Chương 342 "Đủ rồi, tôi không phải đến xem các người diễn trò."
- Trang Chủ
- Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong (full)
- Chương 342 "Đủ rồi, tôi không phải đến xem các người diễn trò."
Tiêu Vũ Long liếc hắn hai mắt, không nói gì.
Lôi Đống Lương đi đến trước mặt Lý Đạo Sơn, lạnh nhạt nhìn lướt qua: “Lý Đạo Sơn, theo tôi được biết, năm ngoái Lý gia các người đã từng lén buôn lậu vũ khí cho một công ty của nước Bà La đúng không?”
Xoát!
Sắc mặt Lý Đạo Sơn đột nhiên thay đổi.
Dưới trướng Lý gia có một công ty, vụng trộm làm qua một số vụ buôn lậu vũ khí, chẳng qua số lần không nhiều, chỉ có ba lần.
Nhưng ai cũng biết, nước Bà La giáp ranh với biên giới phía Tây Đại Hạ, là uy hiếp lớn nhất của biên cảnh tây bộ!
Lôi Đống Lương lại nhắc đến chuyện này trước mặt Tiêu Vũ Long là muốn ông ta chết! Muốn mạng của cả Lý gia!
Quả nhiên, lời nói Lôi Đống Lương làm sắc mặt Tiêu Vũ Long phát lạnh!
“Ông… Ông ngậm máu phun người!” Ngực Lý Đạo Sơn chập trùng, sắc mặt càng lúc càng trắng.
Lôi Đống Lương hừ lạnh một tiếng, sau đó cung kính chào Tiêu Vũ Long: “Chỉ huy sứ đại nhân, ngài yên tâm, Lôi gia nhất định sẽ cùng Cốc gia Trịnh Gia đối phó Lý gia. Từ hôm nay trở đi, Lý gia chính là kẻ địch của ba nhà chúng tôi!”
Lôi Đống Lương thừa cơ bỏ đá xuống giếng, đối với Lý Đạo Sơn thì tương đương với một nắm đấm trầm trọng!
“Phốc!” Lý Đạo Sơn bị tức đến toàn thân run rẩy, miệng phun máu tươi…
Ông ta ác độc nhìn qua mấy người Lôi Đống Lương: “Nếu như Lý gia xong thì mấy nhà các người cũng đừng mơ sống tốt! Chẳng lẽ mông của các người đều sạch sẽ? Chẳng lẽ các người quên rất nhiều chuyện trước đó đều là tứ đại gia tộc cùng làm!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nghe đến đó, mấy người Lôi Đống Lương như bị bóp lấy tử huyệt, sắc mặt vô cùng âm u.
Tiêu Vũ Long không kiên nhẫn khoát tay áo, cậu ta không có hứng thú với tình cảnh chó cắn chó này.
“Đủ rồi, tôi không phải đến xem các người diễn trò.”
“Đại nhân, ngài có dặn dò gì, Lôi gia tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó!” Lôi Đống Lương nhìn về phía Tiêu Vũ Long mà nịnh nọt nói.
Cốc Nhận và Trịnh An Thái cũng bước nhanh tới: “Chỉ huy sứ đại nhân có yêu cầu gì cứ việc nói, chúng tôi nhất định cố hết sức thỏa mãn ngài.”
Tiêu Vũ Long nhìn về phía bọn họ, thản nhiên nói: “Ba nhà các người vụng trộm làm bao nhiêu chuyện xấu thì hôm nay tôi không muốn hỏi, cũng không muốn biết. Nhưng tôi cảnh cáo các người, làm việc phải giữ vững ranh giới cuối cùng. Nếu không sớm muộn gì cũng đến lúc thanh toán cho các người.”
Ba người Cốc Nhận vội gật đầu, sâu trong đáy mắt hơi lộ ra một tia may mắn.
Tiêu Vũ Long nhìn về phía Lý Đạo Sơn, đi đến trước mặt ông ta rồi thản nhiên nói: “Đại ca nhờ tôi nhắn lại ông, anh ấy đã cho ông thời gian ba ngày, là ông tự
tìm đường chết, cứ khăng khăng muốn đối nghịch với tôi.”