Chương 455 “Cô nói tôi nghe xem nào”.
- Trang Chủ
- Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm - Trương Trần (full)
- Chương 455 “Cô nói tôi nghe xem nào”.
“Tản ra hết đi!”, lúc này, một giọng nói vang lên, vị giám đốc vừa rồi nói chuyện với Phương Thủy Y đi đến nhìn người phụ nữ nói: “Cô từ thủ đô đến phải không?”
“Vậy thì sao?”
“Cô họ Trương phải không?”
“Vậy thì đã sao?”, người phụ nữ lạnh lùng hỏi.
“Người kia nói, nếu có người đến từ thủ đô thì cứ lên thẳng trên kia, nhất là người họ Trương!”, giám đốc hơi nghiêng người, sau đó chỉ vào thang máy trong cùng nói: “Thang máy đó lên thẳng tầng cao nhất, mật khẩu đã được mở khóa, mời…”
Người phụ nữ hừ một tiếng, cô ta là Trương Tinh, sau khi nhận được thông báo, cô ta lập tức chạy đến thành phố Thiên Bắc tìm tập đoàn Mạt Lâm.
Bây giờ cách duy nhất để cứu vãn tình thế là ép Trương thần y thừa nhận anh chính là người nhà họ Trương, còn nhà họ Trương đăng thông báo nói những loại thuốc trước đó là chuyện ngoài ý muốn, nhưng mọi thứ mà Trương Trần làm hôm nay đều tính vào nhà họ Trương, dùng cách này để bù lại những tổn thất trước đó.
Đến lúc đó, với danh tiếng của nhà họ Trương và việc kịp thời xử lý những người bị ảnh hưởng do thuốc, nhà họ Trương mới có thể cứu vãn được tình hình.
Thế nên, với tư cách là một trong những thiếu chủ nhà họ Trương, cô ta đích thân đến đây.
Cô ta đã tò mò về thần y Trương từ lâu, có điều trước đó cô ta vẫn giữ thái độ khinh thường, nhưng chuyện này vừa xảy ra, cô ta mới cẩn thận suy nghĩ.
Người có thể giăng bẫy nhà họ Trương đến mức này đáng để cô ta đích thân chạy đến đây một chuyến.
Dựa theo lời của giám đốc, cô ta đi thẳng đến thang máy rồi bấm lên tầng cao nhất.
Tầng cao nhất không nhỏ, phòng cũng giống nhau nhưng chỉ có một căn phòng sáng đèn, không cần nói cũng biết nên đến căn phòng nào.
Khóe miệng khẽ cong lên, Trương Tinh đẩy cửa ra. Lúc nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế tổng giám đốc, cô ta sửng sốt.
Người này thế mà lại cho cô ta cảm giác rất quen thuộc, góc cạnh anh tuấn đó giống hệt bố mình.
“Anh chính là Trương thần y à?”, Trương Tinh hiếu kỳ hỏi, chính là người đàn ông trẻ tuổi này sao? Xem ra cũng xấp xỉ tuổi cô ta.
Rốt cuộc anh ta lấy đâu ra tự tin mà dám hại nhà họ Trương, là vì không biết gì nên mới không thấy sợ sao?
“Tôi đang nghĩ, xảy ra chuyện lớn như vậy, người đến đây chắc hẳn là Trương Lăng”, Trương Trần lướt nhìn Trương Tinh, thản nhiên nói: “Có chuyện cứ nói thẳng đi, không có chuyện gì nữa thì tôi còn phải đi ngủ”.
Thái độ xem thường này của Trương Trần khiến Trương Tinh rất tức giận. Cô ta là con cưng của nhà họ Trương, là một cô gái xinh đẹp, thế mà lại bị đối xử như vậy.
Cô ta hừ một tiếng giễu cợt: “Chỉ dựa vào anh mà cũng xứng để nhà họ Trương ra tay à? Anh đã biết nhà họ Trương Trương là ai thì chắc anh cũng nên biết tôi rồi, bây giờ anh chỉ có một con đường mà thôi”.
“Ồ?”, Trương Trần tò mò nhìn Trương Tinh nói: “Cô nói tôi nghe xem nào”.
“Thừa nhận anh là người nhà họ Trương, sau đó đẩy hết mọi công lao của ngày hôm nay sang cho nhà họ Trương, như vậy mới có thể có một con đường sống”, Trương Tinh lạnh lùng nói.
“Nếu không thì sao?”
“Nếu không, anh chỉ có chết. Anh luôn phải tự trả giá cho chuyện của mình”, Trương Tinh bày ra bộ mặt sát khí, lãnh đạm nhìn Trương Trần.