Chương 68: Diễn viên
….
Wooton đang theo đà lao tới đấm một quyền lên người chàng trai trẻ thì đột nhiên nhìn thấy cậu ta khụy người xuống, sau đó lại rất nhanh đứng lên, hai bàn tay che chắn trước mặt dường như đang cất giấu thứ gì đó nóng rực cùng đang phát sáng.
Đến khi Wooton nhìn kĩ thì phát hiện đó là một ngọn lửa nhỏ cao cỡ tầm gang tay đang cháy phừng lên. Khuôn mặt đầy máu me của Orion khi được ngọn lửa hồng lắc lư chiếu vào, phảng phất có một cỗ quỷ dị khiến người ta không rét mà run.
Người đàn ông từ đầu đến cuối chẳng hề mở miệng nói câu gì, giờ khắc này lại bị dọa một trận mà động tâm, tâm động dẫn đến động tác bị chậm lại, luôn luôn cảm thấy đằng sau ngọn lửa kia có gì đó mờ ám.
Song, tích tắc ngắn ngủi sau, còn chưa trì hoãn quá một giây, ông ta vẫn là dứt khoát đấm tới.
Một quyền rắn chắc cùng hữu lực nhắm trực diện vào giữa trán chàng trai trẻ.
Chỉ là đúng lúc này, ông ta bỗng chứng kiến khuôn mặt máu me của Orion đang cố gắng hé miệng ra nở một nụ cười hung ác.
Trong miệng hắn đang ngậm lấy thứ gì, na ná viên kẹo.
Kẹo bị cắn tan chảy thành dầu trắng parafin.
Orion hít một hơi sâu trước đó, giữ khí ở trong bụng, sau đó hóp bụng ưỡn ngực giãn nở phổi lấy sức thổi thật mạnh toàn bộ hơi qua vào ngọn lửa từ chiếc hộp quẹt phừng lên trước mặt.
Bùng bùng bùng !!!!
Trong những buổi trình diễn xiếc, đây gọi là thổi lửa. Không cần phải thức tỉnh trở thành Zodiac, danh này thì những nhà ảo thuật bình thường tập dợt một tí đều có thể làm được.
Một hơi thổi này, dầu trắng parafin phà nhiệt vào phản ứng với ngọn lửa phía trước, ngay lập tức bùng nổ, tạo thành một cột lửa nằm ngang thật dài và to, tựa hồ dài đến 4 mét chứ chả chơi, ngọn lửa to bừng bừng phà vào người Wooton, nhiệt độ cùng hơi nóng mãnh liệt khiến ông ta trong lúc nhất thời bắt buộc phải thu tay về che chắn, đây là phản ứng rất tự nhiên.
Ngọn lửa to kinh khủng cháy sém quần áo, cháy vào tay chân, cháy vào mũi, mắt, miệng và thậm chí cả mặt cả tóc. Wooton không khỏi có một màn giãy dụa ra trò, rất cố gắng vùng vẫy để dập lửa.
Orion lập tức tận dụng thời cơ, cất đi hộp quẹt, rút từ chân không ra một con dao gọt hoa quả. Hắn hạ thấp trọng tâm, dồn toàn bộ lực vào cánh tay đâm thẳng xuống mu bàn chân phải của Wooton.
Một phát đâm thủng qua bàn chân, máu tươi văng lên bắn vào cả người Orion.
Mặt khác, người đàn ông này không hổ là Zodiac Quyền Sư Bạo Lực, bị dao đâm thủng cả bàn chân mà vẫn không cất lên một tiếng la hét hay rên rỉ. Đổi lại người khác e rằng cả cái thôn xóm này đều phải bịt tai mất.
Chưa dừng lại, Orion tiếp tục lấy ra hai lá bài poker.
Hắn ta giương lá bài lên phía trước, tranh thủ ở phạm vi đứng rất gần cột lửa đang bốc cháy trên người Wooton mà lắc cổ tay quệt xuống. Tốc độ quẹt lá bài tạo ra lực ma sát trong không khí, mà không khí ở khu vực này đang có chút khí dầu trắng chưa hoàn toàn phai đi, cộng với nhiệt độ cao của cột lửa phía trước, thế là hai lá bài này đồng dạng bốc cháy phừng phực.
Nhìn thấy hắn đạp mạnh thêm một cái khiến đối phương mất thăng bằng ngã vào vách tường.
Sau đó, Orion cầm hai lá bài poker đang bốc cháy phóng thẳng đến vị trí của Wooton, dĩ nhiên là nhắm vào cổ của gã.
Cũng không biết tiếp theo đó thì gã có chống đỡ được hay không, Orion không có chừng chần nán lại đứng ở chỗ này chờ kết quả mà hắn khẩn trương xoay người lại, liên tục thuấn di rời đi nơi này.
Khả năng cao là người này sẽ còn sống đi.
Zodiac Quyền Sư Bạo Lực cơ thể cứng cáp lắm, chỉ lo hai lá bài kia không đủ cắt sâu vào người ông. Hơn nữa, ông ta càng là có thể sử dụng nguyên tố nước, nước trị lửa, nghĩ làm sao thì cũng không có lý do khiến ông ta mất mạng được.
Orion kì thật không có tâm tư giết người đàn ông này. Chạy được né được là tốt rồi, trường hợp này không giống trường hợp của Occho. Dù sao hắn là bị lộ mặt, còn có Hồ Trung biết thân phận của hắn. Xử lý không thích hợp, đoán chừng ngày mai cả giáo đoàn m Lịch sẽ đến truy sát hắn.
…Vậy thì ngu người.
……..
Ít lâu sau, xác thực Wooton đã tự dập được lửa cháy trên người mình. Lửa cháy cũng chỉ là thông qua dầu phun lửa, nhiệt độ không đủ cao để gây tổn thương nghiêm trọng.
Ông ta chỉ bị cháy quần áo trên người khiến trông khá tả tơi, thương tích để lại không bao nhiêu nhiều. Nếu có, chỉ là bàn chân phải bị Orion đâm thủng, con dao vẫn còn cắm ở trên đó. Hai lá bài lửa phóng tới cổ Wooton không để lại vết thương sâu, chỉ là bị trầy xước nhẹ, miễn cưỡng tính là mất tí máu.
Khoảng chừng 6 phút trôi qua, rốt cục Hồ Trung cũng đuổi tới.
Nhìn hiện trường có vẻ điên rồ này, khóe miệng gã cũng khó tránh có một phen giật giật.
Gã Ảo Thuật Gia kia có thể phản kích ngược lại thủy quái Wooton !?
“Wooton, cậu không sao chứ?”. Trước tiên thì ông ta đến đỡ người bạn của mình đứng dậy.
Wooton nhận sự giúp đỡ của Hồ Trung, khi được dìu tới chỗ ngồi tốt hơn, liền nắm con dao dưới bàn chân mình rút mạnh ra. Nhìn thấy thôi mà Hồ Trung đã thốn giùm, nhưng mặt của Wooton từ đầu đến cuối lại không hề đổi sắc dù chỉ một lần.
“Xin lỗi cậu, lần này tôi sơ suất rồi. Xem ra tôi phải đánh giá lại năng lực của người này. Lần tới về giáo hội, có lẽ phải tranh thủ đi tìm kiếm thông tin và điều tra xem sao…”. Hồ Trung trầm ngâm.
Không biết vì sao, ông ta cảm giác Orion không chỉ đơn thuần là một gã Ảo Thuật Gia trình độ Bậc Thầy đâu.
Người đàn ông Wooton kia đến giờ mới chịu mở miệng, trong lời nói lộ rõ cơn thịnh nộ vô biên.
“Bất cứ khi nào tìm được chỗ cư trú của nó hãy nói cho tao. Lần tới tao muốn đích thân xé xác nó”.
“…”
“Thôi được rồi, lúc nãy tôi đến muộn vì phải giải quyết một số trục trặc bởi vì có dân thường tò mò không ngủ được mà chạy ra xem náo. Tôi có cử một đội có vũ trang đi rà soát ở các tòa nhà và dãy hẻm cho tới sáng mai. Nếu may mắn, hi vọng cũng có cơ hội bắt được nó. Đánh đến cỡ này thì tôi nghĩ nó cũng chẳng còn bao nhiêu sức lực bỏ chạy đâu, nhất định sẽ tìm nơi nào đó ở quanh đây nghỉ lại”.
……..
Orion nhận ra mình bị theo dõi mình từ khi chân hắn mới bước ra khỏi con hẻm cụt kia không xa. Ba người đàn ông, họ không cố gắng che giấu mình. Khoảng cách không đủ xa để hắn thoát khỏi tầm mắt của họ, nhưng cũng đủ gần để hắn cảm nhận sự nguy hiểm đang rình rập.
Chân Orion như thúc bắp, mặc cho màn sương mù dày đặc che phủ khuôn mặt, hắn vẫn đẩy nhanh bước chân qua những hẻm nhỏ, những con đường ngoằn ngoèo của thị trấn cổ.
May mắn là ba người này cũng không phải là Zodiac, Orion thuấn di chừng vài lần, thêm vào một lần sử dụng kỹ năng triệu hồi màn sương trắng thì đã bỏ khoảng cách khá lớn, gần như là mất dạng trước mặt tất cả những người này.
Đúng như Hồ Trung nói, Orion đi vòng một vòng, lại trốn vào bên trong một quán rượu ở đường D11 khu vực Hồ Sen.
Bên trong quán rượu, Orion vội vội vàng vàng đi tìm kiếm đến nhà kho, sau đó sắp xếp một chỗ ở góc kẹt ít bị ai để ý và dòm ngó, tiếp theo mệt mỏi ngã người xuống, không nỗ lực chống lại cơn buồn ngủ.
…….
Sáng sớm hôm sau, Orion vào nhà vệ sinh của nữ tắm rửa sạch sẽ, tẩy đi các vết máu cùng dơ bẩn trên người, sau đó đợi cho quán rượu bắt đầu có đông lượt khách, hắn thành thục hóa trang đi ra ngoài.
Cách !!
Hồ Trung , Wooton cùng với ba gã đêm qua vậy mà trở về tìm đúng quán rượu này.
Khi vừa mới mở cửa ra, Wooton va phải vào một người phụ nữ ăn mặc xốc xếch, đầu tóc đồng dạng tương đối rũ rượi ươn ướt, tựa hồ mới vội vàng tắm qua loa xong.
Ấn tượng đầu tiên để lại trong đầu đám đàn ông là cô ta thật đẹp.
Dáng người cao, mũi cao, đôi mắt hút hồn, tâm hồn bự.
Cô gái hoảng sợ, lấy tay lên che ngực khi vừa chạm với Wooton, sau đó khẩn trương cúi đầu xin lỗi bằng chất giọng rất thều thào, nói giống như không có hơi vậy, giống như là vừa mới hành sự gì đó rất mệt mỏi.
“Xin lỗi…xin lỗi các anh”.
Wooton thì không để ý, nhưng Hồ Trung thì mãi nhìn chằm chằm cô ta.
Một lúc sau, hắn đã huýt vai Wooton một cái: “Chúng ta vào trong đi đã, đừng gây thêm phiền toái ở ngoài cổng”.
Wooton và Hồ Trung nhường đường cho cô gái đi rồi sau đó tiến vào quán rượu.
Mà ba gã sau lưng bọn hắn, ánh mắt dán chặt vào thân hình cô gái, có chút cảm thấy bị cuốn hút, rất muốn chạy ngược đi theo tán tỉnh. Đáng tiếc, mệnh lệnh của Hồ Trung thì khó mà không tuân.
Cô gái kia rời đi xa rồi.
Cô ta trở về ngõ Hoa Loa Kèn, bởi vì nhà cô ta ở đó.
…….
Hồ Trung ngồi trên bàn rượu, vẻ mặt hết lần này đến lần khác khá trầm ngâm.
Đột nhiên, ông ta không nhịn được mà hỏi Wooton: “Ê này, cậu có nhớ danh sách chức nghiệp phía trên của Nhà ảo thuật là gì không? Sao tôi cứ cảm thấy có gì đó không đúng lắm”.
Wooton suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu: “Chịu, tao chỉ biết phía trên Quyền Sĩ Bạo Lực là Gã Điên Cuồng (Berserker) . Đó cũng là class thuộc về Tier 4 mà tao đang cố gắng tìm đủ tài nguyên để thức tỉnh. Những thứ khác tao không quan tâm lắm”.
“…”
Hồ Trung im lặng, không nói gì thêm.
Mọi người đang uống rượu, dẫu cho là xã hội hậu tận thế, hương vị của cồn vẫn là thứ ma dược khiến người ta không thể cưỡng lại được. Coi như có chết cũng muốn được chết một cách sảng khoái.
Đây là âm thanh cuộc sống đã trở thành nét đặc trưng của quận TCPS, nhiều người tới đây du lịch, cũng chỉ vì rượu ở quận này đặc biệt uống ngon, đặc biệt nồng độ cồn cao, cháy cả cổ họng, kích thích tột cùng.
Trên một bàn rượu đối diện của Hồ Trung, có quý cô cười ha hả mở miệng nói: “Chị à, chị không biết Diễn Viên Jan Hansiltokop sao? Ông ta nổi tiếng trong vở kịch tự mình hóa trang thành vai nam lẫn vai nữ đó. Kỹ năng diễn xuất và đóng các kịch bản đòi hỏi tâm lý và cách điều chỉnh cảm xúc của ông ta vô cùng tuyệt vời. Ôi trời, nhiều người còn khẳng định với nhau rằng, ông ấy là diễn viên xuất sắc nhất của vương quốc Australand này chứ chẳng chơi”.
………….
Cùng lúc đó ở thành phố Hasting.
Tiện thể đang ngồi coi một vở kịch với đồng nghiệp có sự xuất hiện của diễn viên chính là Jan Hansiltokop.
Bác sĩ Phill Morgan không khỏi bị ấn tượng với tài năng đáng ngưỡng mộ của anh chàng này.
Diễn viên đóng vai này thật xuất sắc !!!
Mà hình như mình nghe nói trong hoàng đạo cũng có một chức nghiệp Zodiac ở tầng 4 …
Gọi là Diễn Viên nhỉ !? …
Thôi mặc kệ, không biết bên Orion luyện tập thế nào rồi, phải viết thư hỏi nó mới được !!!
====
Tấu chương xong !!!
====..