Kiểm Tra Năng Lực
Anh có trí nhớ siêu phàm chỉ cần nhìn một lần là nhớ trong đầu và tài kinh doanh thiên bẩm chẳng những thế anh còn là một thiên tài về công nghệ.
Phải biết gia đình anh là một thế gia vọng tộc, tập đoàn gia đình lớn khắp Châu Á, thế nhưng Anh không thừa kế sản nghiệp gia đình mà tự mình mở công ty riêng và đạt thành tựu như ngày nay.
Gia đình anh từ ông nội anh cho đến ba mẹ anh ai cũng muốn anh về kế thừa sự nghiệp của gia đình, nhưng anh từ chối và muốn tự mình lập nghiệp.
Vì anh lớn lên trong gia đình vọng tộc, nên từ nhỏ đã rèn anh là người thừa kế, vì thế mọi thứ đều phải thật chỉnh chu và nề nếp, khiến anh như một bộ bách khoa toàn thư biết nói chuyện.
Cha mẹ anh không có thời gian để dành cho anh, vì công việc của họ quá bận rộn, chỉ có ông nội là thường xuyên trò chuyện và yêu thương bên cạnh anh. Đam Mỹ H Văn
Vì thế anh cảm thấy rất ngột ngạt khi ở trong một ngôi nhà to lớn mà mọi người lúc nào cũng nói về công việc. Vì thế sau khi anh tốt nghiệp tiến sĩ ở nước ngoài về thì anh xin gia đình ra ngoài ở để có thể thuận tiện làm việc, không ảnh hưởng đến gia đình.
Anh rất khiêm tốn, không mấy ai biết được gia thế của anh. Chỉ có những bạn bè thân thiết mới biết được. Tuy nhiên, dù cho gia thế có lớn anh cũng rất khiêm tốn và nghiêm khắc với bản thân.
Chính vì thế mà anh không bị ảnh hưởng thói hư của những thiếu gia nhà tài phiệt khác. Với tướng mạo đẹp còn hơn nghệ sĩ và phong độ ngời ngời xung quanh anh không biết bao nhiêu cô gái chú ý nhưng vì anh cứ như khối băng thạch ngàn năm, cho nên các cô gái đều bị vẻ mặt cấm được lại gần của anh làm cho chạy mất.
Chính vì thế mà hôm nay, khi anh đến công ty tất cả nhân viên dù nam hay nữ đều phải ngước nhìn, chiêm ngưỡng nhan sắc trời ban của anh mà muốn rụng tim. Anh thì thờ ơ đi lướt qua tất cả và đi thẳng lên thang máy lãnh đạo và đi lên tầng cao nhất.
Khi vừa bước ra từ thang máy thì các thư ký của anh cũng xếp hàng chào đón. Anh gập đầu chào mọi người rồi đi vào văn phòng mình, thư ký trưởng Mỹ Na theo anh đi vào báo cáo công việc của anh, trợ lý cũng là cánh tay đắc lực của anh Trần Tuấn Kiệt.
Sau khi nhìn báo cáo hoạt động và tình hình nhân sự của công ty, anh đã nhanh chóng đưa ra quyết định, là tổ chức một cuộc kiểm tra năng lực của nhân viên, để sắp xếp công việc phù hợp với năng lực của từng người, sao cho đúng người đúng việc.
Quyết định vừa mới được đưa ra, phòng nhân sự đã nhanh chóng thông báo trên trang web nội bộ công ty và đề bài test do chính chủ tịch đưa ra. Đồng thời anh cũng sẽ là người trực tiếp đánh giá năng lực của từng nhân viên trong công ty.
Tất cả nhân viên công ty khi nhìn thấy đề bài thì không khỏi than ôi, tuy nhiên họ không nảng lòng, ai cũng cố gắng phát huy năng lực của mình, vì đề bài này mang tính toàn diện nên ai chuyên hay hiểu biết về mảng nào thì làm mảng đó, và cấp trên sẽ căng cứ vào kết quả mà phân bổ nhân sự hợp lý.
Anh cho toàn công ty nghỉ 3 ngày ở nhà làm bài test và nghỉ sẽ được hưởng lương, tất cả nhân viên vui mừng và khẳng định niềm tin sẽ cố gắng để có thể được tiếp tục làm việc với công ty và sếp mới này.
Cho nhân viên nghỉ còn anh và đội ngũ của anh thì tiến hành cài đặt lại toàn bộ phần mềm công ty, phần mềm này do chính anh sáng lập ra và là phần mềm độc quyền của riêng tập đoàn dưới quyền quản lý của anh.
Đồng thời, anh cũng cho thay thế một số trang thiết bị đã lỗi thời bằng những trang thiết bị mới tốt hơn để phục vụ tốt cho công việc.
Trang bị phòng nghỉ dành cho nhân viên, nhà ăn, nhà vệ sinh và tất cả mọi thứ trong công ty những thứ lỗi thời thì anh đều cho tiến hành thay thế nhanh nhất để sau ba ngày thì nhân viên của anh có thể sử dụng vào công việc.
Có thể nói anh là một người sếp biết cách bót lột nhân viên nhưng là sự bót lột ngọt ngào, anh biết quan tâm đời sống của nhân viên, vì anh nghĩ rằng nhân viên có đủ sức khỏe, tinh thần thoải mái thì mới có thể làm việc hiệu quả và có thể công hiến hết mình vì công ty. Đúng là phiên bản giang thương, siêu tư bản.
Trong thời gian 3 ngày này, các nhân viên ở nhà cũng cố gắng hết mình, bằng chính năng lực bản thân họ lực chọn câu trả lời phù hợp đúng với đam mê và năng lực của mình. Thật giống với thi đại học lần 2 vậy. Lần này quyết định con đường sự nghiệp của họ tại công ty chính vì thế họ không muốn đánh mất cơ hội lần này.
Riêng cô thì đã gần hết ngày thứ 2 rồi mà cô chưa nghĩ ra kế hoạch phù hợp, cô cảm thấy mình thật vô dụng mà, cái gì cô cũng biết không đến nơi đến chốn nên giờ gặp phải khó khăn thế này, có khi nào cô bị sếp đuổi việc vì không vượt qua bài kiểm tra này không nhỉ.
Ôi cô đau tim mất thôi, sao ông sếp này đáng ghét quá vậy chứ, đúng là giang thương mà. Cô vừa làm mà vừa mắng trong lòng tên sếp kia hàng trăm lần, và ở bên kia vị tổng tài của chúng ta không biết vì sao cứ nhảy mũi liên hồi, chẳng lẽ chuẩn bị bệnh sao, nhưng anh cảm thấy trong người rất khỏe mà.
Tối đó trước khi đi ngủ, cháu của cô nói: “Cô ba ơi, chỉ con làm bài văn miêu tả chuyến du lịch dã ngoại của gia đình đi ạ!” Thế là cô chỉ cháu mình làm bài văn, chợt một ý nghĩ thoáng qua trong đầu cô, cô nhanh chóng chỉ xong cho cháu thì cũng lên phòng mở máy tính ra và bắt đầu làm kế hoạch cho bài kiểm tra năng lực kia.
Cô làm mãi làm mãi không biết đến lúc nào thì kế hoạch cũng hoàn thành, cô cảm thấy cảm hứng tuôn trào nên làm kế hoạch cũng rất ưng ý, nhưng chỉ sợ kế hoạch của mình đơn giản quá không biết có qua được không nữa.
Mãi khi nhìn đồng hồ mới biết đã là trưa ngày thứ 3, cô hoàn thành kế hoạch và nộp vào hệ thống công ty thì cũng đã hết ngày thứ 3.
Sáng hôm sau, cô chuẩn bị đi làm mà tinh thần cứ thất thỏm sợ không biết bài kiểm tra của mình có được thông qua không, khi cô đến công ty nhìn mọi thứ như mới, văn phòng sáng bóng, tất cả mọi thứ đều rất tươi sáng và sạch sẽ, thật đúng chuẩn văn phòng thuộc tập đoàn lớn có khác. Tất cả mọi người đều rất hào hứng với những vật dụng mới mẻ và đẹp đẽ chuyên nghiệp này.
(Còn tiếp).