Chương 1085 Là tao hẹn ông chủ Lưu tới đây."
Nhìn thấy dáng vẻ kích động của Lưu Xán, Thiết Tượng trầm mặt, liếc mắt hỏi ý Tần Thiên.
Người trung hậu lương thiện suốt nửa đời này, từ khi gia nhập vào tiểu đội Thiên Phạt, cả ngày chiến đấu với đủ loại mãnh thú. Giờ đây, trong lúc vô tình đã để lộ bản tính sói hoang của mình.
Chỉ cần Tần Thiên gật đầu đồng ý thì Thiết Tượng có thể tát một phát chết Lưu Xán.
Bàn tay của anh ta đã sớm không phải làm bằng máu thịt bình thường nữa mà đã trở thành hai cái đĩa sắt rồi.
Tần Thiên không nhịn được cười nói: “Ông chủ Lưu, nếu ông đã không chết thì tại sao lại muốn bán công ty cho nhà họ Mã?”
“Lẽ nào không phải là bọn họ uy hiếp ông sao?”
Đôi mắt Lưu Xán đỏ lên, ông ấy nắm chặt bàn tay, cắn răng nói: “Tên chó má vô ơn Mã Kim Long kia dùng con gái để uy hiếp tôi!”
“Nếu không phải vì con gái tôi thì dù có liều cái mạng này tôi cũng muốn đấu với bọn chúng đến cùng!”
Hóa ra là vậy.
Tần Thiên đứng lên, vỗ vai Lưu Xán nói: “Ông chủ Lưu, đừng kích động.”
“Tôi đã nói rồi, tôi tới để giúp ông. Tôi không chỉ sẽ giúp ông lấy lại ông ty, mà còn đảm bảo an toàn cho con gái của ông.”
“Bây giờ, ông có đồng ý đi cùng tôi đến gặp Mã Kim Long không?”
Lưu Xán đơ ra một lúc rồi nhìn Tần Thiên hỏi: “Cậu nói thật à?”
Tần Thiên cười nói: “Tôi nói, cho tôi một cơ hội, cũng là cho chính ông một cơ hội.”
“Nếu tôi làm vậy thì sẽ thế nào?”
Lưu Xán do dự, ông ấy không nhìn thấu ánh mắt của Tần Thiên, thế nhưng lại cảm giác được một cỗ sức mạnh sâu như biển rộng.
Dường như không có gì mà thanh niên trước mặt này không làm được.
Cuối cùng ông ấy cắn răng nói: “Được!”
“Tôi đi với cậu!”
Thời gian hẹn do Mã Kim Long định, là tám giờ tối. Hiện tại còn hai mươi phút nữa.
Tần Thiên và Lưu Xán cùng lên xe, đi tới trước cửa biệt thự sang trọng của Mã Kim Long lúc 19:59.
Ở thành phố Cẩm Hồ, tổng bộ của nhà họ Mã nằm ở trang viên Thái Hồ, đây là một mảnh đất rộng hơn hai trăm mẫu.
Lúc đầu nó được nhà họ Mã mua lại bằng số tiền lớn rồi xây mấy chục tòa biệt thự.
Đương nhiên những gia chủ lớn của các thế hệ trước đều sống ở trong tòa nhà trung tâm và lớn nhất. Một số biệt thự nhỏ xung quanh được chia cho các thành viên khác trong gia tộc tùy theo mức độ thân thiết gần xa và sự cống hiến cho gia tộc của bọn họ.
Vị nhị thiếu gia Mã Kim Long này có địa vị cao, cậu ta được độc hưởng một căn biệt thự rộng hơn ba mẫu ở trong trang viên Thái Hồ.
Có điều cậu ta ghét sự bất tiện khi ở chung với mọi người nên đã bỏ ra hàng chục triệu mua căn biệt thự này để sống một mình.
Tên của biệt thự là: Hành Vân.
Ngụ ý là mong cho con rồng vàng (Kim Long) là cậu ta đây có thể hô mưa gọi gió, rời núi lấp biển.
“Lưu Xán, sao ông cũng tới đây?”
Mã Kim Long ngây ra một lúc rồi cười lạnh nói: “Chẳng lẽ là tới đây để đòi tiền sao?”
“Ông yên tâm, trong làm ăn nhà họ Mã chúng tôi coi trọng nhất là chữ tín. Chờ thứ hai ngân hàng làm việc thì sẽ lập tức chuyển chút tiền nợ còn lại cho ông.”
“Ông chủ Lưu, ông nên cảm thấy may mắn vì đã gặp được tôi. Tôi đã dùng số tiền lớn như vậy thu mua công ty của ông, giúp ông sớm có được cuộc sống tự do về tài chính.”
Lưu Xán nặng nề hừ một tiếng, mặt mũi tái xanh, cắn răng không nói.
Rõ ràng Mã Kim Long dùng thủ đoạn bỉ ổi cướp lấy công ty của ông ấy, bây giờ lại đứng đây giả bộ làm người tốt. Thực sự là quá mức vô liêm sỉ!
Tần Thiên cười nói: “Là tao hẹn ông chủ Lưu tới đây.”
“Đúng lúc cả hai bọn tao đều có chút việc muốn nói chuyện với cậu Mã đây một chút.”
Lúc này ánh mắt của Mã Kim Long mới nhìn về phía Tần Thiên.