Chương 11: Gà bay chó chạy
Trời cũng đã sẩm tối, trên trời có những vì sao sáng nhưng cũng chẳng sang chảnh bằng ánh sáng của bóng đèn trùm trong gian phòng khách Tần gia
Đôi vợ chồng trẻ từ cửa bước vào, Y Na đang thắc mắc có vấn đề gì mà lại khiến tên Lâm Kha điên loạn này chịu đón cô bằng hình thức đặc biệt như này
Không khí căng thẳng bao quang gian phòng khách, đmas người hầu kẻ hạ chỉ dám ho he núp ở nơi nhà bếp hóng chuyện
” Con dâu cả, cuối cùng con cũng chịu về cái nhà này” tiếng người đàn ông lớn tuổi vang lên khiến cả gia đình im thin thít, duy chỉ có Y Na vẫn mảy may ngồi nghịch bông hoa trang trí trên bàn
” Y Na, cô điếc hay sao mà còn không mau trả lời” Tiếng người đàn bà đanh chua khiến lỗ tai cô như vừa bị đấm
Theo như kí ức của nguyên chủ thì cái gia đình này cũng có bao giờ đói tốt với cô khi cô đặt chân vô đây đâu, cô thầm suy nghĩ ” Kéo bè kéo lũ ăn nạt tôi hay sao?”
Ánh mắt của người thiếu nữ đăm chiêu nhìn về đôi vợ chồng già đang khuơ chân múa tay trước mặt. Rồi cũng chẳng thiếu, có sự góp mặt đông đủ của cặp anh em Tần gia luôn
” Cô ta chắc bị đánh tới mỗi hỏng não luôn rồi” giọng nói đày sự mỉa mai châm chọc đến từ Mỹ Linh
” Nói gì đi ” Lâm Kha cũng chẳng kém phần, thúc giục cô
Y Na bị cặp mắt của gã chồng làm cho khó chịu, cô nhún nhẹ vai tỏ vẻ thản nhiên
” con cũng không muốn quay lại Tần gia nữa, Lâm Kha cũng đã đuổi con đi rồi đấy thôi”
Trước câu trả lời đó, cả Tần gia đều ngạc nhiên; bấy nay cô vợ không đuọc chấp nhận danh phận lặng lẽ mà sống giờ lại dám bật lại Tần gia sao. Ai cũng ngạc nhiên không kém, từ kẻ ăn người ở cho đến ba người kia của Tần gia. Duy chỉ có Lâm Kha là khá bình tĩnh.Hẳn anh cũng nhận thấy sự thay đổi này của cô.
Nhận thấy vẻ mặt tái mét của đôi vợ chồng già, Y Na lại thêm phần phấn khích. Hôm nay cô quyết quậy ra trò
” Như ba biết đấy, Lâm Kha đối xử với con khá là ác cảm. Đêm hôm đó chẳng phải tự dưng con bỏ nhà đi đâu, ( ánh mắt lấp lánh nước nhành về phía Lâm Kha) anh ấy có ý định giết con đó ba”
Dứt lời Y Na khóc nấc lên, vẫn nén nhìn khuân mặt như dẫm phải phân của Lâm Kha. Hai tròng mắt anh ta trợn trừng cô, khuân mặt xám xịt u ám. ” Hẳn là anh đang rất muốn phanh thây tôi, xem vẻ vặt anh ta kìa…” Y Na suýt xoa trong lòng, cố nén nhịn cười
Nghe những lời này, Bác Khanh không thể không đứng về phía Y Na. Người đàn ông lớn tuổi bắt đầu một tràng mắng chửi
” Tên nghịch tử này, một ngày mày không gây ra chuyện thì mày chết hay sao? Mày tính coi mạng người là một thú vui hay gì, sao mày chẳng làm gì có ích cho Tần gia vậy….”
Cả nhà nhốm nháo hết lên, tiếng mắng chửi liên hồi, tiếng khóc nấc của người bi thảm; thật là một vỏ kịch sôi động. Chẳng đời nào Bác Khanh chịu nhún nhường ra mặt thay cho cô, nhưng chính hôm nay lại diễn vở kịch tình thương hay đến như vậy
Mỹ Linh coi kịch cũng đã chán, cô quyết ra mặt để giải vậy cho anh trai, dù không ưa thằng anh của mình nhưng cô cũng chẳng muốn đứng ra giúp người phụ nữ kia.
” Ba mẹ cũng nên hỏi chị ta đã làm gì khiến anh mới nóng giận như vậy chứ? Chẳng phải chị cũng chẳng thèm coi Tần gia ra gì hay sao, là nơi thích đến thì đến thích đi là đi”
Mỹ Linh giọng đầy châm chọc Y Na, trong đầu cô đã tưởng tượng ra cảnh Y Na câm nín trước hoàn cảnh này
” Em hiểu sai rồi, chị sao dám không coi trọng Tần gia chứ. Từ khi được gả về đây chị đều tận tình chăm sóc cho cả nhà, chị cũng viết thân biết phận của mình chứ. Nhưng chị vui lắm, ban nãy Mỹ Linh gọi một tiếng ” chị” “
Y Na ấm ức giải vậy, cô cũng chẳng ngu mà xa vào lưới của cô em chồng giăng sẵn. Xem ra để sống được ở cái nhà này thân chủ đã bị đối xử không ra gì
Giá như Mỹ Linh không hề lên tiếng thì cũng chẳng bị cuốn vào chuyện này, giờ đây Tần gia đang mở một khóa dạy dỗ con cái; cũng chẳng hay ho gì