Chương 13: Cách anh yêu
Cố Từ Hàm dường như cảm nhận được không khí căng thẳng, nắm chặt lấy tay của Vương Lực Hoành. Hành động này khiến Vương Lực Hoành ngay lập tức nâng cao tình trạng cảnh giác, nhắm mắt đoán chừng từng bước chân của Âu Dương Long.
Nhìn thấy Cố Từ Hàm nắm chặt tay Vương Lực Hoành, tay Âu Dương Long bất giác siết chặt thành quyền, rồi sau đó lại nới lỏng, dường như hắn đang trong một cuộc chiến tâm lý. Trái tim hắn như bị xé toạc khi thấy người hắn ngày đêm nhung nhớ nắm tay một kẻ khác ở trước mặt.
Khi Âu Dương Long định đặt chân đến gần và lấy ghế ngồi, Vương Lực Hoành đã nhấc mình đứng lên, ánh mắt sắc lạnh: “Anh là ai? Có mục đích gì?”
Cố Từ Hàm bất chợt đưa hai tay lên che đầu. Ký ức về những lần Âu Dương Long tức giận đánh đập cô đột ngột ùa về, phản xạ đầu tiên luôn là giơ hai tay lên ôm lấy đầu.
“Luật sư Vương phải không? Nghe danh bấy lâu mà chưa có dịp gặp mặt.” Âu Dương Long buông lời với giọng điệu chế diễu, hắn vẫn kéo ghế ngồi xuống. Mặc dù biết không nên để cảm xúc chi phối, nhưng thấy Cố Từ Hàm ở bên Vương Lực Hoành, lòng hắn tràn đầy ghen tỵ và tức giận.
Vương Lực Hoành cảm nhận rõ sự lo lắng từ Cố Từ Hàm, anh nhanh chóng trao cho Âu Dương Long một tấm danh thiếp: “Nếu anh cần tư vấn luật pháp, hãy liên lạc với tôi. Còn bây giờ, xin anh tôn trọng và cho chúng tôi một chút không gian.”
Âu Dương Long cười nhạo: “Để tôi thanh toán cho cả hai.”
Vương Lực Hoành lên tiếng, giọng đầy quyết đoán: “Cảm ơn lòng tốt của anh, nhưng tôi cần không gian riêng. Xin anh hãy rời đi và tôn trọng sự riêng tư của chúng tôi.”
“Quan hệ giữa anh và cô ấy là gì?” Âu Dương Long nhấn mạnh mỗi từ. Vương Lực Hoành liên tục dùng từ “chúng tôi” khiến hắn vô cùng khó chịu.
Vương Lực Hoành đáp lạnh lùng: “Đó là việc của chúng tôi.”
Âu Dương Long cau mày: “Đây là nơi công cộng. Tôi chỉ muốn mời hai người một bữa, có cần thể hiện thái độ vậy không?”
Vương Lực Hoành nhìn sắc mặt của hắn, rồi đáp lời chắc nịch: “Anh nói đúng, mặc dù đã được yêu cầu dừng lại nhưng anh vẫn tiếp tục làm phiền, đây được coi là hành vi quấy rối nơi công cộng. Một lần nữa, yêu cầu anh cho chúng tôi không gian riêng tư.”
Âu Dương Long gằn giọng, đập bàn một phát và nói: “À phải, luật sư Vương nói đúng. Vậy để khi khác nhé, nhất định tôi phải mời hai người ăn một bữa thật thịnh soạn.” Sau đó, hắn tức tối đứng dậy quay lưng bước đi.
Ở đây có camera, nhiều người qua lại, Vương Lực Hoành và Cố Từ Hàm còn là luật sư, không phải lúc để hắn tùy ý sử dụng quyền lực và tiền bạc thị uy như những lần khác. Hắn muốn đánh chết Vương Lực Hoành ngay lúc đó, nhưng hành động đó thật ngu ngốc. Đây là Bắc Kinh, chứ không phải Thâm Quyến, gia đình hắn chưa củng cố được quyền lực tuyệt đối, cha hắn còn vừa được thăng chức, tốt nhất không nên làm ảnh hưởng đến ông ấy.
Vương Lực Hoành nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Từ Hàm, ân cần an ủi: “Hắn ta đi rồi, có tôi ở đây, đừng lo lắng.”
Cố Từ Hàm có chút hoảng loạn, cô muốn trở về nhà, chốn yên bình của mình. Nhận ra điều này, Vương Lực Hoành ôm nhẹ lên vai cô, dìu dắt cô về phía bãi đậu xe.
Trên đường về nhà, mặc dù chưa thật sự tiến xa trong mối quan hệ, nhưng những biểu hiện và cử chỉ bảo vệ của Vương Lực Hoành trong buổi hẹn hôm nay khiến trái tim Cố Từ Hàm đập mạnh hơn từng nhịp.
Khi đến trước cửa căn hộ của cô, Vương Lực Hoành nhẹ nhàng đưa cô vào, khẽ đặt một nụ hôn nồng nàn trên môi cô. Cô dường như chưa sẵn lòng, không phản kháng đẩy anh ra cũng không nhiệt tình đáp lại.
Ánh mắt Vương Lực Hoành đọng lại một tia mê mẩn khi nhìn Cố Từ Hàm yếu đuối và mong manh trước mắt. Tuy nhiên, anh cố gắng kiềm chế, không muốn hành động lỗ mãng.
Khi anh chuẩn bị bước ra ngoài, giọng cô ngần ngại vang lên: “Luật sư Vương, anh có thể ở lại bên tôi đêm nay không?”
Vương Lực Hoành bất ngờ, cảm thấy tràn đầy hạnh phúc. Trong lòng anh như có lễ hội pháo hoa nổ tung.
Chưa kịp phản ứng, cô đã vụt ôm lấy eo anh, hôn anh một cách say đắm. Cảm giác ấm áp từ đôi môi cô khiến anh không thể nào cưỡng lại.
Với động tác nhanh chóng, Vương Lực Hoành nhẹ nhàng nâng cô lên và tìm kiếm về giường ngủ của cô. Đây là lần đầu anh được bước vào căn hộ của Cố Từ Hàm.
[ Phân đoạn này đã được loại bỏ nội dung 18+ để phù hợp với quy định của DemBuon.vn, vui lòng tìm kiếm ở những nguồn khác như Tamlinh247.vn để đọc phiên bản chưa sàng lọc.]
“Từ Hàm, làm bạn gái anh nhé? Cả đời này sẽ ở bên em, chăm sóc bảo vệ em.” Vương Lực Hoành tranh thủ cơ hội.
“Em chưa sẵn sàng. Em sợ.” Cô đáp.
Cố Từ Hàm kiên cường bất khuất cũng có nỗi sợ thầm kín khiến anh càng thêm tò mò.
“Nói cho anh biết, anh sẽ cùng em đối mặt.” Vương Lực Hoành muốn ở bên cô, nỗi sợ của cô cũng là nỗi sợ của anh.
Cố Từ Hàm không muốn để người khác nắm được điểm yếu của mình, càng không muốn nhắc tới chuyện quá khứ về Âu Dương Long cho anh biết. Cô trả lời: “Chúng ta vẫn giữ mối quan hệ thế này, được chứ Lực Hoành?”
Vương Lực Hoành cảm thấy hụt hẫng, anh vẫn cố giữ nét mặt bình ổn. Anh không muốn mãi mãi là bạn tình của cô. Anh muốn ở bên cô, thật lòng muốn ở bên cô trọn đời.
Ánh mắt của Cố Từ Hàm chứa đầy nỗi lo âu, cô không muốn anh cảm thấy bị phủ nhận: “Có những nỗi lòng em chưa sẵn sàng mở lời, không phải vì anh không đủ tốt, mà là do em chưa đủ can đảm.”
Vương Lực Hoành nhìn cô, nét mặt dịu dàng và đầy kiên nhẫn: “Anh sẽ chờ, chờ đến khi em sẵn sàng chia sẻ tâm tư của mình.” Anh muốn cô biết, dù chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở bên cô và đợi chờ.
Hai người ân ái một lúc lâu. Anh luôn hạ người thu dọn mọi thứ trên cơ thể cô sau khi quan hệ.
Anh bước vào phòng tắm, điều chỉnh nước đến đúng nhiệt độ ấm áp phù hợp cho cô, sau đó quay trở lại và ôm cô vào lòng mình.
Mỗi lần được anh chăm sóc như vậy, trái tim cô ngập tràn hạnh phúc. Bên cạnh anh, cô luôn cảm thấy yên tâm và thoải mái. Anh đã tinh tế sắp xếp và chuẩn bị mọi thứ sao cho cô luôn có cảm giác dễ chịu và tiện lợi nhất.
Đằng sau khuôn mặt điển trai, sáng lạn và một sự nghiệp đỉnh cao mà bao người mơ ước, Vương Lực Hoành là người đàn ông si tình.
Trong bão táp của cuộc sống, anh giữ vững bản thân, không để bị cuốn theo những cám dỗ nhất thời. Năm cấp ba, trái tim anh đã rung động trước một tình yêu đầu đời. Tuy nhiên, sau cuộc chia tay sóng gió của mối quan hệ ấy, anh coi tình cảm như một thứ xa hoa, không còn cần thiết. Cuộc sống anh chuyển hướng, tập trung vào học hành và mục tiêu sự nghiệp.
Nhưng cuộc đời anh đã rẽ hướng từ khi Cố Từ Hàm xuất hiện. Dù chỉ ở cạnh nhau như bạn tình, nhưng tình cảm anh dành cho cô sâu đậm và vững vàng. Anh lặng lẽ chăm sóc, luôn đặt hạnh phúc và lợi ích của cô lên hàng đầu, mặc cho cô chưa sẵn sàng định hình mối quan hệ giữa họ.
[ Phân đoạn này đã được loại bỏ nội dung 18+ để phù hợp với quy định của DemBuon.vn, vui lòng tìm kiếm ở những nguồn khác như Tamlinh247.vn để đọc phiên bản chưa sàng lọc.]
Chỉ cần cô muốn, anh có thể vì cô làm tất cả mọi thứ.
Cô bước vào phòng tắm để thả mình dưới dòng nước ấm, trong khi chờ đợi, anh nhanh chóng xuống xe mang lên hai bộ đồ dự phòng.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hai người trở về giường. Cô nhẹ nhàng ôm lấy anh, ngủ sâu trong vòng tay săn chắc, đánh dấu một đêm đặc biệt – lần đầu họ cùng nhau ngủ qua đêm.
Khi bình minh còn chưa lên, mặt trời còn đang ngủ, anh đã mở mắt, bước ra phiên chợ sớm chuẩn bị những nguyên liệu tươi ngon cho bữa sáng.
Anh biết rõ gu ẩm thực của Cố Từ Hàm, đặc biệt là niềm đam mê của cô đối với súp gà cay Hắc Long Giang. Để tạo nên tô súp hoàn hảo, anh đã dành thời gian tìm hiểu và học cách chế biến.
Dù biết việc chế biến món súp này sẽ mất khá nhiều thời gian, nhưng anh vẫn quyết tâm thức dậy từ sớm. Dù đêm qua thức khuya lao lực, nét mặt anh vẫn chứa đầy tình yêu và sự ân cần.
Căn hộ của Cố Từ Hàm chỉ có những dụng cụ nấu nướng cơ bản và ít ỏi chén dĩa. Thay vào đó, bức tường xung quanh lại tràn ngập sách vở và tài liệu, phản ánh đúng thái độ làm việc chăm chỉ và nghiêm túc của cô.
Khi Cố Từ Hàm vừa mở mắt, mùi súp gà cay thơm nức đã len lỏi vào căn phòng ngủ. Cô nhanh chóng vệ sinh cá nhân và tắm rửa, mau chóng muốn khám phá nguồn gốc của hương vị quyến rũ ấy.
Bước vào bếp, cô nhìn thấy Vương Lực Hoành anh đang cặm cụi nấu nướng cho cô, chợt cảm thấy có lỗi khi nhớ lại lời từ chối anh hôm qua.
“Em đã thức nhỉ? Anh đang nấu súp gà cho em, sắp xong rồi.” Giọng nói của Vương Lực Hoành vang lên, tay anh đang nhanh nhẹn điều chỉnh lửa và vặn bếp.
Ngắm nhìn Vương Lực Hoành – người đàn ông điển trai với bộ tạp dề trước mặt, dù bận rộn đến mấy vẫn tìm cách sắp xếp thời gian gặp gỡ và luôn quan tâm đến cô, khiến cô tràn đầy cảm kích. Nếu không phải vì những tổn thương trong quá khứ, có lẽ cô đã đồng lòng đồng dạ với anh từ lâu.
Vương Lực Hoành ép ly nước cam tươi cho Cố Từ Hàm, đồng thời, bên cạnh đó là một ly nước lọc tinh khiết để cô xả vị.
Anh tỉ mỉ, chi tiết trong mọi việc, biết rằng cô ưa thích vị ngọt dịu dàng trong món ăn hơn vị mặn mà. Đặc biệt nêm nếm vừa miệng, hầm rau củ để có được vị ngọt thanh tự nhiên.
Bữa sáng dưới bàn tay của anh trở nên ấm ám, không chỉ từ món ăn mà còn từ những câu chuyện nhẹ nhàng họ chia sẻ.
Sau bữa sáng, Vương Lực Hoành rửa sạch từng chén dĩa mà không để cô phải đụng tay, sau đó anh mới tự chăm sóc bản thân, chuẩn bị cho một ngày mới đi làm.
Cô dịu dàng đặt một nụ hôn tạm biệt lên má anh. Sự ấm áp, an toàn từ sự xuất hiện của anh từ tối qua đã xua tan phần lớn nỗi ám ảnh, sợ hãi khi vô tình gặp lại hắn.
–
Tuần tới, cuộc đụng độ pháp lý giữa công ty xe điện Hirano và Cao Di Hòa – cựu giám đốc kỹ thuật, cùng bên nghi ngờ có liên quan Lưu Đại Hùng, sẽ chính thức diễn ra tại tòa án.
Sau bao nỗ lực điều tra, đội ngũ luật sư do Cố Từ Hàm và Hà Thiên Quý dẫn đầu đã thu thập đủ bằng chứng để khởi tố.
Mặt khác, Trình Vân và Trương Giai Tuệ cũng đã chuẩn bị kỹ lưỡng và tự tin về chứng cứ phản biện cho bên Lưu Đại Hùng.
Còn Cao Di Hòa, sau những bê bối đã làm chao đảo công ty Hirano, vẫn xuất hiện với tinh thần lạc quan, tự tin. Phong thái của ông cho thấy một niềm tin chắc chắn về chiến thắng sắp tới.