Chương 906: Long Lãnh Huyết
Một nhóm người đang di chuyển giữa rừng sâu, cảnh vật xung quanh toàn là màu xanh của cây cối, không hề có một tiếng động từ động vật, cũng phải thôi, bởi vì nhóm người này đang được dẫn đầu bởi Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, Trần Thanh Vũ và Điện Chủ của Bảo Vật Thánh Điện kiêm luôn công việc của người đứng đầu bộ ngoại giao, Lilith, Điện Chủ Mặc Hàn, cùng với sự có mặt của Quân Đoàn Trưởng Lưu Úc, Lạc Hàn Thảo, Khương Thiên Hải, Cổ Thanh Thu, cùng với Tiêu Mị dẫn theo Thiên Hoàng Quy đang nằm ngủ thoải mái trên vai cô, Lâm Phong, Hắc Tinh, Ngạc Thiên Quang, phía sau nữa là một số người khác với trang bị đầy đủ.
“Thật ấn tượng, mỗi một người trong bộ ngoại giao đều có tiến bộ rất rõ rệt!”
“Lilith, khả năng huấn luyện của cô rất tốt đấy, cô có nghĩ đến việc làm cố vấn cho những bộ phận khác không?” Thanh Vũ lên tiếng hỏi sau khi đánh giá một số bóng người đang ẩn nấp trong bóng tối xung quanh rừng cây, chính bọn họ đã khiến đám hung thú không dám kêu lên một tiếng, sát khí khủng khiếp vô hình vô chất nhưng lại đang lan tỏa đến từng rễ cây, rêu xanh trong tảng đá.
Bộ ngoại giao có hai bộ phận chính, một là bên xử lý công văn hành chính, hai là bộ phận trong bóng tối đảm nhận công việc xử lý các mối nguy hại đối với Giáo Đình, vùng đất tín ngưỡng và người dân sinh sống ở đó, Lilith hay gọi vui điều đó là “Đối ngoại kiểu Zero”, một mối nguy hại biến mất thì đồng nghĩa với việc nó không phải là mối nguy nữa, rất đơn giản, dễ hiểu và hiệu quả.
Quang Minh Giáo Đình không phải là một tổ chức từ thiện! Nó hoạt động dựa trên lợi ích và giữ vững phương châm hoạt động bảo vệ quyền lợi của kẻ yếu, người vô tội, còn đối với kẻ địch thì… hàng trăm ngàn xác chết đã biến thành chất dinh dưỡng trong lòng đất đã chứng minh kết cục của kẻ dám cả gan khiêu chiến quyền uy của Giáo Đình.
Lilith mỉm cười lắc đầu: “Giáo Hoàng, anh biết đấy, tố chất của họ vốn đã hơn hẳn những người bình thường, ý chí của họ mạnh mẽ đến mức có thể chịu đựng mười hình phạt tàn khốc nhất của Hành Tinh Gaia không hề kêu rên một tiếng. Điều này kết hợp với sức mạnh ý thức của tôi khiến ý thức tinh thần của họ mạnh mẽ hơn rất nhiều, vì thế việc đặt chân đến cấp độ sức mạnh lớn hơn đối với họ là một việc quá đỗi dễ dàng.”
“Những người bình thường trong bộ phận khác không thể nào có một tố chất như thế nếu không trải qua những cuộc huấn luyện kéo dài hàng chục năm trời.”
Thật vậy, hầu hết thành viên của bộ ngoại giao đều là các sát thủ được bồi dưỡng từ nhỏ, nhất là các sát thủ tốt nghiệp của tổ chức Zero, bên cạnh đó còn có các sát thủ thuộc thế lực trên Thiên Quy Đảo bị Giáo Đình hủy diệt.
Sau khi gia nhập Giáo Đình, vượt qua các bài kiểm tra chết chóc, nếm trải nỗi đau tận cùng trong những lần huấn luyện địa ngục, những người đấy đã tiến bộ đến một mức độ không tưởng trong thời gian ngắn, hầu hết thành viên đều đạt đến trình độ Ngũ Dương tiếp cận Lục Dương, lực chiến cực mạnh nhờ vào các kỹ năng, pháp thuật của Giáo Đình, khẳng định rằng sức chiến đấu của họ không thua kém tu sĩ Pháp Tướng Thiên Tôn.
Ý chí mạnh mẽ giúp con người trở nên mạnh mẽ, giống như điều kiện để đạt đến Ngũ Dương là nâng cao ý chí, giống như tu sĩ tìm hiểu ra ý cảnh, dung hợp ý chí vào sức mạnh tạo ra sức mạnh chứa đựng ý chí, khi tấn công khiến kẻ địch rất khó để trị thương, cần phải loại bỏ ý chí của kẻ địch khỏi vết thương trước trong thời gian rất dài hoặc cần tu sĩ khác hỗ trợ hoặc có bảo vật, linh dược, đan dược để chữa trị nhanh chóng.
Dù là bộ phận thành lập sau nhưng các thành viên đều có trình độ ngang ngửa những thành viên quan trọng của các bộ phận khác, vì thế mọi người mới cảm thấy bất ngờ.
Thanh Vũ cười lắc đầu: “Đúng là ý chí của người thường không thể nào bằng họ được, những bất hạnh đó lại giúp họ trở thành kẻ thích hợp nhất để sinh tồn trong một thế giới mạnh được yếu thua.”
Sát thủ không khác nào vũ khí của những kẻ thống trị. Kể từ khi trở thành sát thủ thì họ đã không còn quyền quyết định cuộc sống của bản thân, giống như Giáo Đình, sử dụng những sát thủ đó như thanh kiếm loại bỏ kẻ địch trong bóng tối.
Trong công cuộc chinh phạt Tử Vi Châu của Giáo Đình để mở rộng vùng đất tín ngưỡng, bộ phận ngoại giao đã giơ lên đồ đao rất nhiều lần đối với những kẻ ngoan cố, giết vài người đáng chết có thể giảm bớt một trận chiến tranh đẫm máu, cứu rất nhiều người đáng được sống khác.
Lưu Úc, Khương Thiên Hải, Cổ Thanh Thu, Tiêu Mị, Lâm Phong và những người còn lại lắng nghe cuộc trò chuyện giữa Thanh Vũ và Lilith, bọn họ cũng cảm thấy bất ngờ vì trình độ của thành viên bộ ngoại giao rất cao, giờ thì họ không còn hoài nghi gì nữa sau khi nghe câu trả lời từ Lilith, ý chí không phải là thứ dễ dàng đạt được, cần có sự tích lũy trui rèn của thời gian, hầu hết thành viên trong bộ phận của họ là người mới.
Sau một khoảng thời gian di chuyển, xuyên qua khu rừng, đứng trên vách núi cao đến năm trăm mét, nhóm Thanh Vũ nhìn thẳng xuống phía dưới, đó là một vùng đầm lầy kéo dài sâu thẳng vào giữa sương mù, không thể nhìn thấy điểm cuối.
“Vậy đây là nơi đặt tổng bộ của Hắc Sát Thiên Mạc, Tử Vong Chiểu Trạch?”
Thanh Vũ nói khẽ với ánh mắt ngưng tụ, hắn có thể nhìn xuyên qua sương mù, nhìn thấy rất nhiều loài động vật, côn trùng đang sinh sinh sống bên trong ao đầm, mỗi một cá thể trong chúng đều chứa kịch độc chết người.
Mục đích của chuyến đi lần này, tổng bộ Hắc Sát Thiên Mạc, Tử Vong Chiểu Trạch!
“Tham kiến Giáo Hoàng đại nhân!” Một người xuất hiện trước Thanh Vũ rồi khom người nói, người này mặc trang phục màu đen theo kiểu cách chung của sát thủ, có tác dụng ẩn thân, che dấu sự hiện diện của bản thân khỏi người khác.
“Thưa ngài, tôi đến đây để dẫn ngài đến vị trí tổng bộ Hắc Sát Thiên Mạc.”
“Chúng tôi đã xử lý tất cả nhân tố nguy hiểm và khống chế hoàn toàn tổng bộ, giờ đây Điện Chủ của Hắc Sát Thiên Mạc đang tổ chức cuộc họp hằng năm bên trong bí cảnh.”
Thanh Vũ gật đầu nói: “Dẫn đường đi!”
“Được phục vụ ngài là niềm vinh hạnh của tôi!” Người này cúi đầu thật sâu rồi quay người bay xuống dẫn đường.
Tử Vong Chiểu Trạch, nằm ở trung tâm Thiên Quy Đảo, một vùng được liệt kê vào những khu vực nguy hiểm nhất Thiên Quy Đảo, dù cho tu sĩ Nguyên Anh Chân Quân, Hóa Thần Đại Tôn, thậm chí là Pháp Tướng Thiên Tôn nếu như xông vào một cách mạnh bạo thì cũng có nguy cơ tử vong cao.
Đặc biệt không thể bay qua Tử Vong Chiểu Trạch, nếu không sẽ bị hàng nghìn, hàng chục nghìn hung thú tấn công từ phía dưới, lại còn gặp phải hàng tá bầy côn trùng số lượng vô cùng vô tận sở hữu kịch độc khủng khiếp.
Hắc Sát Thiên Mạc đã chiếm lấy khu vực trung tâm Tử Vong Chiểu Trạch từ rất lâu, tạo ra một tuyến đường đi thẳng an toàn, người bên ngoài không thể nào biết được con đường chính xác là ở đâu ngoại trừ thành viên của tổ chức. Chính vì thế, dù biết vị trí tổng bộ của Hắc Sát Thiên Mạc thì cũng chẳng thể nào tìm đến, người ta thường liên lạc thuê mướn sát thủ thông qua nhân viên bên ngoài của tổ chức.
Người dẫn đường di chuyển rất cẩn thận, con đường phía trước không hề có nguy hiểm nào, cứ như nhóm Thanh Vũ đang di dạo giữa một công việc mát mẻ, tham quan khung cảnh thiên nhiên hiếm khi nhìn thấy.
Tâm trạng của người dẫn đường rất kinh hãi, mồ hôi thấm ướt lưng, mỗi một người ở sau lưng vô tình tản mát ra một chút uy áp đủ để hắn từ bỏ chống cự, hắn rõ ràng là một thành viên tinh anh của Hắc Sát Thiên Mạc, đặt chân đến cảnh giới Hóa Thần Đại Tôn, một sát thủ hợp cách trải qua nhiều trận chiến sinh tử, tâm lý vững vàng, không phải kẻ yếu.
Nhất là khi hắn nhận ra cảnh vật bốn phía hoàn toàn tĩnh mịch, quá khác biệt so với khi hắn vừa đi qua đây, phải biết rằng dù là con đường an toàn nhưng thực chất cũng gặp phải một số nguy hiểm nhất định, chứ không an toàn tuyệt đối như thế này.
Người dẫn đường hoàn toàn không hề nghĩ đến việc Lilith đã bóp méo nhận thức của đám hung thú, côn trùng khiến chúng vô tình đi xa ra khỏi con đường, dù không đi trên con đường này thì việc đi xuyên qua Tử Vong Chiểu Trạch chỉ là chuyện nhỏ không đáng kể.
“Đây là hồi kết của Hắc Sát Thiên Mạc!” Người dẫn đường nghĩ thầm trong lòng, có lẽ sau này, hắn sẽ không còn nhìn thấy Hắc Sát Thiên Mạc trên Thiên Quy Đảo nữa.
Cuối cùng, điểm đến đã ngay trước mắt, không còn cây cối kỳ dị, không còn đầm lầy không đáy, đằng trước là một quần thể kiến trúc khổng lồ, trông chúng cứ như một đám rắn khổng lồ đang đưa đôi mắt lạnh băng nguy hiểm nhìn về phía trước, có đến hàng trăm cái đầu rắn, mỗi đầu rắn to khoảng trên dưới trăm mét, được xây dựng bằng một loại đá màu xanh lục xen lẫn màu đen tuyền.
Đặc biệt nhất là ở phần cao nhất của kiến trúc có một cái đầu rắn nhưng lại có nhiều đặc điểm giống như rồng phương đông, nó to đến hơn ba trăm mét, nó nghiễm nhiên trở thành một biểu tượng dễ nhận biết nhất, nó chính là một đầu Giao Long.
Tổng bộ của Hắc Sát Thiên Mạc tại Thiên Quy Đảo, Độc Long Cung!
Điện Chủ thuộc chủng tộc Độc Giao, Long Lãnh Huyết!
Một Độc Giao lại đặt tên cho cung điện của mình là Độc Long Cung, thay đổi tên họ cũ lấy họ mới là Long cho thấy tầm nhìn và tham vọng của Long Lãnh Huyết xa đến cỡ nào.
“Thưa ngài, cửa vào bí cảnh nằm ở phần đầu Độc Giao trên cùng, chúng tôi sẽ ở lại đây để phụ trách cảnh giới.” Người dẫn đường xoay người nói với giọng điệu cung kính, nói ra từ chữ một với thái độ cẩn thận, không muốn bản thân nói sai dù chỉ là một chữ đủ để thấy tâm trạng của người dẫn đường đang sốt sắng như thế nào.
Phía trước Độc Long Cung là một quảng trường đá xanh rất lớn, Thanh Vũ đưa mắt nhìn quanh một vòng, không có người nào ở đây, sự yên lặng đến kỳ diệu so với tổng bộ của một thế lực lớn, hay nói chính xác hơn là tất cả sát thủ đều đang ẩn nấp thu mình vào một góc tối, có vài chục chỗ vỡ nát trên quảng trường, thêm rất nhiều vết máu vẫn còn mới cho thấy nơi này vừa xảy ra một trận chiến nhưng nó kết thúc chóng vánh.
“Ở đây có đến ba ngàn một trăm chín mươi hai người.” Lilith thản nhiên nói.
“Bên cạnh đó, còn có bốn trăm sáu mươi bảy người vừa bị giết chết trong chớp mắt, không kịp phản kháng.”
Lilith đã giải đọc tinh thần ý thức vẫn còn chưa tiêu tán của những sinh mạng vừa bị kết thúc tại đây và nhìn thấy cảnh tượng vừa diễn ra không lâu.
“Bọn họ đang làm rất tốt nhiệm vụ.” Lilith cười khẽ đánh giá.
Thanh Vũ nhìn về phía cái đầu Giao Long ở phía trên, Thanh Vũ cười hỏi: “Lilith, cô là người thực hiện kế hoạch thẩm thấu này, cô đang tự khen bản thân sao?”
Kế hoạch thẩm thấu vào tổng bộ Hắc Sát Thiên Mạc đã được thực hiện từ mấy tháng trước, kể từ khi Thanh Vũ cho Phạm Gia Khanh sử dụng quả tín ngưỡng.
Phạm Gia Khanh là sát thủ cảnh giới Nguyên Anh Chân Quân bị bắt giữ tại Bảo Trụ Vương Triều trong khi thực hiện nhiệm vụ bắt giữ Đỗ Kiến Huy, sau này được thả ra, nhưng thực chất Phạm Gia Khanh đã trở thành một gián điệp của Giáo Đình xâm nhập vào nội bộ của Hắc Sát Thiên Mạc.
“Việc tự mình xử lý một tổ chức lớn tại thế giới tu sĩ này là một thành tựu không người nào trên Hành Tinh Gaia có thể hoàn thành. Mặc dù nơi đây chỉ là một phân điện nhỏ bé không đáng kể của Hắc Sát Thiên Mạc.” Lilith cười khẽ trả lời.
Mặc Hàn híp mắt nhìn Độc Long Cung, ông cảm nhận đôi chút rồi bỗng nhiên nói: “Đây là một trận pháp tổ hợp bởi ba trăm trận pháp cấp năm cùng ba mươi sáu trận pháp cấp sáu và một trận pháp cấp bảy, nếu tấn công chính diện thì chúng ta phải mất một ít thời gian đấy, khoảng chừng ba giây. Điện Chủ Lilith, cô làm rất tốt!”
Nắm giữ Trận Pháp Thánh Nhãn giúp Mặc Hàn nhìn thấu mọi loại trận pháp, tìm hiểu cách thức tấn công, cách thức vận hành cũng như dễ dàng tìm thấy điểm yếu của nó, trong cảm giác của Mặc Hàn, đống trận pháp tổ hợp này cứ như hàng chục ngàn con quái vật rắn đang mở to đôi mắt lạnh lẽo nhắm đến con mồi.
Dù cho tu sĩ đạt đến Thất Dương mạnh nhất cũng chưa chắc sống sót khi xâm nhập vào tổ hợp trận pháp của Độc Long Cung.
“Một điều nữa, chúng ta bị Long Lãnh Huyết phát hiện rồi.” Mặc Hàn nhàn nhạt nói.
“Không ngoài ý muốn, nếu như Long Lãnh Huyết không phát hiện thì hắn ta chỉ là một con rắn nhỏ chứ không phải là Độc Giao.” Thanh Vũ thản nhiên nói rồi bay về phía cái đầu Độc Giao lớn, lối vào bí cảnh được đặt tại đó.
Lilith theo sau, cô nói với một vẻ mặt không quan tâm: “Có vẻ như Long Lãnh Huyết muốn bắt gọn tất cả kẻ địch một lần luôn nhỉ?”
Mặc Hàn cười lắc đầu: “Hắn ta đã hoài nghi cấp dưới nên đã tổ chức buổi hợp mặt thường niên sớm hơn dự tính. Sự ngạo mạn sẽ đẩy Long Lãnh Huyết vào cảnh tuyệt vọng nhất, nhưng Long Lãnh Huyết không biết rằng kể từ khi chống lại Quang Minh Giáo Đình thì kết cục của hắn đã được định rõ.”
Lưu Úc, Lạc Hàn Thảo, Khương Thiên Hải, Cổ Thanh Thu, Tiêu Mị, Lâm Phong, Hắc Tinh, Ngạc Thiên Quang cùng những người còn lại tỏ ra nghiêm nghị, tấn công vào tổng bộ của một tổ chức sát thủ lớn chẳng phải là việc dễ dàng, phía trước ắt hẳn có một trận chiến đẫm máu đang chờ đợi họ.
Sau khi nhóm Phạm Gia Khanh thất bại trong việc bắt giữ Đỗ Kiến Huy, sau đó lại có thêm một nhóm sát thủ tấn công pháo đài bay vào buổi thẩm phán công khai của chính nghĩa, mối thù đã được đúc kết ngày một sâu đậm hơn, cuối cùng là đợt ám sát nhằm vào toàn bộ thành viên của Giáo Đình bởi hàng loạt sát thủ, có ít nhất hai ngàn sát thủ đã tham gia vào nhiệm vụ, trong đó không thiếu sát thủ cấp bốn, cấp năm, có thiên tài với khả năng khiêu chiến vượt cấp.
Nhưng thật đáng tiếc cho Hắc Sát Thiên Mạc, Phạm Gia Khanh đã phối hợp với Lilith khống chế người quản lý tổ chức tại Tử Vi Châu, một trong bốn Phó Điện Chủ cảnh giới Pháp Tướng Thiên Tôn, từ đó kế hoạch ám sát thất bại hoàn toàn.
Mọi thông tin cần thiết hay bí mật của Hắc Sát Thiên Mạc đều đã nằm trong lòng bàn tay của Quang Minh Giáo Đình!
Sự thối nát của chúng phần lớn nằm ở những kẻ thống trị, chúng là khối u ác tính của Thiên Quy Đảo và cần phải bị diệt trừ.
Điều này là nguyên nhân chính dẫn đến chuyến đi của Thanh Vũ đến Hắc Sát Thiên Mạc!
“Hắc Sát Thiên Mạc! Đây là bước trả thù đầu tiên cho Lâm gia!” Lâm Phong ngẩng đầu nhìn đầu Giao Long khổng lồ, nội tâm như một cơn bão đang bị dồn nén.
“Sớm thôi, trận chiến trả thù diệt tộc sẽ đến! Mình cần phải mạnh mẽ hơn nữa, mạnh đến mức khiến kẻ thù tuyệt vọng!”
Những năm qua, bọn chúng đang truy sát người của Lâm gia, bọn chúng gần như giết sạch tất cả người mang dòng máu với Lâm Phong, mặc kệ họ hàng gần hay xa, cho dù một đứa trẻ sơ sinh cũng không bỏ qua. Mối thù này làm sao có thể quên đi chứ?
Lâm Phong đã tìm đến trí nhớ khi còn nhỏ, một vài thông tin trong ký ức cho Lâm Phong biết kẻ thù của cậu ta quá khủng bố, cho dù tập hợp tất cả thế lực trên Thiên Quy Đảo cũng không bằng một phần ngàn sức mạnh của kẻ thù, cho dù Giáo Đình mạnh mẽ như thế cũng phải trả giá thảm trọng nếu như bắt đầu cuộc chiến tranh.
Lâm Phong không muốn Giáo Đình liên can đến việc cá nhân, cậu ta muốn tự tay trả thù, không làm ảnh hưởng đến người khác, nhất là những người Lâm Phong coi như gia đình.