Chương 3: Kỳ phùng địch thủ
Trương Giai Tuệ – người phụ nữ với diện mạo thanh lịch, đang ngồi trò chuyện cùng đồng nghiệp.
Tiếng lạch cạch của giầy cao gót xuất hiện, mỗi lúc càng rõ hơn. Ánh mắt của Trương Giai Tuệ lướt đến Cố Từ Hàm đang từ xa đi đến, nét mặt phản ánh sự hiếu kỳ.
Cố Từ Hàm tới gần, Trương Giai Tuệ nở một nụ cười nhẹ, thanh âm êm dịu: “Cố luật sư, đã lâu không gặp.”
Cố Từ Hàm mỉm cười, chào đáp lễ. Ra là kỳ phùng địch thủ một thời – thuở còn là sinh viên đại học Bắc Kinh. Cố gia và Trương gia từng là đối thủ cạnh tranh, với những cuộc tranh luận nảy lửa, quan điểm pháp lý đối lập, đến tận bây giờ vẫn thế.
Không khí trong phòng dường như trở nên căng thẳng.
Vài người ngồi ở bàn cách hai vị luật sư không xa, trên mặt lộ rõ vẻ hào hứng. Thích thú tò mò muốn biết hai người họ sẽ đối đầu ra sau.
Trương Giai Tuệ nhìn Cố Từ Hàm bằng ánh mắt đánh giá: “Tại sao vụ án của Trần Lệ Hoa lại không xuất hiện ở đây? Có gì đó không đúng.”
Cố Từ Hàm bật cười trào phúng: “Đúng hay không, luật sư Trương hãy đến văn phòng công tố hỗ trợ điều tra.”
Trương Giai Tuệ cười nhẹ: “Có tiền cũng chưa chắc thuê được luật sư giỏi. Nhưng có tiền chắc chắn thuê được Cố luật sư. Nhân trực bất phú, cảng trực bất thâm, tôi nói đúng không luật sư Cố?”
*Nhân trực bất phú, cảng trực bất thâm: Người thẳng chẳng giàu, cảng thẳng chẳng sâu.
Cố Từ Hàm nhìn Trương Giai Tuệ chẳng mấy sợ hãi: “Luật sư Trương hiểu rõ luật pháp, sao lại tùy tiện dùng lời lẽ vu khống người khác?”
Trương Giai Tuệ bật cười: “Luật sư Cố, chỉ là câu nói đùa mà cũng vi phạm luật pháp hay sao?”
Các luật sư ngồi gần chứng kiến hai vị luật sư đối đầu, tò mò muốn biết cuộc tranh luận này sẽ đi về đâu. Ai sẽ là người chiến thắng?
Cố Từ Hàm nâng cao cằm, ánh mắt sắc bén như kiếm, lạnh lùng nhìn Trương Giai Tuệ: “Luật sư Trương, lời nói có thể không giết người, nhưng chắc chắn có thể giết đi danh dự của ai đó. Quan điểm của cô coi đó là một câu nói đùa, nhưng trong tòa án, từng lời từng chữ đều cần được cân nhắc cẩn trọng. Mong rằng lần sau, luật sư Trương sẽ biết tôn trọng người khác.”
Cố Từ Hàm nói xong, bỏ đi mà không để ý đến Trương Giai Tuệ. Mọi ánh mắt đều dồn về luật sư Trương, lúc này cô trở nên lạc lõng và bối rối, cảm thấy bị coi thường. Cô đang định đáp trả thì đối phương đã bỏ đi.
Rõ ràng là Trương Giai Tuệ kiếm chuyện trước.
Năm xưa, khi còn là sinh viên, Trương Giai Tuệ luôn xem thường Cố Từ Hàm và coi cô như một tân sinh viên chưa có kinh nghiệm. Trương gia là dòng họ nhiều đời làm luật sư, Trương Giai Tuệ vì thế cũng xem thường những người có xuất thân kém cỏi. Dần dần Cố Từ Hàm chứng minh cho Trương Giai Tuệ thấy tài năng phản biện sắc bén, lập luận xoay chuyển tình thế trong những vụ án thực tập, khiến Trương Giai Tuệ có cái nhìn khác về cô.
Sau khi tốt nghiệp, Cố Từ Hàm và Trương Giai Tuệ trở thành đồng nghiệp, làm việc cho một công ty luật. Họ từng cùng nhau tạo ra nhiều phép màu trên tòa án, giành chiến thắng trong hàng loạt vụ kiện phức tạp, giúp tên tuổi của họ lan xa trong giới luật sư. Bạn bè, đồng nghiệp và thậm chí cả đối thủ đều phải công nhận sự ăn ý, sự hiểu biết sâu sắc và khả năng tư duy logic giữa hai người.
Tuy nhiên, mọi thứ thay đổi sau vụ án liên quan đến một công ty dược lớn bị cáo buộc làm giả thuốc. Cố Từ Hàm tin rằng công ty này có lỗi, còn Trương Giai Tuệ lại cho rằng họ bị oan. Sự khác biệt về quan điểm đã tạo nên những mâu thuẫn, tranh cãi nảy lửa giữa họ. Vụ án kết thúc với việc công ty dược bị kết tội, mối quan hệ giữa Cố Từ Hàm và Trương Giai Tuệ cũng tan vỡ.
Trương Giai Tuệ sau đó rời bỏ công ty, tin rằng Cố Từ Hàm đã không tin tưởng cô. Còn Cố Từ Hàm thì cảm thấy bị phản bội bởi người bạn đồng hành của mình. Từ đó, hai người trở thành kỳ phùng địch thủ trên bất kỳ bục đàm phán nào, luôn cạnh tranh và cố gắng đánh bại đối phương mỗi khi có cơ hội.
Trương Giai Tuệ quay về bàn, nghỉ một lát để lấy lại tinh thần. Sau một hồi, cô bắt đầu thảo luận với đồng nghiệp.
“Luật sư Trương, cần một khoảng lặng không?” Phùng Tổ Minh hỏi thăm.
Cô gật đầu: “Cảm ơn anh, tôi ổn.”
Vài đồng nghiệp khác cùng bàn cảm nhận được sự căng thẳng từ Trương Giai Tuệ. Bẽ mặt trước mọi người không phải là điều dễ chịu.
Phùng Tổ Minh đã theo đuổi Trương Giai Tuệ từ lâu. Dù anh là một luật sư tự tin, nhưng trong chuyện tình cảm, anh lại trở nên nhút nhát và không biết làm thế nào để thể hiện tình cảm của mình. Đến giờ, dù luôn ở bên cạnh và chăm sóc Trương Giai Tuệ, anh vẫn chưa thể khiến cô có tình cảm với mình.
Cố Từ Hàm đến ngồi ở bàn nơi có luật sư Vương Lực Hoành đang chờ đợi.
“Luật sư Cố mới tới, mời ngồi.” Vương Lực Hoành đứng dậy kéo ghế ra mời Cố Từ Hàm ngồi xuống.
“Cám ơn anh, luật sư Vương. Hôm nay chúng ta có chủ đề gì?” Cố Từ Hàm xem tài liệu trên bàn.
“Có vài luật sư đề xuất thêm vào yếu tố giảm nhẹ hình phạt cho tội điều khiển phương tiện giao thông với nồng độ cồn trong máu, nếu tài xế có lý do chính đáng như đã uống cồn do thuốc, thức ăn, hoặc bị dụ dỗ.” Vương Lực Hoành nói, anh nhìn Cố Từ Hàm chờ đợi phản ứng của cô. Anh biết luật sư Cố đang theo đuổi vụ án của Hứa Quang Vỹ, liên quan đến vấn đề này.
Cố Từ Hàm ngạc nhiên: “Thực sao? Vụ án Hứa Quang Vỹ mới bắt đầu và bây giờ đã có đề xuất liên quan. Có vẻ như vấn đề này đang trở thành tâm điểm của dư luận.”
Vương Lực Hoành gật đầu: “Đúng vậy, vụ án của Hứa Quang Vỹ đã tạo ra một làn sóng tranh cãi. Có người cho rằng chúng ta nên linh hoạt hơn trong việc xem xét lý do dẫn đến việc lái xe trong tình trạng say xỉn, người khác thì quyết liệt phản đối, cho rằng điều này có thể mở ra cơ hội cho những tài xế vô trách nhiệm.”
Cố Từ Hàm nghiêm túc: “Với tình hình hiện tại, chúng ta cần phải điều tra kỹ càng hơn và có lý luận vững chắc. Đề xuất này có thể ảnh hưởng đến kết quả của vụ án.”
Sau khi Cố Từ Hàm và Vương Lực Hoành thảo luận, họ quyết định sẽ đề xuất chủ đề này tại phòng họp hội nghị luật sư. Mục tiêu là rút ra quan điểm chung và định hướng phản ứng trước đề xuất mới.
Khi họ bước vào phòng họp, không chỉ có các luật sư mà còn có một số nhân vật quyền lực khác đã được mời tới, bao gồm cả các quan chức cấp cao của tòa án, viện kiểm sát, bộ tư pháp cũng tham dự để phối hợp công tác và định hướng chính sách.
Sự hiện diện của những quan chức cao cấp đã làm tăng không khí căng thẳng trong phòng. Mọi người đều biết tầm quan trọng của chủ đề sắp được thảo luận. Cố Từ Hàm nhìn quanh, cố gắng đọc sự nghĩ suy trên khuôn mặt của những nhân vật quan trọng, cô muốn đoán được họ sẽ đứng về phía nào.
Bà Lý Hân Đình, một quan chức cấp cao của tòa án, mở lời: “Chúng ta đều biết vụ án Hứa Quang Vỹ đã tạo ra nhiều làn sóng trong dư luận. Và giờ đây, với đề xuất mới này, chúng ta cần phải thực sự cân nhắc lựa chọn.”
Luật sư Trình Vân, một người có tiếng tăm trong giới, phản bác: “Một phần của việc làm luật là đảm bảo an toàn cho xã hội. Nếu chúng ta mở cửa cho các lý do giảm nhẹ, liệu có khả năng chúng ta đang mở ra nhiều cơ hội hơn cho tội phạm?”
Vương Lực Hoành nhanh chóng đáp trả: “Đúng, nhưng pháp luật cũng cần phải công bằng. Điều quan trọng là làm thế nào để phân biệt giữa việc uống thuốc bị tăng lượng cồn và việc cố tình lái xe sau khi uống rượu.”
Một luật sư khác, Thẩm Mạn Nhu, thêm vào: “Chúng ta cần một quy trình kiểm tra chính xác và minh bạch để phân biệt giữa hai trường hợp.”
Trong lúc mọi người đang tranh luận, Cố Từ Hàm đứng lên, giọng điềm tĩnh: “Dù chúng ta quyết định như thế nào, điều quan trọng là đảm bảo công lý và bảo vệ quyền lợi của công dân. Vụ án Hứa Quang Vỹ chỉ là một ví dụ. Chúng ta không chỉ cần giải quyết vụ án này, mà còn cần đề ra một hướng dẫn rõ ràng cho tương lai.”
Dưới ánh sáng lấp lánh từ đèn trần, mọi người đều dừng lại và suy ngẫm. Họ biết họ đang ở trước một bước ngoặt quan trọng của pháp luật, và quyết định của họ sẽ ảnh hưởng đến hàng triệu người dân.
Ngay sau lời phát biểu của Cố Từ Hàm, Trương Giai Tuệ đứng lên.
Cô ta nhìn Cố Từ Hàm với ánh mắt chua chát và nói: “Cố luật sư, dễ hiểu tại sao cô lại đưa ra quan điểm như vậy. Cô đang đại diện cho vụ án liên quan mà. Có phải nếu đề xuất này được thông qua, nó sẽ mang lại lợi ích cho bị cáo mà cô đang đại diện?”
Tiếng xì xầm bắt đầu lan rộng trong phòng, mọi người đều nhìn về phía Cố Từ Hàm, chờ đợi cô phản hồi.
Cố Từ Hàm giữ thái độ bình tĩnh: “Luật sư Trương, chúng ta ở đây để thảo luận về một vấn đề quan trọng của pháp luật, không phải đem vào vấn đề cá nhân. Dù tôi đại diện cho ai, quan điểm của tôi về pháp luật luôn dựa trên công lý và sự công bằng. Đề xuất này đáng để xem xét dù cho tôi có đại diện cho vụ án này hay không.”
Vương Lực Hoành cũng tham gia vào cuộc tranh luận: “Mọi người, chúng ta nên tập trung vào vấn đề chính, không nên để cá nhân hóa mọi thứ. Đề xuất này ảnh hưởng đến toàn bộ hệ thống pháp luật, chứ không chỉ đến một vụ án cụ thể.”
Trương Giai Tuệ lắc đầu nhẹ và lấy tờ giấy từ cặp xách của mình: “Tôi đã nghiên cứu một số dữ liệu về những vụ án tương tự trên thế giới. Nếu chúng ta áp dụng đề xuất này, có thể chúng ta sẽ mở ra cánh cửa cho những tài xế vô trách nhiệm. Cô nghĩ sao, Cố luật sư?”
Một số luật sư trong phòng gật đầu, họ cũng quan ngại về hậu quả của việc chấp nhận đề xuất. Một người nói: “Trương luật sư nói đúng. Chúng ta không thể để mất đi sự nghiêm minh của pháp luật.”
Một luật sư khác cũng bày tỏ quan ngại của mình: “Tôi cũng đồng ý với Trương luật sư. Dù lý do gì đi chăng nữa, lái xe khi say rượu vẫn là một hành động nguy hiểm. Chúng ta không nên tạo ra bất kỳ lỗ hổng nào cho hành động này.”
Trương Giai Tuệ mỉm cười đắc thắng: “Cảm ơn mọi người đã đồng tình. Và Cố luật sư, tôi chỉ muốn chắc chắn rằng quan điểm của cô không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ lợi ích cá nhân nào.”
Cố Từ Hàm cảm thấy mình đang bị đặt vào tình thế khó khăn. Cô lặp lại: “Mục tiêu của chúng ta là tìm ra một giải pháp công bằng cho mọi người. Tôi không đưa ra quan điểm dựa trên lợi ích cá nhân, mà dựa trên sự công bằng và công lý. Tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu và tìm hiểu thêm để đảm bảo quan điểm của mình là đúng đắn.”
Trương Giai Tuệ nhìn Cố Từ Hàm với ánh mắt chua chát: “Chúng ta sẽ chờ xem.”
Cuộc đối đầu giữa Cố Từ Hàm và Trương Giai Tuệ giống như một trận chiến không kích giữa hai nữ thần của pháp trường. Mỗi buổi gặp gỡ giữa họ đều trở thành những sân khấu diễn biến căng thẳng, thu hút sự chú ý. Nhiều người tới đây không chỉ vì công việc, mà còn mong muốn chứng kiến những pha đấu trí sắc bén giữa hai vị luật sư.
Đề xuất giảm án cho tội lái xe trong tình trạng say rượu đã được đưa ra để xem xét. Tuy nhiên, phần lớn quan điểm cho rằng việc này không phù hợp. Trong buổi hội nghị, người tham dự còn thảo luận sâu rộng về các vấn đề pháp lý khác và cập nhật những thay đổi mới. Cuộc họp kết thúc trong bầu không khí sôi nổi và hiệu quả.
Cố Từ Hàm trở về nhà, một ngày dài đầy mệt mỏi.
– _
Trước mặt mọi người, Cố Từ Hàm luôn tự tin và kiên định, không lùi bước hay thể hiện sự yếu đuối. Nhưng khi về đến nhà, cô trở nên dễ thương và giản dị hơn nhiều. Cô thường ngâm mình trong bồn tắm, thay bộ đồ ngủ mềm mại, thưởng thức chén súp gà cay Hắc Long Giang từ tiệm cô ưa thích, rồi đắm chìm vào thế giới của các bộ phim tài liệu, sách hay và tin tức để mở rộng kiến thức của mình.
Dù có niềm đam mê du lịch, đặc biệt là khi có Châu Đông Vũ đi cùng, nhưng đã một thời gian dài cô không có cơ hội trải nghiệm. Đặc biệt mỗi buổi tối vào thứ hai, tư, sáu, cô thường đi chạy bộ để tận hưởng cảm giác tự do, ngâm mình vào âm nhạc, giải phóng tâm hồn khỏi những lo toan cuộc sống.