Chương 1084 Có gan thì cho người của cậu đánh chết tôi đi!
- Trang Chủ
- Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (full)
- Chương 1084 Có gan thì cho người của cậu đánh chết tôi đi!
Mai Hồng Tuyết nở nụ cười: “Anh Thiên, nếu anh mà không kéo mấy con thú này ra ngoài thì e rằng bọn nó vỡ tổ luôn mất.”
Tần Thiên cười nói: “Mai Hồng Tuyết, cô và Ngưng Sương ở trong phòng với vợ tôi đi.”
“Ở đây không phải địa bàn của chúng ta, cho nên phải cẩn thận một chút. Mọi người hiểu chưa?”
Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết lập tức nói: “Thủ lĩnh yên tâm.”
“Trước khi anh quay về, chúng tôi sẽ không rời phòng dù chỉ một bước.”
Tần Thiên nhẹ nhàng gật đầu, hắn vẫn hơi không yên tâm nên để lại cả Mã Hồng Đào và Lang Trung, đảm nhận canh giữ bên ngoài phòng.
Đồng thời còn dặn dò bọn họ, nếu có ai dám cả gan động vào Tô Tô thì cứ việc giết không cần tha.
Còn lại Thiết Tí, Đồng Xuyên, Thôi Minh, A Tân và Thiết Tượng. Tần Thiên bảo Thiết Tượng lái xe cho mình, còn bốn người còn lại thì bí mật hành động.
Sau khi nghe Tần Thiên nói thì đám người Thiết Tí hưng phấn rời đi.
Thiết Tượng lái xe, chẳng bao lâu sau đã tới một quán rượu nhỏ tên là Chốn Cũ ở trên đường Xuân Hi.
Trời vừa sẩm tối, trong quán rượu không có ai. Tần Thiên đi vào trong, vừa liếc mắt cái đã thấy một người đàn ông trung niên ngồi ở trong góc đang mượn rượu giải sầu.
Hắn đi thẳng qua đó, hỏi: “Lưu Xán?”
Người đàn ông trung niên ngẩn ra một cái, rồi vội vàng nói: “Cậu là Tần Thiên sao? Mời ngồi.”
“Uống gì? Tôi mời.”
Tần Thiên cười nói: “Không cần đâu. Một lát nữa tôi uống rượu ở chỗ tốt hơn rồi.”
“Chỗ tốt hơn?” Lưu Xán có hơi khó hiểu.
Tần Thiên gật đầu: “Đúng vậy. Biệt thự của cậu chủ nhà họ Mã, Mã Kim Long. Ông nói xem chẳng phải tốt hơn nơi này nhiều hay sao?”
Nghe thấy ba chữ “Mã Kim Long”, sắc mặt Lưu Xán u ám đi. Chỉ trong nháy mắt, ông ấy đã có chút thù địch với Tần Thiên.
Ông ấy cười khẩy: “Vậy sao? Xem ra mối quan hệ của Tần tiên sinh với Mã Kim Long tốt lắm.”
“Có thể tới biệt thự của Mã Kim Long để uống rượu, đương nhiên là tốt hơn ở đây rồi.”
“Nếu đã vậy cậu còn tới gặp tôi làm gì.”
Ông ấy cảm thấy Tần Thiên và Mã Kim Long là cùng một giuộc. Cho dù không phải một giuộc thì Tần Thiên đề nghị hợp tác với Mã Kim Long, chắc chắn cũng sẽ đi nịnh bợ Mã Kim Long.
Cái loại người cấu kết làm chuyện xấu thế này khiến Lưu Xán cảm thấy như mình bị bôi nhọ.
Đáng lẽ ra ông ấy không nên đồng ý gặp Tần Thiên.
“Nếu vậy, tôi không làm phiền nữa.”
“Chúc các người hợp tác với nhà họ Mã vui vẻ!”
Ông ấy lạnh lùng khịt mũi, đứng dậy định rời đi.
Thiết Tượng với gương mặt có vẻ đôn hậu, mạnh mẽ như một ngọn núi nhỏ lại chặn trước mặt Lưu Xán.
Lưu Xán ngẩn ra, lạnh lùng nói: “Có ý gì đây?”
Thiết Tượng thật thà nói: “Ông chủ của chúng tôi vẫn chưa nói cho ông đi.”
“Mời ông ngồi xuống.”
“Cậu…”
Đôi mắt Lưu Xán lập tức đỏ bừng lên, ông ấy nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, tức giận nói: “Cậu đang muốn cưỡng ép tôi đó sao?”
“Tần, tôi nói cho cậu biết, Lưu Xán tôi là loại người không sợ chết!”
“Có gan thì cho người của cậu đánh chết tôi đi!”
“Đến đi!”
“Ra tay đi!”