Chương 334: Thật ra tên là Kiều Bội đặt, tên một chữ là "Nhược"
- Trang Chủ
- Không Hề Đáng Yêu - Tây Phong Chước Chước
- Chương 334: Thật ra tên là Kiều Bội đặt, tên một chữ là "Nhược"
Có điều nguyên nhân chính yếu là Giang Khải Ứng cho rằng Kiều Bội chỉ là người phụ nữ ham vinh hoa phú quý, tâm tư không đơn thuần.
Trước Giang Hành Chương, bà ấy đã từng hẹn hò với ba người đàn ông khác, yêu đương hẹn hò với người ta thì không phải chuyện xấu, chỉ xấu ở chỗ là người nào người nấy đều không phú thì quý hơn người tiền nhiệm, hơn nữa lúc bà ấy và bạn trai cũ là Phương Nam chia tay nhau, đúng vào khi nhà họ Phương xuất hiện nguy cơ phá sản, sau đấy, Kiều Bội và Phương Nam chia tay chưa được mấy ngày, lại cặp với Giang Hành Chương là bạn thân của Phương Nam, chính vì thế, Giang Khải Ứng mới thấy bà ấy ngứa mắt.
Sâu xa hơn là, Giang Khải Ứng phát hiện sau khi bà ấy và Giang Hành Chương ở bên nhau, vẫn còn nhập nhà nhập nhằng với Phương Nam.
Dưới sự phản đối kịch liệt của Giang Khải Ứng, Kiều Bội cứ theo Giang Hành Chương mấy năm không danh không phận như vậy, sau khi liên tiếp nhắc đến chuyện kết hôn với Giang Hành Chương mà không có được câu trả lời, Kiều Bội định dùng chia tay gây áp lực cho Giang Hành Chương, để ông ấy phải tranh thủ sự đồng ý của Giang Khải Ứng.
Vì để Giang Hành Chương thấy quyết tâm của bà ấy, bà ấy còn làm một việc sai lầm nhất đời người, chia tay Giang Hành Chương xong, ngày hôm sau liền đi tìm Phương Nam.
Mà khi đó nhà họ Phương đã thoát khỏi nguy cơ, mắt thấy lại có chút khởi sắc, bà ấy cảm thấy hẳn là càng có thể kích thích Giang Hành Chương.
Tuy rằng từ đầu tới đuôi, Kiều Bội đều không dự tính có gì đấy với Phương Nam nữa, nhưng bởi vì lúc trước Kiều Bội chia tay Phương Nam vào thời điểm ông ta khó khăn nhất, ông ta vẫn luôn ghi thù đến nay, chuốc say Kiều Bội trong bữa tối, nhân lúc bà ấy cũng nhận không rõ người, đã xảy ra quan hệ với bà ấy.
Cái đêm Giang Hành Chương và Kiều Bội tách nhau, ông ấy đã cãi nhau một trận với Giang Khải Ứng.
Kiều Bội bỏ đi vừa đúng ý Giang Khải Ứng, ông cụ thừa cơ vừa khéo, dọa Giang Hành Chương, nếu dám đi tìm Kiều Bội, sau này đừng hòng thừa kế một đồng tài sản nào của nhà họ Giang nữa.
Giang Hành Chương khi đó vốn dĩ đã đắm chìm trong nỗi đau thương Kiều Bội nói chia tay một cách lạ lùng, bà ấy biết rõ Giang Khải Ứng cứng rắn đến mức nào, vẫn một hai phải lấy được giấy đăng kí, cứ phải đưa ra vấn đề khó cho ông ấy.
Lần này Giang Khải Ứng lại ra mặt làm khó, ông ấy bị kẹp ở giữa, dứt khoát để hai người cùng bình tĩnh hơn, đợi qua thời kì nóng nảy, rồi đi tìm bà ấy sau.
Nhưng ngày kế tiếp Giang Khải Ứng đã cho ông ấy biết Kiều Bội đi tìm Phương Nam, còn cho ông ấy xem ảnh hai người ra vào nhà hàng.
Này là có bằng chứng có căn cứ, Giang Hành Chương nhất thời bị sự đố kị và phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, bèn hạ quyết tâm nói với Kiều Bội, đồng ý chia tay bà ấy.
Kiều Bội mắt thấy Giang Hành Chương thế nhưng không hiểu ý đồ bà ấy như vậy, còn không suy nghĩ cho tương lai hai người, nếu ông thật sự không lay chuyển được Giang Khải Ứng, vậy chẳng phải bà ấy cả đời khônh danh không phận? Nếu tương lai Giang Hành Chương thay lòng đổi dạ, tìm được phụ nữ khác, thì càng muốn tống cổ bà ấy thế nào cũng được.
Nhất thời lòng Kiều Bội như tro tàn, nếu cứ tự tìm về như vậy, tổn hại lòng kiêu ngạo của mình, bèn dự định về quê ở một thời gian, để tỏ quyết tâm.
Nhưng Phương Nam khi đó cho rằng bà ấy hồi tâm chuyển ý, kiên quyết không thả bà ấy đi.
Trước đây Phương Nam cưỡng ép phát sinh quan hệ với bà ấy, bà cũng không dám báo công an, sợ truyền tới chỗ Giang Khải Ứng, đến lúc đó khả năng nhà họ Giang tiếp nhận bà ấy càng nhỏ.
Phương Nam chính là lợi dụng điểm này uy hiếp bà ấy, muốn bà ấy ở cùng ông ta mấy ngày, cho dù chỉ đi loanh quanh và ăn cơm.
Kiều Bội thầm mắng Phương Nam không phải người, nhưng lại không thể không ở lại làm bạn với ông ta mấy ngày, Kiều Bội nhân khi ông ta đi công tác, mới có thể về quê.
Về quê nhưng bà ấy cũng không về nhà, mà tự thuê chung cư bên ngoài ở, chờ Giang Hành Chương hồi tâm chuyển ý tới tìm bà ấy, hoặc chờ thời cơ lại trở về, suy cho cùng con trai bà ấy vẫn ở nhà họ Giang, bà ấy về thăm cũng là theo lẽ thường.
Kết quả chẳng bao lâu sau, Kiều Bội phát hiện mình mang thai.
Bà ấy không dám đi tìm Giang Hành Chương, vì chính bà ấy cũng không biết đứa bé là của ai.
Đêm trước khi chia tay Giang Hành Chương, bà ấy vẫn sinh hoạt vợ chồng, tuy rằng có dùng đồ tránh thai, nhưng vì bà ấy trong kì an toàn, lại say sưa quá mức, vào lúc cuối cùng nghìn cân treo sợi tóc mới đeo vào, bà ấy không dám bảo đảm tránh thai trong tình huống như thế rốt cuộc có hiệu quả không.
Mà Phương Nam, kẻ tồi này căn bản chẳng dùng bao.
Sau đêm đó, mỗi giây mỗi phút Phương Nam cứ luôn quấn lấy, bà ấy căn bản không có cơ hội đến hiệu thuốc.
Kiều Bội muốn đi phá bỏ đứa bé này, nhưng lại sợ đứa bé là của Giang Hành Chương.
Nhiều lần nội tâm giãy giụa, cuối cùng Kiều Bội vẫn quyết định phá nó.
Đi bệnh viện kiểm tra xong, kết quả lại không ổn, bác sĩ nói thể chất bà ấy quá yếu, có tiền sử xảy thai tự nhiên, thai đầu lại xuất huyết nhiều, dẫn tới tử cung tổn thương, thai này mà phá nữa, về sau tỷ lệ mang thai sẽ rất nhỏ.
Kiều Bội giữ lại đứa bé này.
Bởi vì bà ấy lo đây sẽ là đứa con cuối cùng của bà ấy và Giang Hành Chương, cho dù không phải con của Giang Hành Chương, thế cũng có khả năng là đứa con cuối cùng của mình.
Kiều Bội chờ bụng nổi lên cũng sắp chuyển dạ tới nơi rồi, mới nói chuyện này với Kiều Huệ. Kiều Huệ không ngại cực khổ, thường xuyên hầm canh ở nhà rồi lái xe từ nhà mình đưa đến cho bà ấy.
Sau đấy đứa trẻ ra đời, Kiều Bội trông thế nào cũng không thấy nó giống Giang Hành Chương, nghĩ dù sao là con gái, mặc dù Giang Hành Chương thường nói muốn có một đứa con gái, nhưng hoàn cảnh nhà họ Giang toàn là trọng nam khinh nữ, nghĩ đến con gái cũng sẽ không được lòng Giang Khải Ứng, khiến ông ta nhả ra cho bà ấy và Giang Hành Chương đăng kí kết hôn.
Nhìn đãi ngộ của Giang Chu Mạn kia thì biết ngay.
Giang Vị Minh cặp với một người phụ nữ ở ngoài, nghe nói lúc cặp kè, đối phương vẫn là sinh viên chưa tốt nghiệp, làm thư kí thực tập ở một công ty, cách cặp kè cũng không vẻ vang lắm, Giang Vị Minh biết rõ Giang Khải Ứng sẽ không đồng ý mối quan hệ bắt đầu đã không chính đáng này, dứt khoát không đưa người về, chỉ là có con thì mang về thôi, rồi đưa đối phương một số tiền cho xong việc, dù sao đối phương cũng không cưỡng cầu thân phận.
Thời điểm Giang Cận được đưa về, Giang Khải Ứng tuy rằng không thích cách làm của Giang Vị Minh, nhưng rõ ràng vẫn yêu thích đứa bé, còn đích thân đặt tên.
Sau này mang Giang Chu Mạn về, phản ứng của Giang Khải Ứng hiển nhiên đã thờ ơ hơn rất nhiều.
Hồi đó làm xét nghiệm ADN là một việc cực phiền phức, còn phải mạo hiểm bị phát hiện bà ấy từng ngoại tình với Phương Nam, nếu đứa bé thật sự không phải của Giang Hành Chương, chỉ e tình hình sẽ náo loạn phức tạp, còn chẳng bằng giả vờ mọi thứ chưa từng phát sinh.
Cho nên trong ngày đứa bé đầy tháng, Kiều Bội liền quyết lòng đem đứa bé lén lút đặt ở cửa nhà Kiều Huệ, không từ mà biệt.
Kiều Huệ nhìn thấy trẻ con ở cửa, bà liếc mắt một cái liền nhận ra đó là con Kiều Bội, trên người vẫn mực đồ sơ sinh bà mua. Khi đó là hơn 7 giờ sáng cuối tháng ba, cũng không biết đã nằm dưới đất bao lâu, nũng nịu rưng rưng nước mắt, cực kỳ đáng thương.
Kiều Huệ lúc ấy quả thực sắp tức điên lên, tìm đến chỗ ở của Kiều Bội, nhưng phát hiện thế mà bà ấy đã trả phòng rời khỏi rồi.
Kể từ khi Kiều Bội đến thành phố Đông Lâm học đại học, rất ít liên lạc với gia đình, đầu thập niên 90, giao thông và thông tin cũng chưa phát triển, bọn họ chỉ biết Kiều Bội học chuyên ngành gì, đại học nào, cuộc sống cá nhân khác đều không biết, thường thường hai ba tháng gọi điện thoại về một lần báo bình an. Sau này có di động, nhưng cũng không biết số của bà ấy, muốn liên hệ càng khó khăn trùng trùng.
Khi đó đã kết hôn với Trình Đống được một hai năm, hai người cũng chưa có con, dứt khoát nhận nuôi con Kiều Bội luôn.
Thật ra tên là Kiều Bội đặt, tên một chữ là “Nhược”.
Kiều Bội rời quê hương liền khởi hành về thành phố Đông Lâm, mới biết được Giang Hành Chương đã tìm bà ấy rất lâu.
Trước kia bà ấy kể với Giang Hành Chương mình là con một, nhà ở thành phố Vân Trụ, tỉnh Đông Nam, nên Giang Hành Chương mới khổ tìm bà ấy không có kết quả, đến cuối cùng vẫn chẳng đợi thấy chuyến nào ở sân bay.
Một tháng sau khi bà ấy biến mất, Giang Hành Chương đã hối hận, muốn đi tìm, tìm khắp mọi nơi có thể tìm đều không có kết quả, thì bắt đầu ngây ngô qua ngày, suốt ngày hút thuốc say rượu, không để ý tới công việc.
Giang Khải Ứng thấy con như vậy, hận sắt không thành thép, nhưng cũng đang nghĩ lại, có phải mình quá đáng vô tình với đôi tình nhân.
Sau khi chứng kiến đứa con một của mình gần một năm nay chán nản thế nào, Kiều Bội vừa về tới, ông ta liền đồng ý chuyện kết hôn của hai người, quyết định ngày đăng kí, nhưng hôn lễ vẫn chưa làm.
Tuy rằng chuyến này Kiều Bội mạo hiểm, nhưng lại có được kết quả mình muốn, cho nên bà ấy càng không thể đón Giang Nhược về, rắc rối lần này chẳng dễ dàng gì mới được yên ổn.
Trans: Phương Nhược Vũ